chiều hoàng hôn
nếu chúng ta bỏ lỡ hoàng hôn này thì sẽ có hoàng hôn khác nhưng mãi mãi sẽ không bao giờ có được hoàng hôn như thế....…
nếu chúng ta bỏ lỡ hoàng hôn này thì sẽ có hoàng hôn khác nhưng mãi mãi sẽ không bao giờ có được hoàng hôn như thế....…
Câu truyện xoay quanh cô gái ở tuổi 17 có tên là Tiểu Hy và chàng trai cô gái đã theo đuổi rất lâu là Mạc Lâm, cô gái và chàng trai của chúng ta có thực sự đến được với nhau hay như tiêu đề thì chúng ta cùng theo dõi câu chuyện nhé.…
Đôi khi yêu thương được thể hiện qua những hành động thầm lặng....Chứ không phải sự phô trương của lời nói hay bất cứ thứ gì khác.…
Tác giả:Phạm Thái QuỳnhCre ảnh: Pinterest…
Truyện edit lại từ wiki, chưa xin phép tác giả, chưa xin phép dịch tiếp từ nhà dịch trước, TUI TỰ EDIT TỰ XEM, phi lợi nhuận, không nhận gạch đá dưới mọi hình thức.…
Là một câu chuyện về lớp của tôi 5A3...…
Đây là dòng hồi ức về câu chuyện của hai chúng tớ.Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, các bạn cứ nhận xét và nêu quan điểm, tớ sẽ lắng nghe và sửa đổi hết sức có thể.Cảm ơn vì đã đọc tác phẩm của tớ…
Tình yêu và sự ngu ngốc luôn là hai thứ đi cùng với nhau, không thể nào tách rời. Nếu bạn đủ trưởng thành để thấm thía điều đó thì hãy xem nó.…
một chuyện tình của chàng hotboy lạnh lùng và hot girl băng giá. Một chuyện tình đẹp cũng có nhiều nước mắt và đau khổ. Nhưng đằng sau những đau khổ ấy là niềm hạnh phúc của các đôi bạn trẻ nhà chúng taAhihi😇😇😙😙😙😙😙 Muốn bít nội dung như thế nào thì đọc chuỵn nhoa Mãi yêu !!!!! 😘😘😘😘…
Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử về truyện tình của Trần Cảnh và Lý Chiêu Hoàng .Truyện nói về vua Trần Thái Tông sau khi chết vì day dứt mối tình với Chiêu Hoàng nên đã được quay về quá khứ năm ông vẫn là cậu nhóc bên cạnh nữ đế.Mọi hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh họa .Mình sẽ tùy ý thêm bớt nhân vật trong lịch sử nhưng kiếp trước của Trần Thái Tông sẽ vẫn là câu truyện lịch sử nguyên bản .Hi vọng mọi người sẽ đọc với thái độ hoan hỉ và đừng mang lịch sử ra so sánh hay là đánh đồng với truyện.…
Câu chuyện kể về một tình yêu tuyệt vời của tôi giữa cậu bạn cùng trường. Nhưng sau đó tình yêu của chúng tôi đã kết thúc bởi người bạn thân của tôi. Sau này cậu ấy đã hối hận và quay lại với tôi và tôi cũng tha thứ cho cậu ấy bởi tôi còn yêu cậu ấy rất nhiều.…
Hêu Hồng là fan của Bác Chiến do quá u mê nên mới thử viết một tác phẩm. Mong mọi người ủng hộ và góp ý.Thể loại: Đam mỹ, Trùng sinh, Ngược, HE ạNhân vật: Bác ca, Chiến ca, Tống Kế Dương, Vương Hạo Hiên.......…
Một chàng trai làng miền núi bình thường vô tình bước vào môn phái võ thuật địa phương và trở thành đệ tử đăng ký. Với thân phận như vậy, hắn làm sao có thể có chỗ đứng trong tông môn, làm sao có thể bước vào hàng ngũ tu tiên với tư chất tầm thường, kiêu ngạo trong Tam giới!…
Nàng nữ nhân đến từ thế kỉ 21xuyên tới đây. Đất nước không tồn trong lịch sử mà nàng biết. Phụng Kỳ quốc , phong tục nữ tôn nam ti. nàng là tước vương nổi tiếng ăn chơi xa đọa, ngu xuẩn lại được ban 1 đạo thánh chỉ kết đôi cùng con trai tể tướng kẻ mang danh xấu nam đệ nhất thiên hạ. Hãy cùng nàng phiêu lưu tại nữ tôn.…
trình viết văn của tớ hơi tệ nếu có sai sót gì thì mong các cậu bỏ qua cho tớ…
Thanh Điểu: của ta trí nhớ bị lau đi , kia một khắc của ngươi ngoái đầu nhìn lại, ta là phủ cũng sẽ đã quên đâu?Ngân hồ: của ngươi tình nghĩa cùng xinh đẹp tâm linh, ta trọn đời không quên. Nếu có thể lại ngộ, ta tất nhiên bồi ở của ngươi bên cạnh, vĩnh viễn bảo hộ ngươi, cho dù lại bị phật đăng đốt cháy, cũng sẽ không tiếc.…
Vô truyện rồi biết😘😘…
Truyện dựa theo chính câu chuyện của mình và có lẽ mình sẽ thêm vào vài chi tiết để hấp dẫn hơn nên mong các bạn sẽ thích bộ tiểu thuyết đầu tay của mình…
Chỉ là một mẩu truyện viết trên suy nghĩ của mình.…
Linh hồn - thể xác song hành đi đôi. Còn con tim không thể không đập mà sống. "Thình Thịch " Lỗi nhịp vì lần đầu gặp em, Tiễu Mễ. "Thình Thịch " Trái tim thắt lại khi nhìn thấy em khóc, Tiểu Mễ. "Thình Thịch " Con tim nhảy chậm một nhịp vì thấy ai đó ôm em. VÀ..... Lại một lần nữa trái tim anh đập nhanh khi con tim em ngừng hoạt động. Trích trong tiểu thuyết: " Anh thích gọi loại hoa đó là Thiên Sứ. Vì màu trắng thuần khiết, điểm chút màu vàng tao nhã. Trong cái giản dị có sự quý phái, trong nét đẹp bên ngoài còn có hương vị mặn mà bên trong. Và em mãi mãi là bông hoa Thiên Sứ đó. Nhưng anh đã quên mất một điều, Thiên Sứ vĩnh hằng ở thiên đàng xa sôi. Và em cũng như thế, không bao giờ ở bên anh. "…