Hạ Vũ và Lập Phong là 2 người bạn thân từ thuở nhỏ . Về sau gia đình Lập Phong phải chuyển đi đến một nơi khác rất xa khiến 2 người không còn liên lạc . Lên cấp 3 , gia đình Hạ Vũ gặp tai nạn khiến cậu phải chuyển lên thành phố sống cùng nhà người dì ruột . Định mệnh một lần nữa lặp lại , hai người gặp lại nhau trong môi trường mới nhưng Lập Phong đã hoàn toàn quên mất người bạn này ...Gặp lại người bạn cũ , Hạ Vũ đã rất vui mừng nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Lập Phong nhìn cậu lúc cậu qua chào hỏi khiến cho Hạ Vũ lòng đau như cắt , không thể chấp nhận tình bạn của họ cứ thế bị phai nhạt .…
Liệu có lần nào anh bỗng nhận ra em trong cái Sài Gòn tấp nập này chưa? Em và anh, ừ thì người xa lạ nhưng lại mang đến cho nhau những bình yên đến lạ thường...…
Anh yêu cô, cô lại không biết,anh yêu cô thật lòng thì cô lại chỉ đem nó ra đùa giỡn. Đến lúc anh đi cô vẫn cứ vô tư như thế nhưng cô đâu hề biết cô cx có tình cảm với anhMặc dù chúng ta đang ở đối diện nhau nhưng chúng ta cứ như hai thái cực song song chả bao giờ giao nhau tại một điểm được........…
Thanh xuân của tôi như một bản hòa nhạc với những giai điệu trộn lẫn vào nhau. Khúc đầu bản nhạc ấy trầm lặng, khúc giữa thì dịu dàng , thoăn thoắt nghe rất êm tai, nhưng ngay sau đó bản nhạc lại rất kịch tính, nặng nề, khúc cuối thì tràn đầy yêu thương...…
Cậu trai chuyên Lý, người từng xem cô là đối thủ lớn nhất, giờ chỉ nhỏ giọng nói:"Đối thủ mạnh nhất đời tớ... giờ là người khiến tớ muốn thua nhất - thua cả đời."…
Nothing là phần 1 nhé :))) từ chương 1->200Sunshine là phần 2 từ chương 201->400 (đã done)Rainbow là phần 3 từ chương 401->600 (mới bắt đầu edit)Don't touch ✋nếu Không hợp với bạn ?😀😀Những câu mình thích muốn lưu lại nên đăng trên đây để lưu lại ✌️✌️Mình sưu tầm nhiều nơi như quotes trên danh sách đọc của mình, Facebook, vân vân mây mây, ... Cả ba phần sẽ nói về ngôn tình, trích dẫn, thanh xuân, quotes, đơn phương, tình yêu, pla pla pla... Cảm ơn người đã viết ra những câu này để tớ có thể share cho các bạn khác biết đến 💓💓💓Mong các bạn sẽ ủng hộ tất cả các tác phẩm của mình^^Cảm ơn các bạn đã ủng hộ <3…
Tên truyện: Dẫu cho anh chưa từng gặp emTác giả: Tạ SơDịch giả: qiuhuaiThể loại: Tình yêu vườn trường, lãng mạn Nhân vật chính: Lâm Mộ Thiển, Ninh Trí ViễnNhân vật phụ: Đậu Đậu, Mạn Mạn, Ôn Lai, Triệu Tử LongVăn án:Lần đầu gặp mặt, Mộ Thiển chỉ hỏi Ninh Trí Viễn hai câu: "Anh có phải người Trung Quốc không?" "Anh có phải người tốt không?"Bốn năm sau lại một lần nữa gặp gỡ, anh là sinh viên xuất sắc của học viện vật lý, cô là tài nữ của học viện văn học."Tôi không phải cao tăng, cao tăng không có thất tình lục dục nhưng tôi có." Nói xong, anh nhìn cô, trong mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng không thay đổi."Archimedes có một câu danh ngôn 'Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả Trái Đất', đối với anh mà nói, một mình em là đủ để anh có thể nhấc bổng cả Trái Đất, em chính là điểm tựa của anh." Xem, thâm tình như anh, khiến cô không kìm được mà rung động.Cô nói với anh: "Tương truyền 'Con người sau khi chết, nếu như trái tim nặng hơn lông vũ, thì sẽ phải xuống địa ngục'."Anh lật quyển tạp chí trong tay, nhàn nhạt trả lời:" Vậy thì cân nặng của em chính là vận mệnh sau khi chết của anh rồi."…
Thục Xuân, cô gái 15 tuổi với trái tim khao khát trở thành luật sư, sống một cuộc đời nghiêm túc và chuẩn mực như chính những bộ luật cô từng mơ viết nên. Với thói quen cứng nhắc, mọi hành động của Xuân đều nằm trong khuôn khổ. Điều đó khiến cô trở thành người nhạt nhẽo, thậm chí nhàm chán trong mắt bạn bè.Nhưng rồi cuộc sống "theo luật" ấy thay đổi khi Xuân gặp Trung Anh - chàng sinh viên xuất sắc của trường Luật, người sở hữu nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy cuốn hút. Trung Anh chính là ngoại lệ đầu tiên mà Xuân cho phép bước vào thế giới quy tắc của mình. Từ giây phút ấy, Xuân đã viết nên một bộ luật hoàn toàn mới: "Luật Đơn Phương", nơi mọi điều khoản đều xoay quanh anh.Cứ ngỡ hành trình theo đuổi "luật trái tim" của mình chỉ là một phía, Xuân ngỡ ngàng khi phát hiện ra rằng Trung Anh cũng đã tự mình lập nên một bộ luật. Và cái tên của bộ luật đó lại chính là: "Luật Đơn Phương Lê Thục Xuân".Hai con người, hai trái tim, hai "bộ luật đơn phương" liệu có thể tìm được điểm giao? Câu chuyện là hành trình trưởng thành, tình yêu và những xung đột ngọt ngào của tuổi trẻ.…
Đối với tất cả mọi người, Kim Gyuvin luôn cưng chiều Han Yujin nhất - em bé suốt đời của anh ta. Từ nhỏ hai người họ đã như hình với bóng, mọi người luôn quen thuộc với cách đối xử đặc biệt của Gyuvin dành cho Yujin, trong mắt họ, đây là một cặp anh em yêu thương nhau, thậm chí đôi lúc nhìn còn tình tứ hơn cả anh em.Tuy nhiên trong mắt của Yujin cậu đã sớm không coi Gyuvin là anh trai của mình nữa rồi. Có tên anh trai nào mà lại ôm ấp, cưng chiều em lên trời như Gyuvin chứ. Cậu hiểu rất rõ, Gyuvin đối xử với mình rất đặc biệt, hiểu rất rõ tình cảm của mình dành cho anh, nhưng Gyuvin không hề rõ tình cảm của anh dành cho Yujin rốt cuộc là gì? Thật sự chỉ là một người anh trai vô cùng yêu chiều em trai của mình sao?Cho tới khi có người ngỏ ý với Yujin, Gyuvin mới thật sự nhận thức được nguy cơ của mình. "Bé thỏ mình chăm bẵm từng chút một há lại để người ngoài chiếm mất, em ấy nhất định phải là của mình."Thế rồi vào một ngày nào đó, khi Kim Gyuvin định nghiêm túc bày tỏ tấm lòng của mình dành cho Han Yujin "Em bé à, anh..." chưa kịp nói hết câu Han Yujin đã tức giận mà gằn giọng "Em đâu phải là em bé của anh!"Tag: Thanh xuân vườn trường, ngạo kiều ngượng ngùng tâm lý thụ x dương quang ấm áp yêu thụ rất nhiều công, HE.…
(mau xuyên) phối hợp diễn, vậy thì saoTác giả: Nhu từVăn ánBài này chủ thụ, vô CP vô CP vô CP chuyện trọng yếu muốn nói tam biến ~Ngô dật ——Ngô dật tên này, lại nói tiếp, đạt được thật tốt.Ngô dật, vô tình vô nghĩa.Hắn thuyết: "Cùng ta có quan hệ gì đâu?"Hắn thuyết: "Ngươi đừng như đối tiểu hài tử như vậy đối với ta."Hắn thuyết: "Không yêu hoa, sở dĩ vô hoa."Hắn thuyết: "Ta mang ngươi về nhà, mang ngươi đi."Làm như vô tình vừa quay đầu lại, ngô dật nhợt nhạt câu một chút môi đỏ mọng, cánh hoa bay lượn, y cư tung bay đang lúc, phảng phất không ăn nhân gian khói lửa.Ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh hàm nghĩa.Quả nhiên là sấn đắc người khác không mặt mũi nào sắc.Lâm tố ——Đây vốn là một ngay từ đầu tựu đã định trước kết cục.Kỳ vọng trứ có một ngày, một thiếu niên khoác ánh dương quang, chậm rãi đi tới, mang theo chói mắt mỉm cười.Đối ngã thuyết nhất cú "Ca ca, ta về nhà."Đáng tiếc, chỉ có thể thở dài.Niên thiếu đã qua, quân cần gì niệm.Dật dật, ta yêu ngươi.( thiên không già, tình nan tuyệt. Tâm tự song ti võng, trung có thiên thiên kết. )Nội dung nhãn: Khoái mặc ngược tình cảm lưu luyến sâu buồn vô cớ nhược thất trạch đấuTìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Ngô dật, lâm tố, tiêu vũ, hệ thống ┃ phối hợp diễn: Bạch mưa, an linh ┃ cái khác: Hệ thống, khoái mặc, tiến công chiếm đóng…
Tác phẩm này một phần được dựa trên câu chuyện bản thân mình chứng kiến và trải qua thời còn cắp sách đến trường. Hi vọng nó sẽ khơi gợi lại cho các bạn những ngày tháng thanh xuân hồn nhiên tươi đẹp của tuổi học trò. Bên cạnh những lời thổ lộ tình cảm và may mắn được đối phương đáp lại thì cũng có người đã phải giấu đi tâm tư của lòng mình. Liệu định mệnh có đưa họ đi đến bến bờ cuối cùng của hạnh phúc?Câu trả lời sẽ sớm được tiết lộ. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên web đêm buồn (VNO). Các bạn có tâm thì hãy đọc trên trang chính thống để ủng hộ và bảo vệ bản quyền của tác giả.Truyenwiki ăn cắp Truyenwiki ăn cắp Truyenwiki ăn cắp Truyenwiki ăn cắp Truyenwiki ăn cắp Truyenwiki ăn cắp…
Có người từng nói :" Thanh xuân tựa như một cơn mưa rào, cho dù bạn có bị cảm lạnh thì vẫn cứ muốn đắm chìm trong cơn mưa ấy một lần nữa". Cơn mưa rào mang tên thanh xuân ấy nhanh đến cũng nhanh đi, khó có ai nắm bắt nó một cách trọn vẹn, để rồi điều còn lưu giữ lại chỉ là những khoảng kí ức không tên và những nỗi niềm luyến tiếc. "Nhật kí thanh xuân" là câu chuyện kể về cuộc đời lặng lẽ của tôi- một đứa con gái đang háo hức bước chân qua ngưỡng cửa tươi đẹp nhất đời người. Đó là nơi của những cảm xúc khó gọi thành lời, những nỗi niềm mang tên "người lớn" và là khoảng trời lưu giữ những kí ức thơ ngây. Tôi không muốn thanh xuân của mình vụt đi nhanh chóng trong nuối tiếc, vì thế tôi sẽ viết nên câu chuyện đời mình để rồi mai này tôi sẽ có cơ hội ngẫm lại những trang viết đơn sơ mà đáng quý của chính mình ngày hôm nay, và cũng để khỏi phải nghẹn ngào vì đã lỡ mất phút giây rực rỡ nhất cuộc đời mình.…
Đường Thi xuyên qua hồi 90 đầu năm, thành liệt sĩ cô nhi! Tiểu cô nương gia gia là liệt sĩ, nãi nãi là liệt sĩ, ba ba là liệt sĩ, mụ mụ là liệt sĩ!Nga, một người ăn no cả nhà không lo, không lâu, gia gia bằng hữu thu dưỡng nàng!Vị thành niên không nhân quyền, Đường Thi bắt đầu rồi "Ăn nhờ ở đậu" tiểu đáng thương sinh hoạt.Ở mấy ngày, Đường Thi phát hiện, nàng là xuyên thư! Gởi nuôi gia đình tiểu ca ca là nam nhị, đối nữ chủ Tô Tiếu nhất vãng tình thâm, đến chết không phai.Đường Thi dọn hảo băng ghế, chuẩn bị vây xem này vừa ra ái hận dây dưa tình tay ba.Di? Tiểu ca ca như thế nào triều nàng cười đến như vậy đẹp?…
Thể loại: Đam mỹ, Thanh Xuân Vườn Trường, Ngược, HETác giả: Socs....Ngay từ nhỏ Minh Đạt đã là một đứa trẻ lạnh lùng và thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh hắn, cha mẹ hắn cũng đã quen với chuyện này...nhưng tính cách của hắn đã thay đổi kể từ ngày một gia đình gồm ba người xuất hiện và sống ở kế bên nhà của hắn. Gia đình ấy có cho mình một cậu con trai tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất thông minh và cũng rất lễ phép với tất cả mọi người cậu tên là Duy Anh, vì sự lễ phép ấy mà khiến ai cũng yêu quý cậu. Hai nhà Minh Đạt và Duy Anh sát bên nhau nên cũng rất dễ bắt chuyện, trải qua một thời gian bố mẹ hai nhà đã rất thân thiết. Song Minh Đạt vẫn cứ tỏ ra cái nét khó gần ấy nhưng Duy Anh lại không nghĩ nhiều, ngày nào cũng bò sang nhà hắn...thành ra Minh Đạt đã quen thuộc hình dáng cậu, hắn cũng cởi mở với cậu hơn. Theo thời gian họ đã trở nên thân thiết như hình với bóng, cùng nhau đi học và cùng nhau vui chơi...Thời gian cứ tiếp diễn như thế cho đến khi Minh Đạt học đến lớp 10 và Duy Anh học lớp 6, một số biến cố đã xảy ra với nhà Duy Anh nên cậu đành phải chuyển nhà đi đến nơi khác sinh sống...do thời gian gấp rút nên cậu chia kịp tạm biệt Minh Đạt (người anh mà cậu thân thiết nhất). Đã bốn năm trôi qua, bây giờ Duy Anh cũng đã học lớp 10...tuy được học trường mới, gặp bạn mới và thầy cô mới nhưng hình bóng của Minh Đạt trong đầu cậu vẫn chưa hề phai mà còn sâu đậm hơn trước...…
" Chúng ta sắp lớn lên rồi, con người ai rồi cũng sẽ đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng ta vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu"" Yêu là ở trong tim và tôi yêu theo cách của tôi nhẹ nhàng, thân ái, tôn trọng đối phương"…
Chào các cậu, ai cũng từng có tuổi học trò, kỉ niệm đẹp đẽ, đáng để nhìn lại. Là độ tuổi đẹp nhất để nhiều thứ bắt đầu chớm nở. Ai cũng có câu chuyện riêng, vậy hãy cùng dừng chân lại, cùng thưởng thức một tách trà thơm phức và lắng nghe câu chuyện của tớ nhé!…