chờ em lớn | guon
15 & 7au: gwen…
15 & 7au: gwen…
ba người tạo nên một cuộn chỉ rối thật khó gỡ…
[ Hoa sơn tái khởi / Allthanhminh ] Nơi Thanh Minh bị dduj ná thở . Chó điên Hoa sơn mọi ngày nhìn đời bằng nửa com mắt , trợn ngược mắt mà nhìn ; không biết phép tắc , thích uống rượu hành hạ các sư huynh , sư thúc . Nay mỗi chương , con chó điên ấy sẽ bị nghiệp quật không ngóc đầu được.…
Đệ tử đời thứ 13 của Đại Hoa Sơn Phái, Mai Hoa Kiếm Tôn - Chong Myung, người đã liều mình cùng chết với Thiên Ma, kết thúc một thời đại đen tối của võ lâm trung nguyên. Chuyển sinh sau 100 năm với một thân xác nhỏ bé, Chong Myung nhận ra rằng Hoa Sơn Phái lẫy lừng năm xưa giờ chỉ còn là một môn phái nhỏ bé hoang tàn. Với kí ức và những môn tuyệt học thất truyền từ kiếp trước, Chong Myung quyết tâm tái khởi Hoa Sơn Phái một lần nữa!Nguồn dịch gốc: VlogNovelVì mình quen đọc trên wattpad với nền đen, với để khi mất mạng vẫn đọc được nên mình cop lại lên wattapad đọc với mục đích cá nhân mình chủ yếu ạ🥲khuyến khích mọi người đọc trên vlognovel và donate cho nhóm dịch để nhóm ra hăng hái hơn nha…
## Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa# Bìa mới.…
tác giả: adminthể loại: bách hợp…
Chúng ta đã từng hỏi ... con là ai ? Tại sao con luôn mang trên mình nỗi buồn tựa biển sâu ? ... mênh mang và cô độc .Tại sao con yêu quý Hoa Sơn còn hơn cả sinh mạng ? Và tại sao con luôn coi bản thân không bằng cả rác rưởi ?Nhưng chúng ta vẫn phớt lờ , chúng ta vô tâm , chúng ta hèn mọn , chúng ta chạy trốn khỏi hiện thực .Để con chìm trong nỗi đau ...chìm vào đáy biển .Biển sâu đã cuốn lấy con , bao trùm con trong lạnh lẽo vô bờ , giành mất con của chúng ta .......Rốt cuộc thì , cả quá khứ ...hiện tại và tương lai .... Chúng ta vẫn không thể chạm tới được .Tựa như nắm lấy hư ảo ...nắm lấy thứ không thuộc về mình .Mù quáng Và bất lực…
ê chuyện đầu t viết nên hơi dở nên mọi người thông cảm…
Huhu tui đọc mấy bộ giam cầm mà xót vãi ( mặc dù tui cũng thích) nm tui muốn một bộ chữa lành sau khi đọc những bộ đấy. Và trước khi đọc tui muốn phổ biến một số điều- không có h và chỉ tập trung vào chuyện tình hai bé- và tầm 1 tuần có 1 chap hoặc nhiều hơn ( tại tui lười)WARING: tại tui còn non tay nên viết văn khá dở mong mọi người thông cảm…
Humble nghĩa là hạ mình. Bởi vì yêu một người mà đặt cái tôi của mình xuống nơi thấp đến không thể thấp hơn.…
" Bỗng tôi nhận ra bản thân rất yêu em. "All char x Thanh Minh. SimpBottom.…
Kim Tử Long : Kim đế của thời kim ,khôi ngô tuấn tú ,là một vị hoàng đế nhân hậu , biết chăm lo cho bá tánh ,hoàng đế đã có 1 một hoàng hậu là công chúa Nguyệt Nghi của nước Phiên vì hoà hảo hai nước mà thuận ý kết se châu trần cùng nhau nhưng mãi vẫn chưa sanh được hoàng nhiThoại Mỹ : Cô gái nghèo 22 tuổi ở Bạch gia trang ,cha mẹ mất sớm hiện giờ cô chỉ sống với người em là Huỳnh Điệp…
tui sẽ drop cái kia để làm fic này theo hướng hogwarts…
Tối buồn nên viết lung tung mọi người đọc đỡ buồn nhaĐây sẽ là nơi lưu giữ những đoạn truyện nhỏ. Ship tá lả người mà chắc chắn là phải có Mỹ Mỹ yêu dấu…
Cho nên nói, ấn tượng sơ khởi của Khang Thắng Duẫn cho Tống Mẫn Hạo, là ghét bỏ từ cái nhìn đầu tiên.…
Lí Tống Bạch: "Thanh Minh đạo trưởng, ta thích ngài! Chúng ta cùng trở thành đạo lữ nhé!"Thanh Minh: "Ngươi có tin ta đập nát cái đầu Tông Nam đó của ngươi ra không!"----Trường Nhất Tiếu: "Bổn quân rất thích ngươi, nhất là song tu cùng ngươi đấy Hoa Sơn Thần Long~"Thanh Minh: "Cái tên khốn tà phái chết tiệt! Ta sẽ đập bể đầu các ngươi!"----Bạch Thiên: "Thanh Minh à... ta... ta thích con, con.. có muốn..."Thanh Minh: "Dạo này sư thúc thiếu đòn phải không? Lại đây, để ta đập vào đầu vài cái thì sẽ ổn thôi"----Đường Bảo: "Đại huynh, chẳng phải huynh đã từng hôn ta trong một lần say rượu à? Huynh muốn thử lại không?"Thanh Minh: "Ta phải đánh bể cái đầu của đệ mới được mà"----Thiên ma: "Không ngờ ta lại lần nữa được gặp ngươi.... Chúng ta chính là Thiên Duyên Tiền Định."Thanh Minh: "Sau khi chém đứt tứ chi ngươi thì ta chắc chắn sẽ giã nát cái đầu ngu xuẩn đó"----Truyện viết vì có hứng, không liên quan gì đến mạch truyện chính cả nên khỏi lo bị spoil gì đâu nhá.…
Chẳng phụ non sông, chỉ phụ chàng...…
Một chút ngược...…
Bốn mươi năm ròng rã Keonhee sống trong hồi ức về Dongmyeong…