"Trong tiếng Hán-Việt, Dương nghĩa là mặt trời. Trong suy nghĩ của nhiều người, mây và mặt trời thường luôn ở gần nhau. Tiếc rằng, có một đám mây chỉ ở gần mặt trời một lần duy nhất rồi rời xa mãi mãi mà không rõ tung tích ở đâu..."_Bùi Nhật Dương x Đỗ Trần Thảo Mây_…
Pháp sư mạnh nhất, hiểu biết nhất trong thế hệ học viên hiện tại của học viện Thiên Pháp là một kẻ sinh ra không mang thuộc tính hay chút năng lực sử dụng phép thuât nào, điều này khiến rất nhiều kẻ biết được sự thật này vô cùng bất ngờ, phấn khích và cia cả ghen ghét. Và đó chính là khởi đầu của câu chuyện này, đó chính là câu chuyện về nhân vật chính của chúng ta-Joaquin Phoenix.…
"Em bị làm sao đây?""Bị n-nó đánh"____________________Tác giả: onlysunsun!!!CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!!!link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/318934791?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=laurateddy_&wp_originator=QTv7AQrdy%2B3yXGCaoJH%2FK5OAQk7g26g%2Fb%2FOzCGOR%2FPHiftvdxLzKu6%2F%2FC0rnvKlWbfUc0lJHswguvY6WADH%2BQ%2BwdnWA9MJyDEkWUp0dM9MmP9ePfgcOUi4m%2BP2ok62%2FQ…
Tác giả: Key BNThể loại: Đam mỹ, Fanfic, ABO, cổ đại, ngọt, sủng, ooc (viết tiếp của phần 1).Nguyên nhân vật: Thích khách liệt truyện: Chấp Minh x Mộ Dung Ly.Ghi chú: Các bạn nên tìm hiểu về thể loại ABO nhé (tra google có thông tin nha).Cách gọi theo cổ đại:+ A: Càn nguyên+ B: Trung dung+ O: Khôn trạchVăn án:Loạn thế, y là một vương tử vong quốc, trở thành tiêu sư lưu lạc khắp nơi. Hắn là vua của Thiên Quyền, một vương quốc trù phú không gì nhiều bằng tiền. Hắn là một tên 'nằm ăn chờ chết', y là một kẻ mưu cơ xinh đẹp chỉ muốn phục quốc."Đằng kia, ngươi tên là gì?""Tại hạ tên Mộ Dung Ly""Mộ Dung Ly, cái tên này kêu thật bẻ miệng. Sau này, bản vương gọi ngươi là A Ly cho dễ""Vâng"."Thái phó, ngươi có vẻ sắp thua A Ly rồi" Thái phó nhìn vào bàn cờ vay ngao ngán."Lão thần, hầy...""Haha, vậy từ giờ phong A Ly làm Lan Đài Lệnh, ở tại Hướng Húc Đài này"."A Ly...""A Ly...""A Ly..."."A Ly, ngươi vẫn muốn đi sao? Rút cuộc ngươi muốn cái gì?"Khi nào vương thương muốn thiên hạ này, ta sẽ nói cho ngươi biết ta muốn gì"Bản quyền thuộc về tác giả Key BN. Được đăng tải chính gốc tại daohoaquyen.wordpress.com và tài khoản Wattpad/YenNhiBN.VUI LÒNG KHÔNG RE-UPLOAD.…
Truyện này không hẳn là truyện nói đúng hơn nó là những câu truyện nhỏ nhặt lý thú mà ta thấy trong Đào Hoa QuốcLƯU Ý: ĐÂY KHÔNG PHẢI CÂU TRUYỆN HOÀN CHỈNH NÊN KHÔNG CÓ MẠCH LẠC CŨNG ĐỪNG NÉM GẠCH ĐÁ TẠI HẠ KHÔNG CẦN XÂY NHÀ!!!Truyện đăng có lẽ không có thứ tự nào cả tại hạ chỉ viết theo trí nhớ mà thôi. Nên nếu các vị đang đọc mà thấy chương mới ra nói về sự kiện từ tận mấy đời trước cũng mong thứ lỗi cho. Đa tạ đã đọc…
Một nữ sinh giao bánh ngọt mỗi ngày kiếm thêm thu nhập, nào ngờ xảy ra tai nạn bất ngờ khi bị một chiếc xe hơi mất lái đâm trúng, lao ra khỏi mặt đường và không qua khỏi vì chấn thương đầu. Khi tỉnh dậy, phát hiện bản thân đã sống lại, cô quyết định sống cuộc đời mới của riêng mình một cách yên bình và đẹp đẽ... ...cho đến khi...…
Mình vừa nghe bài Loudest Silence của Getsunova vừa viết ra cái truyện ngắn này, vốn dĩ lúc viết đã muốn xoá nhiều lần kiểu sợ người ta đọc mà sợ người ta không đọc :))) văn mình dở lắm cũng không có đọc nhiều từ tác giả khác, không có kinh nghiệm. Bẳng đi thời gian quay lại đọc thì thấy cũng ổn. Câu chuyện là lời tự sự của của một nữ phụ đam mỹ biết điều tác hợp cho cậu bạn thân và người đàn ông khác :v Lý do đặt " Chuyện Cũ " vì mình không nghĩ ra cái tên nào phù hợp :)))Mình muốn thêm nhiều chi tiết hơn ngược hơn một chút mà trình mình chưa tới nên thôi để lần sau vậy :v…
Note: Tất cả tình tiết và nhân vật đều thuộc quyền sở hữu của tôi.Giang Thanh trước giờ không tin vào tình yêu đích thực, thế là một ngày đang đi giữa đường vô tình vấp trúng phải tình yêu.Người ta bảo muốn theo đuổi tình yêu thì cứ mặt dày đã, mặt bạn dày đến khi nào đối phương chịu thua thì thôi. Giang Thanh trước giờ luôn tốt đẹp trong mọi chuyện, trừ chuyện tình cảm. Rồi khoảng cách tuổi tác, tác động ngoại cảnh khiến cho cả hai không còn tìm được tiếng nói chung, khi đó anh ngồi im bên chiếc bàn trà mà hai người thường cùng nhau ăn tối, gương mặt buồn bã nhìn ra cửa sổ, còn Giang Thanh gục xuống mà rơi nước mắt, tình yêu đi vào ngõ cụt, cả hai chẳng còn ai hiểu nhau."Nếu bây giờ chị không muốn còn ở cạnh em nữa, thì em sẽ để chị đi nhưng cho dù thế nào, chị vẫn luôn là một phần trong trái tim em"Rồi anh rơi nước mắt, khi cả hai bất lực với chính tình yêu, thường họ có xu hướng buông xuôi, để thời gian quyết định rồi cả hai cứ thế dần rời xa.Đây là câu chuyện hài nhiều hơn bi, tình yêu đôi lứa.…
Disclaimer: Tất cả nhân vật, nội dung, tình tiết trong truyện đều thuộc quyền sở hữu của tôi. "Dưới cây hoa ngủ say một giấc, ngỡ như đã trải qua cả một đời."…
Tại sao có thể quay về nhưng không thể thay đổi được?*CHÚ THÍCH: "..." : Hội thoại của nhân vật [...] : Suy nghĩ của nhân vật *...* : Tiếng động(...): Lời nói của tác giả (Không đáng để ý, có thể lướt qua.)…
Lệnh Quỷ 2 (Ly Hận Khổ)Thể loại:Đam mỹ, Ngược, ngược nữa, ngược mãi, (H nhẹ, nhẹ thôi) tùy theo thời tiết mà thay đổi thể loại thành HE hay SEMột cỗ hương vị từ y cứ như vậy mà thấm vào người, khoan khoái dễ chịu lay động thắt lưng, giữa hai người không có một chút khe hở, cùng cảm nhận hô hấp nóng rực của nhau.Tiết Dương cúi đầu yêu thương khuôn mặt y, phía dưới cũng càng lúc càng làm càng không khách khí, cúi đầu cắn vành tai rồi khẽ nở nụ cười.Hắn nhớ y chết đi được...Tìm đến sắp phát điên, cứ sợ y gặp phải chuyện gì đó.Trong mắt có ý cười cười, sau đó cắn môi của y rồi lại hung hăng hút mút, công kích dưới hạ thân càng lúc càng sắc bén, tạo ra từng trận khoái cảm khiến y không tự chủ được mà run rẩy. Bị giữ chặt, không cử động được..Hắn là quyết tâm muốn ép y tới cực hạn cho thỏa nỗi nhớ mong thời gian qua, cho nên mỗi một lần tấn công đều không chút lưu tình."Ư ư... ưm..." Phản ứng của thân thể là thứ không thể đánh lừa được.Trong lòng y có hắn, hắn rất vui.Âm thanh bị môi hắn chặn lại bàn tay buông hai cổ tay của y ra liền đổi chỗ bò lên vòng eo vuốt rất tùy tiện, hai tay đã lấy lại được tự do nhưng chỉ có thể níu chặt cần cổ hắn, thân thể trắng y như tuyết. Đầu lưỡi hắn di chuyển đến cổ, xương quai xanh.. mềm mại như ngọc.Tròng mắt đen chứa đầy dục vọng nồng nặc, nơi kết hợp của hai người nóng rực cơ hồ như có thể đem hai người đốt cháy đầu óc hỗn độn chìm đắm trong khoái cảm tràn đầy không dứt ra được.Au:AnhChoEmMotDoaQuynh ft DuyenheAi có…
Cậu còn nhớ ngày con bé về nhà, nó dường như quên luôn câu chuyện ngã hồ bơi suýt chết đuối ấy, nó ngồi trên cành cây, thò hay chiếc chân xuống đu đưa, hỏi cậu:- Chị em nói người nhà sẽ luôn ở bên nhau, nhưng mà cả chị cả anh đều bỏ em ở lại! Anh có phải là người nhà của em không? Sau này anh cũng đi giống như họ đúng không?Cậu im lặng một lúc, trả lời:- Ừ! Ai trưởng thành rồi cũng phải xa người nhà thôi! Mà tụi mình cũng... không hẳn là người nhà!- Không phải người nhà thì là người dưng à?Cậu ngước lên nhìn con bé, cười, lắc đầu, bản thân cũng không rõ cái lắc đầu ấy của mình có ý gì, có thể chỉ là cậu không biết câu trả lời mà thôi. Đâu đó lại nghe lời mẹ cậu vang lên trong đầu "Người nhà phú gia, giữ khoảng cách an toàn mới tốt con ạ!".…
Là các mẫu truyện nhỏ do ta - Key BN, tự viết hoặc edit và sẽ ghi chú rõ ràng.'Này là nơi tụ tập những lúc tùy hứng của Key, Key thích gì viết đó, điên đâu bạ đó. Key thuộc team Fanfic, team Sinh tử văn, team logic, team ngược - ngọt, team Điền văn."Phóng xe đi thật nhanh để khi đến vùng cát trắng, rồi ta lại cùng nhau ngắm từng cơn sóng vỗ"Chào mời các nàng, cậu đến đây cùng Key bung lụa :)))' . Hy vọng được cùng vui cùng buồn với các bạn.Nhà của Key ở đây: www.wattpad.com/user/YenNhiBNwww.daohoaquyen.wordpress.comKey 'tốt bụng' và rất 'vui tính' nên ai muốn gì thì hỏi một tiếng, CẤM TRỘM ĐỒ nhé :) "Feedback, please!"…
Khi cuộc đời bị đẩy xuống vực thẳm, nỗi ám ảnh vây lấy, nỗi tuyệt vọng trực trào nơi con tim, tâm trạng u uất nặng nề. Nhiều lần cậu thắc mắc: "Ý nghiã cuộc sống này là gì?Liệu cậu còn gì để lưu luyến nó?".Cậu nghĩ, cuộc sống này thật sự phải kết thúc tại đây, bao nhiêu dây dứt rồi sẽ im lìm nhường chỗ cho sự mất mát.Cô ấy xuất hiện, ánh mặt trờI nhỏ đời cậu, kéo cậu ra khỏi cơn hoảng loạn, cuộc sống của cậu thay đổi dần. Cậu tự thắc mắc:"Lẽ nào mình thích cậu ấy?"Ánh Dương bộc bạch:"Cậu là ánh sáng của đời tớ", "Cậu luôn đặc biệt với tớ", "Cậu phải là của tớ".Thôi thì hãy cứ sống tiếp đi đã, vì giờ đây cậu đã biết. được ý nghĩa cuộc đời là gì rồi.…
Truyện viết ra vì quá cuồng các Đao kiếm nam sĩ và phục vụ ước mong cũng được "ngầu" của tác giả. Ngoài nhân vật chính Kiritoru cùng chủ cũ của cô ấy, các nhân vật còn lại trong truyện không thuộc về tác giả. Tác giả viết "chơi chơi", không có ý định ship couple nào cả, mong mọi người ủng hộ.Bối cảnh truyện được tính từ sau phần KATSUGEKI/TOUKEN RANBU.Cảnh báo: (có thể) OCCBản quyền truyện thuộc về tác giả, mong mọi người không chia sẻ truyện khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Cảm ơn mọi người nhiều!!Erica!!…
Nhân vật nữ chính trong đây không phải là một cô gái hiền lành, cũng chẳng phải là một cô gái có gia cảnh khó khăn. Nhân vật nữ chính trong đây là một gái nhà giàu, thích xài tiền, thích ăn chơi, và hộp đêm là một nơi không thể thiếu. Nhân vật nữ chính có thể làm cho các bạn chán ghét bởi cái sự ngang bướng cứng đầu. Một cô gái không còn trong trắng, một cô gái lúc nào cũng hận thù về mối tình trước của mình, mù quáng trong chính cuộc sống của mình. Vì cái sự cô đơn mà cô luôn ẩn giấu qua tính cách của mình, vì cái sự ngang bướng cứng đầu kia. Nên anh, chàng nghệ sỹ piano mà thế giới này biết tới qua những bản nhạc buồn da diết, chạm đến lòng người nghe đã yêu phải cô. Hình ảnh của cô được ẩn hiện qua những bản nhạc, cho đến khi cô nhận ra, thì anh đã rời xa cô rồi.…
Một câu truyện có bi, có hài của cô gái trẻ Châu An.Cô gái trẻ mang trong lòng bao nhiêu hoài bão, nhiệt huyết của một người trẻ tuổi. Và mang theo vết thương lòng khó xóa với người thương cũ. Châu An sẽ bỏ tất cả bao lỗi lầm chỉ để chọn người thương cũ, hay là quay đầu bỏ đi, bỏ lại là tất cả năm tháng, ký ức, kỉ niệm để rời đi. Chỉ vì quá đau để chịu đựng thêm rồi. Châu An từng nói: Có lẽ cả đời này cô chẳng thể yêu một người nào nhiều như Vĩnh Khánh. Cái tên Vĩnh Khánh như một hình xăm khó xóa trong lòng của cô.…