HOÀNG PHI ĐẶC CÔNG SỞ KIỀU TRUYỆN - Quyển 1
Tên gốc : Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11Tác giả: Tiêu Tương Đong NhiThể loại: Xuyên không, cổ đại, nữ cường nam cường, HEĐộ dài: 191 chương + 13 ngoại truyệnDịch: WhitenavyBìa: hoaquynh123Beta: kirowan…
Tên gốc : Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11Tác giả: Tiêu Tương Đong NhiThể loại: Xuyên không, cổ đại, nữ cường nam cường, HEĐộ dài: 191 chương + 13 ngoại truyệnDịch: WhitenavyBìa: hoaquynh123Beta: kirowan…
on the clothes hanger that i carelessly picked hangs your seasonal jacket[Trên chiếc móc áo mà tôi vô tình chọn, treo cái áo khoác theo mùa của người]https://archiveofourown.org/works/49304944/chapters/124415152?show_comments=true&view_full_work=false#comment_808434148[orphan_account]Couple: Hoshino Aquamarine x Narushima MeltTag: Post-CanonDreams and Nightmares, Narushima Melt-centric, Angst with a Happy Ending, Emotional Hurt/Comfort, Developing Relationship, an attempt at digging into melt's insecurities, Literal Sleeping TogetherPublished: 2023-08-12Translate by @otipirealvcl _ w@ttp@dSummary: Dù thế nào đi chăng nữa, cậu thầm thì với bản thân, có lẽ giống như một lời cầu nguyện hơn: đừng để anh ấy đi mất. Cậu nghĩ thầm: đừng để anh ấy mơ về những điều anh ấy không muốn nói ra. Cậu nghĩ thầm: dù là bất cứ điều gì, chúa ơi, xin hãy trả lời điều ước này. Đó là tất cả những gì tôi cầu xin người.…
Mình viết truyện có ai đọc k khoảq 1- 2 tuần 1 chươq í nói về t/y hc trò nhá nếu các reader mún đọc thì cmt nhé mìk sẽ viết k thì thôi…
Disclaimer: Tất cả nhân vật, nội dung, tình tiết trong truyện đều thuộc quyền sở hữu của tôi. "Dưới cây hoa ngủ say một giấc, ngỡ như đã trải qua cả một đời."…
Tác giả : Oh Yoni Chàng trai ấy đã cho tôi hy vọng, đã cho tôi yêu thương và cũng chính cậu trai ấy đã làm tổn thương tôi Cô bạn thân 8năm của tôi và cậu trai ấy "KẾT HÔN " cùng nhau Nhiu đây thôi vào đọc sẽ hiểu 😊…
Pháp sư mạnh nhất, hiểu biết nhất trong thế hệ học viên hiện tại của học viện Thiên Pháp là một kẻ sinh ra không mang thuộc tính hay chút năng lực sử dụng phép thuât nào, điều này khiến rất nhiều kẻ biết được sự thật này vô cùng bất ngờ, phấn khích và cia cả ghen ghét. Và đó chính là khởi đầu của câu chuyện này, đó chính là câu chuyện về nhân vật chính của chúng ta-Joaquin Phoenix.…
"Em bị làm sao đây?""Bị n-nó đánh"____________________Tác giả: onlysunsun!!!CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!!!link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/318934791?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=laurateddy_&wp_originator=QTv7AQrdy%2B3yXGCaoJH%2FK5OAQk7g26g%2Fb%2FOzCGOR%2FPHiftvdxLzKu6%2F%2FC0rnvKlWbfUc0lJHswguvY6WADH%2BQ%2BwdnWA9MJyDEkWUp0dM9MmP9ePfgcOUi4m%2BP2ok62%2FQ…
Coi rồi bt…
Nói chúng là hố, lấp được hay không thì tùy duyên…
Một nữ sinh giao bánh ngọt mỗi ngày kiếm thêm thu nhập, nào ngờ xảy ra tai nạn bất ngờ khi bị một chiếc xe hơi mất lái đâm trúng, lao ra khỏi mặt đường và không qua khỏi vì chấn thương đầu. Khi tỉnh dậy, phát hiện bản thân đã sống lại, cô quyết định sống cuộc đời mới của riêng mình một cách yên bình và đẹp đẽ... ...cho đến khi...…
Truyện này không hẳn là truyện nói đúng hơn nó là những câu truyện nhỏ nhặt lý thú mà ta thấy trong Đào Hoa QuốcLƯU Ý: ĐÂY KHÔNG PHẢI CÂU TRUYỆN HOÀN CHỈNH NÊN KHÔNG CÓ MẠCH LẠC CŨNG ĐỪNG NÉM GẠCH ĐÁ TẠI HẠ KHÔNG CẦN XÂY NHÀ!!!Truyện đăng có lẽ không có thứ tự nào cả tại hạ chỉ viết theo trí nhớ mà thôi. Nên nếu các vị đang đọc mà thấy chương mới ra nói về sự kiện từ tận mấy đời trước cũng mong thứ lỗi cho. Đa tạ đã đọc…
Mình vừa nghe bài Loudest Silence của Getsunova vừa viết ra cái truyện ngắn này, vốn dĩ lúc viết đã muốn xoá nhiều lần kiểu sợ người ta đọc mà sợ người ta không đọc :))) văn mình dở lắm cũng không có đọc nhiều từ tác giả khác, không có kinh nghiệm. Bẳng đi thời gian quay lại đọc thì thấy cũng ổn. Câu chuyện là lời tự sự của của một nữ phụ đam mỹ biết điều tác hợp cho cậu bạn thân và người đàn ông khác :v Lý do đặt " Chuyện Cũ " vì mình không nghĩ ra cái tên nào phù hợp :)))Mình muốn thêm nhiều chi tiết hơn ngược hơn một chút mà trình mình chưa tới nên thôi để lần sau vậy :v…
Tại sao có thể quay về nhưng không thể thay đổi được?*CHÚ THÍCH: "..." : Hội thoại của nhân vật [...] : Suy nghĩ của nhân vật *...* : Tiếng động(...): Lời nói của tác giả (Không đáng để ý, có thể lướt qua.)…
Note: Tất cả tình tiết và nhân vật đều thuộc quyền sở hữu của tôi.Giang Thanh trước giờ không tin vào tình yêu đích thực, thế là một ngày đang đi giữa đường vô tình vấp trúng phải tình yêu.Người ta bảo muốn theo đuổi tình yêu thì cứ mặt dày đã, mặt bạn dày đến khi nào đối phương chịu thua thì thôi. Giang Thanh trước giờ luôn tốt đẹp trong mọi chuyện, trừ chuyện tình cảm. Rồi khoảng cách tuổi tác, tác động ngoại cảnh khiến cho cả hai không còn tìm được tiếng nói chung, khi đó anh ngồi im bên chiếc bàn trà mà hai người thường cùng nhau ăn tối, gương mặt buồn bã nhìn ra cửa sổ, còn Giang Thanh gục xuống mà rơi nước mắt, tình yêu đi vào ngõ cụt, cả hai chẳng còn ai hiểu nhau."Nếu bây giờ chị không muốn còn ở cạnh em nữa, thì em sẽ để chị đi nhưng cho dù thế nào, chị vẫn luôn là một phần trong trái tim em"Rồi anh rơi nước mắt, khi cả hai bất lực với chính tình yêu, thường họ có xu hướng buông xuôi, để thời gian quyết định rồi cả hai cứ thế dần rời xa.Đây là câu chuyện hài nhiều hơn bi, tình yêu đôi lứa.…
Từng cơn sóng ập vào lòng tôi, gào lên những thanh âm nức nở...@woaqngan…
Sau khi xem mấy bộ phim siêu nhiên xong cái có hứng viết.Nhưng vẫn đào cái hố trước, lấp được hay không thì tùy.…
Đây sẽ là cái fic chứa nhiều sự khùm điên của một con Au vã Sanzu:3Mỗi chap truyện sẽ là một câu chuyện ngắn về cobe Y/n và anh người yew Sanzu :>Đọc đi! Đọc đi! toy không sì poi nữa đâu! sì poi mất hay :>.......Written by HankHank:3* Chỉ đăng duy nhất tại nền tảng Wattpad*…
Khi cuộc đời bị đẩy xuống vực thẳm, nỗi ám ảnh vây lấy, nỗi tuyệt vọng trực trào nơi con tim, tâm trạng u uất nặng nề. Nhiều lần cậu thắc mắc: "Ý nghiã cuộc sống này là gì?Liệu cậu còn gì để lưu luyến nó?".Cậu nghĩ, cuộc sống này thật sự phải kết thúc tại đây, bao nhiêu dây dứt rồi sẽ im lìm nhường chỗ cho sự mất mát.Cô ấy xuất hiện, ánh mặt trờI nhỏ đời cậu, kéo cậu ra khỏi cơn hoảng loạn, cuộc sống của cậu thay đổi dần. Cậu tự thắc mắc:"Lẽ nào mình thích cậu ấy?"Ánh Dương bộc bạch:"Cậu là ánh sáng của đời tớ", "Cậu luôn đặc biệt với tớ", "Cậu phải là của tớ".Thôi thì hãy cứ sống tiếp đi đã, vì giờ đây cậu đã biết. được ý nghĩa cuộc đời là gì rồi.…
Cậu còn nhớ ngày con bé về nhà, nó dường như quên luôn câu chuyện ngã hồ bơi suýt chết đuối ấy, nó ngồi trên cành cây, thò hay chiếc chân xuống đu đưa, hỏi cậu:- Chị em nói người nhà sẽ luôn ở bên nhau, nhưng mà cả chị cả anh đều bỏ em ở lại! Anh có phải là người nhà của em không? Sau này anh cũng đi giống như họ đúng không?Cậu im lặng một lúc, trả lời:- Ừ! Ai trưởng thành rồi cũng phải xa người nhà thôi! Mà tụi mình cũng... không hẳn là người nhà!- Không phải người nhà thì là người dưng à?Cậu ngước lên nhìn con bé, cười, lắc đầu, bản thân cũng không rõ cái lắc đầu ấy của mình có ý gì, có thể chỉ là cậu không biết câu trả lời mà thôi. Đâu đó lại nghe lời mẹ cậu vang lên trong đầu "Người nhà phú gia, giữ khoảng cách an toàn mới tốt con ạ!".…