"Vương Nguyên... Nếu như nói thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất đời người, thì anh chính là kí ức đẹp nhất trong thanh xuân của em..." 🎐"Bích Du...Nếu như nói đời người duy nhất chỉ có một thanh xuân, thì thanh xuân của anh duy nhất cũng chỉ có mình em ... Người mà anh muốn dùng cả đời này để bảo vệ cũng chỉ có mình em..."…
Hai hai~ chào mừng bạn tới với Onimaru. Mị là Saniwa Yagami desuNhư tiêu đề truyện này sẽ nói về Nhã... Nhầm. Nhã lại sửa kịch bản đúng không??Chờ tui tìm được ông điiii…
Không có trong mạch truyện gốc. Tập trung vào hai nhân vật chính, sẽ lệch khác với nguyên tắc rất nhiều.Nếu dị ứng thì xin lướt.Lưu ý : Buff bẩn, 2 main, OOC.Và tôi đếch phải chuyên văn hay gì nên sẽ làm theo sở thích ( chủ yếu là tự làm tự ăn ).…
"Từ cú trừ điểm đầu tiên, bắt đầu một câu chuyện không ai muốn kết thúc."Sáng thứ Hai đầu thu, nắng vàng rải nhẹ trên con đường dẫn đến cổng trường THPT TH.Mạc Đăng Khoa - lớp phó lao động lớp 11B, thành viên CLB STEM, cậu ấm con nhà phi công - đang hớt hải phi xe điện tới trường trong trạng thái "nước sôi lửa bỏng" vì sắp muộn.Tóc rối, sơ mi xộc xệch, và trên chân... là đôi dép tổ ong huyền thoại của bố.Chưa kịp thở, Khoa đã bị chặn lại bởi cờ đỏ trực cổng.Người ghi biên bản, tay cầm sổ trừ điểm với nét chữ nghiêng nghiêng đẹp như in, là Đỗ Phương Thảo - lớp 11K, học bá đội tuyển Lịch sử, á khoa đầu vào, con gái của cô giáo dạy Văn, và cũng là người nghiêm khắc đến mức không ai dám đùa."Đi học bằng dép tổ ong, trừ điểm!" - giọng nhỏ vang lên rõ ràng, không run, không thương tiếc.Khoa trố mắt nhìn bảng tên: Đỗ. Phương. Thảo.Từ giây phút ấy, cậu bắt đầu khắc sâu cái tên ấy vào trí nhớ - không phải vì sợ bị phạt, mà vì muốn đòi lại công bằng... cho đôi dép tổ ong.Thế là, từ một cú trừ điểm" oan uổng", một mối quan hệ "oan gia ngõ hẹp" ra đời.Cô học bá nghiêm túc và cậu lớp phó cà lơ phất phơ liên tục đối đầu trong mọi hoàn cảnh - từ trực nhật, lao động, đến hoạt động câu lạc bộ.Nhưng giữa những lần đấu khẩu, những ánh nhìn lén qua bàn học, và cả những trận cãi vã tưởng chừng vô nghĩa, một điều gì đó nhẹ nhàng, khó gọi tên bắt đầu lớn dần lên trong tim cả hai.Giữa hương rêu gỗ sồi thoang thoảng nơi áo sơ mi của cậu và mùi thảo mộc mát lành quanh cô bé.…
"Muốn chọc giận tôi? A, em rất thành công..."Anh nắm cái cằm nho nhỏ của cô gái, cười ác ý. Anh là Lôi Thiệu Đình, thái tử Á Châu, con người giá trị trăm triệu. Hạ Bạch bất quá chỉ là một nữ sinh trung học bình thường, bởi vì bị bạn bè hãm hại mà rơi vào tay của anh. Chết tiệt, anh đường đường là tổng giám đốc, muốn ăn cô là vinh hạnh của cô, lại dám chạy trốn! ? Lần lượt bị chọc giận, lần lượt trừng phạt cô không ngoan, ông chú tổng giám đốc ác thú làm không biết mệt. "Uống thuốc đi, đừng để gây ra phiền toái." Anh thoả mãn liếm liếm môi. Trong lòng Hạ Bạch ân cần thăm hỏi tổ tông nhà anh, kéo tấm chăn nuốt vào viên thuốc... Khi cô cho rằng trong lòng anh có tình cảm đối với mình, anh lại nhẫn tâm làm tổn thương em trai của cô, đính hôn với người chị mà mình hận nhất. Cô chuẩn bị chạy trốn để chấm dứt tất cả mọi chuyện, nhưng ngoài ý muốn biết được mình đã mang thai. Đứng trên bến tàu, phía trước là một người đàn ông khác lái ca nô, đằng sau là anh lái xe chạy như bay đến, cô ôm lấy chiếc bụng bằng phẳng, không biết làm sao... Tình yêu là một trò chơi lâu dài, cô thận trọng, cạn kiệt suy nghĩ, thua mất chính bản thân mình, anh đã thắng.…
Dương Húc, mang theo 【 vô hạn thăng cấp 】 ngoại quái xuyên việt. Nhất đao cuồng bạo, giây lên 9 cấp 99 không còn là cực hạn! Phục sinh, tê liệt, truyền tống thần khí, đánh quái liền có! Cửu Dương Thần Công, Lục Mạch Thần Kiếm, Đạo Tâm Chủng Ma thần công, giết người liền bạo! Thần nữ thánh nữ yêu nữ, ôm ấp yêu thương, Thiên Đế Thiên Thần Ma Hoàng, tranh làm tiểu đệ. Dương Húc bật hack nhân sinh, quả thực là sảng khoái a! . . . CONVERTER ( DB ): ◥ὦɧ◤cнuộт★彡 Tu Luyện Cảnh GiớiHồng Đồ đại lục Tu Luyện Cảnh Giới: Võ giả, Võ Đạo Tông Sư, Tiên Thiên Tông Sư, Hồn Sĩ, Hồn Sư, Hồn Linh, Hồn Vương, Hồn Hoàng, Hồn Tôn, Hồn Đế, Hồn Thánh, Thuế Phàm cảnh, Động Thiên cảnh. Mỗi cái cảnh giới chia làm 1~ cấp 9Nhân vật thiết lậpVai nam chính: Dương HúcThiên phú: Thập Dương luân hồi thể (Thần Thể), bát quái tinh luân (Tinh Hồn), Linh Minh Thần Thạch, thái dương quả thực, tiểu hào phân thân. . .Kỹ năng: Bát Tướng thế giới, Thập Dương thần công, bản nguyên Thần Nhãn, Lục Mục Đan Thần thuật, Thân Ngoại Hóa Thân thuật, Thiên Tử Phong Thần thuật. . .Thần thuật hệ thống: 《 thiên đường Thần Quyền 》 《 viên mãn Bảo Luân 》 《 Vũ Hóa Phi Tiên thuật 》 《 Sư Tử Phấn Tấn Hống Thiên Công 》 《 xá lợi tử Quán Tưởng thuật 》 《 Bát Bộ Phù Đồ chúng Đại Phạm Quang Minh ấn 》 《 24 Chư Thiên tinh không Thần Vũ kiếm 》 《 Biến Thiên Kích Địa tinh thần Tiểu Kiếm 》Nhãn thuật hệ thống: Chí tôn Trọng ĐồngVị diện hệ thống: Thái Hư cảnhPhó Bản Hệ Thống: Ma Chu động, thất lạc Phật QuốcThần công hệ thống: Côn Bằn…
Mùa đông năm ấy tiết trời bắt đầu lạnh Seoul thành phố phồn hoa nơi có nhiều nhà cao tầng là khu đô thị lớn nhất Hàn Quốc, Bầu trời Seoul bắt đầu với những cơn gió lạnh gai người, trên phố người đi lại đều khoác lên mình chiếc áo ấm.Năm đó Anh gặp Em trên 1 chuyến xe Bus, lần đó em không để ý rằng anh ngồi cạnh em, em mãi mê đắm chìm vào điện thoại, vì hôm qua buổi biểu diễn thời trang lớn của 2 nhà thiết kế trẻ mà không để biết anh là người em mến mộ. " này cậu tôi có thể ngồi đây chứ" giọng nói trầm ấm trên người anh ta trùm kín đội 1 chiếc mũ đen, khẩu trang đen thật bí ẩn mà " À vâng được chứ, tôi quên mất" Vừa đến trạm xe bus đến trước cổng trường, mọi người điều bàn tán xì xầm bên tai, Em thắc mắc mọi người đang nói ai, khi em nhìn lại hóa ra là anh. Người ngồi cạnh Em lúc nảy Anh là hội trưởng hội học sinh là người lạnh lùng tao nhã lại còn học giỏi vô cùng đẹp trai. Hôm ấy cũng là lần cuối Anh gặp em trên chuyến xe đó. Thật may mắn khi ngày ấy người ngồi cạnh Anh là em…
Đấu La Đại Lục IV - Chung Cực Đấu LaTác Giả: Đường Gia Tam ThiếuSố chương: 1792 chươngTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang tiến hànhNguồn QT: wikidth.comEdit + beta: Bỉ NgạnNhân vật chính: Lam Hiên Vũ, Đống Thiên Thu / Bạch Tú Tú, Đường Vũ Lân, Cổ Nguyệt NaThể loại: Huyền huyễn, Dị giới, Tu tiên, Thần thoại-----------Một vạn năm sau, băng tan.Đội khảo sát khoa học của Liên bang Đấu La trong lúc khảo sát đã phát hiện một quả trứng có hai màu hoa văn vàng và bạc tại vùng Cực Bắc.Sau khi sử dụng dụng cụ tìm kiếm, lại phát hiện có dấu hiệu sinh mệnh ở bên trong, nên đã vội vàng đưa về sở nghiên cứu để tiến hành ấp trứng.Trứng sau khi ấp, lại nở ra một đứa bé, giống như đúc trẻ sơ sinh của nhân loại. Một đứa bé được sinh ra từ trong quả trứng.…
" Lời hẹn ước trẻ con, liệu ai kia có còn ghi nhớ? 💁 Giới thiệu nhân vật: 🐰Phác Chí Huấn là một nhà thiết kế đồ họa bối cảnh game và bối cảnh phim nổi tiếng, sống tại Liêu Tứ thôn, đến đây hỏi không ai không biết vì chính cậu giúp thôn trở nên xinh đẹp y như trong những thước phim kiếm hiệp trên tivi. Giúp thu hút du lịch nghỉ dưỡng. Từng đoạt rất nhiều huy chương trong các cuộc thi thiết kế đồ họa trong và ngoài nước. Châm ngôn sống: "Con người ta sống sao cho thoải mái là được". •Bố Chí Huấn là chỉ huy trưởng đội cứu hộ biển.•Mẹ của Chí Huấn khi trước là quản lý du thuyền, nhưng sau lần ấy bà ở nhà hiện tại kinh doanh homestay tại thôn. ‼️Chí Huấn bị lạc gia đình năm 7 tuổi trong 1 lần du lịch trên du thuyền và bất ngờ du thuyền bị tấn công. Hiện tại ở cùng Bố Mẹ nuôi. Tính tình vui vẻ, rất quan tâm đến mọi người, đôi khi đột nhiên nghiêm túc và lạnh lùng. 🐥Lại Quán Lâm sống tại trung tâm thành phố lớn Xuyên Á. Vốn là con trai độc tôn của • Giáo sư kiêm hiệu trưởng học viện quốc gia Hàn Lâm.• Mẹ là đầu bếp trứ danh của các hãng bay, du thuyền hạng sang và sở hữu cho mình chuỗi nhà hàng sau bao năm vất vả ngược xuôi.Tính tình Quán Lâm cực kỳ khó hiểu, khi thì nóng, lúc thì lạnh và cậu nhất quyết không tiếp quản nhà hàng cùng Mẹ hay theo nghề giáo của Bố. ‼Quán Lâm hiện tại đang làm 1 diễn viên và ca sĩ khiến cho người khác cảm thấy vừa ngưỡng mộ vì sự dám liều lĩnh của tuổi trẻ vừa kiên dè. Châm ngôn sống: "Không bao giờ để người khác thấy mình yếu lòng".…
Long thần chi mệnh vs ngã xuống chi cách. "Ngươi Ông Bạch Thuật long thần chi mệnh, bỏ mạng đồ, mà ta Tần Tu, thiên định người thua, chỉ có nghịch thiên soán mệnh một đường." Hắn Tần Tu xuyên qua đến chung cực nhân vật phản diện trên người, thiên mệnh không thể trái? Không -- "Ta ngược lại cũng muốn nhìn, ta Tần Tu muốn hộ gì đó, ngay cả thiên mệnh, có thể làm khó dễ được ta?" "Nắm trong tay thiên mệnh đó là nắm trong tay Ông Bạch Thuật, hắn là thế giới này cây trụ, hắn chết, thì sống lại, hắn muốn, thì dâng." "Không, ngươi sai rồi, đáng thương nhất không ngoài là hắn. Hắn mong muốn đại sư huynh vì sao không để cho hắn? Thiên mệnh không ngoài cho hắn một con đường, nếu như không án con đường kia đi liền tiêu hủy, làm lại. Vị sống lại bất quá là buộc hắn đi con đường kia, thuần hóa một con dã thú là thiên mệnh thích nhất làm không phải sao?" Ông Bạch Thuật nhẹ khẽ cười, có vẻ cũng không có Tần Tu vậy cuồng vọng, "Đời trước ta là thiên mệnh nô bộc, đời này lấy nó dẫm nát dưới chân là tốt rồi." "Tới, khiến ta xem một chút, đã không có không tất yếu ràng buộc chúng ta có thể đi thật xa." "Số mệnh? Ngươi nhốt ta một ngàn năm còn chưa đủ? Còn chưa đủ? !" Phía sau sáu long hao thiên, gió nổi lên, vân dũng. Bài này giảng thuật một người xuyên qua tiến tu thật văn "Dã tâm nhà" phấn đấu nghịch thiên soán mệnh, cùng với văn vùng Trung Nguyên nhân vật chính cởi ra "Nội dung vở kịch" ràng buộc nhiệt huyết cố sự! Bị thiên mệnh gài bẫy việc nặng một lần muốn hãm hại trở về nhân vật chính công Ông Bạch Thuật …