do là mình chưa biết cách lưu ảnh anh chun và anh lập á , cho nên mình lấy tạm ảnh mẫu mong mọi người thông cảm ạ , truyện không có thật và cũng không liên quan gì đến đời sống của 2 anh 100% , cho nên là mọi người đừng ai ném đá mình nha , mong truyện sẽ được mọi người đón nhận và yêu thích ạ , cảm ơn mọi người…
Nàng Trần Dao một cô tiểu thư đỏng đảnh kiêu ngạo của nhà họ trần dưới thời cai trị của Nam Quốc, bình yên thì ngắn mà nổi loạn thì nhiều. Nhưng dưới sự loạn lạc ấy nàng đã không màng mình là nữ nhi chống đỡ toàn bộ Trần gia sừng sững không ngã. Để rồi biết người biết mặt không biết lòng, chính người nàng muốn bảo vệ nhất đệ đệ của nàng lại chính tay hại chết nàng để chiếm lấy của cải nhà họ Trần. Hắn Nguyễn Thụ Đức, một cậu ấm ăn chơi trác táng nổi tiếng, hào phóng, dăm ba bữa lại đổi một người tình mới. không ngờ đi đêm lắm có ngày gặp ma, hắn lại bị chính cha của mình ép hôn vì lý do đã tới tuổi nên bề gia thất. Túng quá hắn đành tìm đến anh em của mình tìm một cô gái về để qua loa mắt cha mình, nhưng cậu ta cũng không thể ngờ được, sự cố này sẽ chôn cậu mãi mãi.Một người đỏng đảnh kiêu ngạo lại am hiểu mưu kế, một người ngốc nghếch lại thích chơi bời, liệu hai người có đến được với nhau hay cách xa mãi mãi.Tác giả: Đồng Nhan…
Văn án:Thế tử Bắc Trấn Hàn Lâm Phong, ở chốn kinh thành đã là một trò cười của đám vương hầu, lại cưới một nữ nhi bị mù của một thương gia làm chính thê, từ đó cam chịu, hành vi càng thêm phóng túng.Bệ hạ chỉ vào Hàn Lâm Phong đang mơ mơ màng màng trên yến tiệc, nói: "Xưa có An Lạc công chúa vui đến quên cả trời đất, nay có kẻ này là gỗ mục không thể chạm khắc được."Một đám mê muội Thế tử ở kinh thành đồng tình lên án mạnh mẽ: Đáng hận thay cho Thế tử gia phong lưu phóng khoáng mà lại bị một nữ tử mù tính toán, thành tựu như vậy mà nhân duyên lại không tương xứng!Đám phụ tá Thế tử nhao nhao rơi lệ: Tiểu chủ công! Ngài vì cơ đồ mà nằm gai nếm mật, thế nhưng lại còn phải chịu đựng khuất nhục cỡ này! Là chúng thần vô năng, không thể phân ưu cùng tiểu chủ!Manh nữ Tô Lạc Vân: Ừm... Xin mọi người đừng nên kích động, ta và Thế tử cũng chỉ là mua bán qua lại theo nhu cầu, đợi đến ngày ngài ấy đại triển hoành đồ*, ta sẽ tự giác nhận hưu thư rời đi.…