Mùa hè năm 2025, huỳnh sơn trên chuyến xe buýt đến trường để tham gia kỳ thi tuyển sinh vào 10. Trên chuyến xe buýt đó, cậu vô tình chạm mặt với một chàng trai đang ngồi lim dim bên khung cửa sổ, nhưng huỳnh sơn không để tâm lắm. Đến khi hoàn thành bài thi. cậu bắt đầu nhớ lại những chuyện trước đó xảy ra. không hiểu sao, huỳnh sơn bỗng thấy tim bị ai đó lấy mất....................._Tác phẩm được viết để thỏa mãn cơn ngải của t/g, không liên quan đến đời thực._Không bế lên cho chính quyền._Đây là soone, soobin top neko bot._Tình trạng: Đã vào kho…
Trước khi mất, cậu còn nhớ mẹ cậu thường nói rằng: Kiếp này yêu nhau, là kiếp trước tạo duyên phận. Kiếp này xa nhau, là của kiếp trước tội nghiệt. Mà...kiếp này yêu nhau nhưng vĩnh viễn không thể bên nhau, là của kiếp trước nghiệt duyên. Nhất là nghiệt duyên, cả 2 bên không ai không sai nhưng cả 2 đều hiểu rõ rằng: Dù biết phía trước là đau khổ, là mất mát, nhưng vẫn cứ bất chấp kết quả mà lao vào, như con thiêu thân, đáng buồn mà cũng đáng trách. Cậu lúc đó chỉ nghĩ thật buồn cười, nhưng xuất phát từ yêu quý mẹ, cậu vẫn ghi nhớ. Quả thật về sau, điều mà ban đầu cậu nghĩ buồn cười, cậu thầm chế nhạo, cậu cứ mặc kệ lại thật sự xảy ra. Lần đầu gặp Triệu Vĩnh, An An chắc chắn cậu và anh ta là người của hai thế giới, không thể nào có bất cứ quan hệ gì, dù là bạn bè hay xa hơn. Nhưng khoảnh khắc mà anh xuất hiện, như đóa anh túc đẹp đẽ nhất nhưng cũng đầy dấu vết úa tàn, héo rũ. Vừa bị hương hoa nguy hiểm hấp dẫn lại vừa hứng thú muốn bước vào cuộc đời của anh. Muốn bước xa hơn bất kì người nào... muốn quan sát kĩ đóa hoa ấy hơn bất kì người nào. Đến khi kịp nhận ra, cậu...đã yêu anh ta đến nỗi không thể kiểm soát Lí trí bảo dừng, nhưng không thể nào ngăn cản được, giống như mẹ cậu từng nói, cậu mắc phải cái gọi là nghiệt duyên rồi... Nhưng nếu như giống mẹ đã nói, thì cậu xin nguyện kiếp trả đủ cho anh ta, nếu không thể tránh thì phải đón nhận, hoàn thành kiếp này duyên phận... Để kiếp sau...để kiếp sau... chúng ta có thể bên nhau mãi mãi...…
Giới thiệu nội dung:Trong thiên địa, Thần Ma Tịch Diệt,Sau khi chết đều muốn nghe theo của ta gọi về, bởi vì, ta chính là —— vong linh pháp sư!★★★Nàng là toàn hệ ma pháp mọi thứ tinh thông thiên tài, lại chỉ riêng yêu tha thiết vong linh ma pháp, vì sao?Nàng là mắc nạn thiên kim cùng huynh trưởng ẩn cư sơn dã, lại vẫn tránh không khỏi sát thủ đuổi giết, vì sao?Trong lúc nàng, biến thành nàng!Nàng, có thể nào là phế nhân? ! Sao có thể là kẻ yếu? !Thiên tài rơi xuống, đúng là nàng lại một lần quật khởi, lại đem khiến cho như thế nào thay đổi bất ngờ?Quần áo nam nhi giả bộ, một nét thoáng hiện trong trẻo nhưng lạnh lùng cười, một cái vong linh pháp sư, soạn nhạc một cái thần thoại;Địa Ngục Minh hỏa trung, nàng điểm nhẹ man vũ, dáng người như liên;Tuyệt nhai thượng, nàng ngạo nghễ đứng vững, mỉm cười đôi mắt, mai một chúng sinh;Bước trên mạo hiểm chi đồ, chuyện lạ không ngừng, bí cảnh tái hiện;Vả lại xem nàng, như thế nào lật tay vân, che thủ mưa, chơi chuyển thánh vân đại lục!( giới thiệu vắn tắt vô năng, hết thảy xem văn, mèo khen mèo dài đuôi một câu, nội dung tuyệt đối phấn khích )★★★Có mỹ nam, có quái thú, có pháp bảo, có mạo hiểm, cần gì có gì, YY(tự sướng) vô hạn!Lớn dần hình nữ chủ, giai đoạn trước ẩn dấu thực lực, trung kỳ cường đại vô cùng, hậu kỳ nhòm ngó ngôi báu thiên hạ!Chính văn kết cục một chọi một, lần ngoại NP, thỉnh thân nhóm yên tâm cất chứa!…
Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…
Một trường cao trung trọng điểm tại thủ đô Bắc Kinh.Ngôi trường nổi tiếng về chất lượng đào tạo và giáo dục.Tại ngôi trường ấy hiện hữu hai người.Một là ánh sáng - Một học sinh ưu tú.Một là bóng tối - Một học sinh nổi loạn.________________________________________________OTP chính: Doãn Tịnh Hàn/Yevgeny Vanovich Bogdanov (Yoon JeongHan) x Hồng Trí Tú (Joshua Hong/Hong Jisoo)OTP phụ:• Kim Minh Khuê (Kim Mingyu) x Quyền Thuận Vinh (Kwon SoonYoung) • Thôi Thắng Triệt (Choi SeungCheol) x Điền Nguyên Vũ (Jeon WonWoo)• Lí Chính Xán (Lee JungChan) x Thôi Hàn Suất (Hansol Vernon Chwe/Choi)Một số nhân vật phụ khác:• Văn Tuấn Huy (Moon JunHwi/Wen JunHui) • Lí Trí Huân (Lee JiHoon) • Lí Thạc Mẫn (Lee SeokMin) • Phu Thắng Quang (Boo SeungKwan) • Từ Minh Hạo (Seo MyungHo/Xu MingHao)Thể loại: Học đường, chút xíu bạo lực, tình cảm,tài phiệt.Bắt đầu: 4/6/2025.Kết thúc: ...có bên mangatoon mà flop nên thấy app L cam này còn đỉnh chán________________________________________________Tác giả:❗Cấm đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức nếu chưa có sự cho phép của tác giả❗…