"Oắc phắc!!???""Xuyên thư rồi?! Xuyên thư rồi sao?!""Chết tiệt! Xuyên đi đâu không xuyên, xuyên mạt thế không xuyên, xuyên cung đấu không xuyên, lại xuyên vào bộ tự truyện rác rưởi này!!??""Thảm rồi... Tự truyện của chính ta viết...""Khoan... Đây là... Ngay thời điểm còn dây dưa với tình đầu sao?!""Mẹ kiếp! hệ thống của bố đâu!!???"…
Muôn chuyện xảy ra xung quanh Hyung và Hyung muốn lưu giữ nó ;-; Những mẩu chuyện nhỏ. Những câu chuyện xàm lờ. Cảm xúc dăm ba cái lìu tìu :v Lười ghi ngày :3( bởi ko có nhật ký, có những thứ ..linh tinh sẽ viết vô đây hết.. bớt buồn)…
Đây là một truyện đã cũ của mình nhưng do không nhớ tên đăng nhập, tại mình đăng nhập bằng email nên không biết xóa kiểu gìNói chung là xóa đi cho đỡ nhục á, hồi này viết hơi nhảm nhí xíu…
Nếu yêu, hãy yêu một người đàn ông ích kỉ. Anh ta vì bạn mặc kệ sự sống chết của người ngoài, vì bạn bỏ ngoài tai những lời oán than trách số phận của những cô gái phù du. Anh ta không độ lượng cũng không vĩ đại, nhưng anh ta yêu bạn. (Lục Xu)…
ー odnoliub (noun) - someone who only has one love in their life, or someone who is capable of loving only one at a time.ー cancer; reverse harem.ー đào dương.…
Kiếp trước tôi tốt bụng bấy nhiêu cuối cùng vẫn bị người khác hại mà chếtCứ tưởng đời tôi đã chấm hết thì bất chợt tôi xuyên không vào 1 cuốn tiểu thuyết nổi tiếng theo cùng tôi chính là hệ thốngXuyên vào vai phản diện trong cuốn tiểu thuyết nhiệm vụ của tôi là hành hạ đánh đập bọn nam chủ sau đó tính kế hại nữ 9 Tôi cảm thấy thật thú vị quá đi mất! Bọn nam chủ, nữ 9 à hãy đợi đấyTao sẽ nghiền nát bọn mày!Kiếp trước tôi tốt bụng hiền lành bao nhiêu thì trong cuốn tiểu thuyết này tôi sẽ độc ác và tàn nhẫn bấy nhiêu!Sau khi mua bọn nam chủ từ buổi đấu giá về và bắt đầu hành hạ bọn nó được 4 năm thì cuối cùng cũng sắp đến ngày mà bọn nó thức tỉnh năng lực và chạy trốn khỏi đây trên đường đi bọn nó sẽ được nữ 9 giúp đỡ mang về nhà và chăm sóc sau đó bọn nó sẽ phải lòng nữ 9 và quay lại báo thù tôiTôi đã cực kì phấn khích vì sắp được đấu với bọn nóẤy thế khi mà tới ngày đó bọn nó lại không hề đi? Tôi thấy vậy liền tự mình đuổi bọn nó ra khỏi nhà nhưng bọn nó lại bám chặt lấy chân tôi trong ánh mắt bọn nó tràn đầy khát vọng khi nhìn tôi, miệng thì liên tục chảy nước dãi cầu xin tôi"Làm ơn hãy đánh đập tôi nữa đi, Yoichi sama!""Đừng đuổi tôi mà, hãy đánh và chửi tôi nữa đi..!""Isagi, mày đã đánh đập bọn tao 4 năm rồi giờ lại định bỏ tụi tao sao?""Thích thích thích! Em thích Isagi đánh em lắm, hãy đánh nữa đi mà làm ơn đó!!"Tôi ngớ người nhìn bọn nó trong lòng nhiều câu hỏi muốn hỏi hệ thốngHệ thống! Chuyện này là sao? Tại sao bọn nó lại như này…