trường trung học say hi có hai khu đào tạo học sinh cấp hai (khu A) và cấp ba (khu B). đây là nơi sản sinh ra vô số báo thủ, cũng là nơi các con thuyền ra khơi.OOC, lowercase, có tục. Textfic lẫn văn xuôi.Vui lòng không đem truyện của mình đi nơi khác.Và chào mừng đã đến với trường trung học Say Hi!!!…
Tác giả: C.K.nTóm tắt: Tháng ngày của 30 bạn trẻ tại Hogwart.Thể loại: Đồng nhân, giả tưởng, huyền huyễn, hành động, tình cảm, boy love.Cảnh báo: Tôn trọng và lịch sự. Không đục thuyền, không xúc phạm nghệ sĩ, không chửi rủa.Không đem fanfiction này tới bất cứ đâu ngoài phạm vi app W màu cam.Viết để phục vụ cho mục đích cá nhân, không phản ánh bất cứ cái gì về người được nhắc tên, mọi thứ được viết ra đều là phi hư cấu. Bối cảnh thuộc về J.K.Rowling nhưng tình tiết thuộc về mình.…
Thức dậy tại một thảo nguyên lớn, ký ức mơ hồ. Cô nhận ra mình đáng lý ra phải là một ông chú ba mươi đã chết vì chuyện gì đó, không hiểu sao giờ là một cô gái trẻ mang trong mình sức mạnh đáng kinh ngạc.…
Giới thiệu: Thị trấn này tựa như một thiên đường dâm dục, không đạo đức không pháp luật, khắp nơi đều có nhân vật chính trong phim AV, đâu đâu cũng có cảnh chịch nhau.⦿ Cảnh báo: Truyện chỉ có s3x và s3x nam nữ, tập thể, NP, H tục, 21+Note: Truyện có nhiều phần, từng phần là có nội dung khác nhau, không có cốt truyện chính, không có couple chính. Nói dễ hiểu là tập truyện với nhiều phiên ngoại song song với nhau.Tác giả: _ph.lineTruyện reup lại chỉ mang mục đích có thể đọc offline. Nếu tác giả không thích mình sẽ gỡ ngay…
Một ngôi trường cùng những câu truyện xảy ra và nhiều điều hơn thế nữa xoay quanh bé cừu cùng nhiều người nữaCâu lạc bộ âm nhạc với nhạc cụ có sợi dây ma thuật ấy lúc nào cũng thấy đi với nhau cả…
"ai đó sắp được làm ba rồi,tết đến nhà người ta rồi,vui hát lá là là la rồi." hội người simp lỏ và công cuộc tập làm bố của họ.•omegavers!•ooc!•lowercase!•đừng mang ra khỏi wattpad, please.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…