Nhật ký thực tập
Ghi lại hành trình thực tập dài 11 ngày 10 đêm…
Ghi lại hành trình thực tập dài 11 ngày 10 đêm…
Mây ở trong gió, đau đớn lộ ra trái timKhông biết sẽ bị thổi đến nơi naoThổi đến khi cánh hoa rơi đầy đấtCũng không luyến tiếc chút nào…
Anh yêu cô, cô lại không biết,anh yêu cô thật lòng thì cô lại chỉ đem nó ra đùa giỡn. Đến lúc anh đi cô vẫn cứ vô tư như thế nhưng cô đâu hề biết cô cx có tình cảm với anhMặc dù chúng ta đang ở đối diện nhau nhưng chúng ta cứ như hai thái cực song song chả bao giờ giao nhau tại một điểm được........…
Tác giả: 平平无奇磕学家 (Học Giả Không Hề Bình Thường)Dịch: MặpBeta: MụcTôi có một câu chuyện, bạn có trà sữa không?…
Thanh xuân của tôi như một bản hòa nhạc với những giai điệu trộn lẫn vào nhau. Khúc đầu bản nhạc ấy trầm lặng, khúc giữa thì dịu dàng , thoăn thoắt nghe rất êm tai, nhưng ngay sau đó bản nhạc lại rất kịch tính, nặng nề, khúc cuối thì tràn đầy yêu thương...…
Cậu trai chuyên Lý, người từng xem cô là đối thủ lớn nhất, giờ chỉ nhỏ giọng nói:"Đối thủ mạnh nhất đời tớ... giờ là người khiến tớ muốn thua nhất - thua cả đời."…
An Hải vô tình xuyên vào quyển tiểu thuyết không rõ nguồn gốc xuất hiện ở tủ sách. Tại đây, cậu xuyên vào nhân vật phản diện về sau sẽ chết rất thảm vì nhân vật công chính Dương Ngôn. Vì sự nghiệp học tập, cậu quyết định sẽ tránh xa hắn, chuyên tâm học tập.Nhưng tránh xa thì không thấy ở đâu mà càng gần nhau rõ mồn một....Một bạn nữ tay cầm thư đưa cho cậu. "An Hải, mình thích cậu. Cậu có thể...""Yêu đương thì sẽ học tập giởi hơn à?""...""Thời gian đó để dành làm bài tập nhiều vào.""An Hải, cậu thật quá đáng. "..."An Hải, chúng ta yêu đương đi. Yêu đương với tôi sẽ có nhiều lợi ích ví dụ như cùng làm bài tập, cùng đi thư viện, học cùng trường đại học.""Tốt vậy sao! Nhưng mà giờ tôi không thích học chỉ muốn hẹn hò với cậu thôi." Vừa nói mặt cậu vừa đỏ ửng lên.…
Có người từng nói :" Thanh xuân tựa như một cơn mưa rào, cho dù bạn có bị cảm lạnh thì vẫn cứ muốn đắm chìm trong cơn mưa ấy một lần nữa". Cơn mưa rào mang tên thanh xuân ấy nhanh đến cũng nhanh đi, khó có ai nắm bắt nó một cách trọn vẹn, để rồi điều còn lưu giữ lại chỉ là những khoảng kí ức không tên và những nỗi niềm luyến tiếc. "Nhật kí thanh xuân" là câu chuyện kể về cuộc đời lặng lẽ của tôi- một đứa con gái đang háo hức bước chân qua ngưỡng cửa tươi đẹp nhất đời người. Đó là nơi của những cảm xúc khó gọi thành lời, những nỗi niềm mang tên "người lớn" và là khoảng trời lưu giữ những kí ức thơ ngây. Tôi không muốn thanh xuân của mình vụt đi nhanh chóng trong nuối tiếc, vì thế tôi sẽ viết nên câu chuyện đời mình để rồi mai này tôi sẽ có cơ hội ngẫm lại những trang viết đơn sơ mà đáng quý của chính mình ngày hôm nay, và cũng để khỏi phải nghẹn ngào vì đã lỡ mất phút giây rực rỡ nhất cuộc đời mình.…
Cp: Cao ngạo lười biếng hung bạo công ( Hải Đăng ) x Hướng nội âm trầm lạnh lùng thụ ( Duy An )Đây là một câu chuyện hết sức bình thường của một cặp đôi gà bông nhí nhảnh vào những năm cấp ba. Không cầu kỳ hoa lệ. Họ chỉ vô tình gặp được nhau, có vui vẻ, có hạnh phúc, có rung động, có hối hận và cũng có tình yêu. Sáu năm dài đằng đẵng đối với họ cũng chỉ là thời gian nhanh như cái chớp mắt của người khác. Nhưng có ai biết được, cả hai đều đã gậm nhắm đau đớn đến tê tâm liệt phế.Thời gian đôi khi chính là con dao nhọn rạch nát vết thương lòng.…
Hạ Vũ và Lập Phong là 2 người bạn thân từ thuở nhỏ . Về sau gia đình Lập Phong phải chuyển đi đến một nơi khác rất xa khiến 2 người không còn liên lạc . Lên cấp 3 , gia đình Hạ Vũ gặp tai nạn khiến cậu phải chuyển lên thành phố sống cùng nhà người dì ruột . Định mệnh một lần nữa lặp lại , hai người gặp lại nhau trong môi trường mới nhưng Lập Phong đã hoàn toàn quên mất người bạn này ...Gặp lại người bạn cũ , Hạ Vũ đã rất vui mừng nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Lập Phong nhìn cậu lúc cậu qua chào hỏi khiến cho Hạ Vũ lòng đau như cắt , không thể chấp nhận tình bạn của họ cứ thế bị phai nhạt .…
Đường Thi xuyên qua hồi 90 đầu năm, thành liệt sĩ cô nhi! Tiểu cô nương gia gia là liệt sĩ, nãi nãi là liệt sĩ, ba ba là liệt sĩ, mụ mụ là liệt sĩ!Nga, một người ăn no cả nhà không lo, không lâu, gia gia bằng hữu thu dưỡng nàng!Vị thành niên không nhân quyền, Đường Thi bắt đầu rồi "Ăn nhờ ở đậu" tiểu đáng thương sinh hoạt.Ở mấy ngày, Đường Thi phát hiện, nàng là xuyên thư! Gởi nuôi gia đình tiểu ca ca là nam nhị, đối nữ chủ Tô Tiếu nhất vãng tình thâm, đến chết không phai.Đường Thi dọn hảo băng ghế, chuẩn bị vây xem này vừa ra ái hận dây dưa tình tay ba.Di? Tiểu ca ca như thế nào triều nàng cười đến như vậy đẹp?…
" Chúng ta sắp lớn lên rồi, con người ai rồi cũng sẽ đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng ta vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu"" Yêu là ở trong tim và tôi yêu theo cách của tôi nhẹ nhàng, thân ái, tôn trọng đối phương"…
Chào các cậu, ai cũng từng có tuổi học trò, kỉ niệm đẹp đẽ, đáng để nhìn lại. Là độ tuổi đẹp nhất để nhiều thứ bắt đầu chớm nở. Ai cũng có câu chuyện riêng, vậy hãy cùng dừng chân lại, cùng thưởng thức một tách trà thơm phức và lắng nghe câu chuyện của tớ nhé!…
Tôi buồn chán khi kỳ nghỉ hè đã trôi qua nhanh chóng, lại phải đến lúc phải đến trường. Tôi là học sinh mới của trường cấp 3 chuyển đến lớp 10, ngoài việc tìm được những người bạn mới, tôi cảm thấy việc hằng ngày đến trường cũng không quá nhàm chán, khi có thể gặp được cậu ấy...…
Hai con người với hai tính cách khác nhau, bước vào cuộc yêu như hai kẻ lần đầu tập yêu. Liệu có thể cho nhau những điều mà cả hai mong muốn. Vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ nên chẳng có gì mà phải đắn đo hãy đến đây và yêu nhau thôi.…
Tổng hợp những hành động vô tri của cô nhà và fan😎📌 Một số lưu ý: - Chỉ sử dụng những chi tiết trong manga.- Nói không với "vơ đũa cả nắm".- Để tránh việc vơ đũa cả nắm, mình sẽ sử dụng "fan miss thanh xuân", "fan Angel" để chỉ riêng bộ phận fan toxic, quá khích, lố lăng, phản cảm của Ran.…
Viết cho chúng ta, những kẻ quen thành lạ. Vẫn là mùa hạ, nhưng không còn chúng ta.…
Một câu chuyện tình ngọt ngào y như "Kẹo chupachups vị dâu"Chuyên toán x Chuyên vănBoy mỏ hỗn nhưng iu em :33333…
Thanh xuân năm ấy,em yêu anh khắc cốt ghi tâmThanh xuân năm ấy,em đau tới sức cùng lực kiệtCó lẽ năm đó,chúng ta đều thương nhau nhưng liệu bây giờ,em vẫn yêu anh như cũ,còn anh thì sao?…