Park Junghwa, một cô gái sau một tai nạn thập tử nhất sinh, đột nhiên có khả năng nhìn thấy các hồn maCuộc đời của cô thay đổi hoàn toàn sau khi gặp Ahn Heeyeon: Một cô gái sống thực vật bị xuất hồn ra khỏi xác, mất trí nhớ muốn tìm lại toàn bộ ký ức về mình.…
Từ Tử Nham có một đệ đệ bị gay, làm một ca ca, hắn vẫn luôn cảm thấy thật đáng tiếc.Một ngày nào đó hắn xuyên vào bên trong một quyển sách, biết được chính mình lại có cơ hội dưỡng đệ đệ, lập tức xoa tay, tính toán đem đệ đệ dưỡng thành một hảo nam nhân! Thẳng tắp!Đã có một lần kinh nghiệm giáo huấn, không ngừng hoàn thiện kế hoạch đạo tạo, rõ ràng đem tất cả khả năng làm đệ đệ biến cong đều bóp chết từ trong trứng nước, nhưng vì sao người đệ đệ mà hắn phí hết tâm huyết dưỡng ra -- vẫn như cũ là gay!!!Đáng buồn hơn là một gay coi hắn là mục tiêu!!!Lão tử không chơi!Thân thể có thể cứu vớt, nhưng là ling hồn vặn vẹo...... Muốn hắn như thế nào cứu vớt đây! Quả thực là phiền!!!Kỳ thật đây là một đại ca ngốc, nghiêm túc muốn dưỡng một đệ sớm đã vặn vẹo thành thanh niên tốt, ngược lại bản thân bị đẩy ngã chuyện xưa......Vai chính: Từ Tử Nham , Từ Tử Dung ┃ vai phụ: Bạch Hoa (tổng thụ), Lâm Khiếu Thiên (công một), Mạc Tử Nguyên (công hai) ; 1x1Tu chân cấp bậc: Luyện Khí - Trúc Cơ - Ngưng Mạch - Kim Đan - Nguyên Anh - Hóa Thần - Đại Thừa - Phi Thăng!===========================…
Category: Hiện đại đô thị, bệnh tâm lý, ngược luyến, SE. Tình trạng: LếtLịch cập nhật chương: Chủ nhật mỗi tuần một chương, hôm nào tâm trạng tốt thì một tuần 2 chương.Cam kết: Không Drop nữa 😂"Có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em." Tôi từng nói với em ấy như thế mỗi khi em ấy bắt đầu tự làm đau chính mình, tôi đã từng hứa với bản thân rằng sẽ giúp em ấy vượt qua căn bệnh tâm lý đó. Nhất định sẽ mang đến cho em ấy hạnh phúc. Nhưng... đến cuối cùng tôi đã không thể làm được.···Thanh xuân của bạn đã từng xuất hiện một người khiến bạn yêu hơn bản thân mình chưa? Một người dù bạn biết tình cảm này sẽ không có kết quả tốt, nhưng vẫn cố chấp giữ lấy, để rồi cuối cùng, lại tự ôm lấy đau thương.…
Vệ Thính Xuân là tiểu thuyết thế giới long bộ sắm vai viên, xuyên qua mỗ bản tiểu thuyết khi, nhất thời mềm lòng, cấp tuyết quỳ vài thiên đứa nhỏ uy một chén trà nóng.Sau nhân vật logout, tiếp qua mười năm, nàng lại xuyên tiến này bản tiểu thuyết, lúc đó kia đứa nhỏ trưởng thành một vị tối tăm tái nhợt hoàng tử, đúng phùng hắn gặp được bắt cóc, bị có ý định nhốt tại yểu không người tới hoang điện, đói khổ lạnh lẽo, Vệ Thính Xuân không nhịn xuống, lại cho hắn uy một chén trà nóng.Nhân vật lại lần nữa logout, vài năm sau cái thế giới kia lại có cái nhân vật dao đến Vệ Thính Xuân trên đầu, lúc này đây vị kia hoàng tử đã muốn thành làm người ta e ngại chán ghét thái tử điện hạ.Mà Vệ Thính Xuân thành mưu toan độc hại thái tử tiểu tỳ nữ, hạ độc trà nóng đoan đến thái tử trước mặt, đưa tới thái tử bên miệng.Dựa theo kịch tình, thái tử tuy rằng say rượu, nhưng sâu sắc phi thường, vừa nghe liền phát hiện trà khác thường dạng, đánh nát sau tự tay bóp chết tiểu tỳ nữ, Vệ Thính Xuân có thể logout .Kết quả thái tử sương mù gian cúi đầu nhìn thoáng qua, vi đốn sau, nhưng lại ngoan ngoãn hé miệng muốn uống độc dược.Vệ Thính Xuân: "... Ai!"--Thái tử Tiết Doanh, còn nhỏ gặp mẹ đẻ yếm khí, trưởng thành gặp huynh đệ thậm chí phụ hoàng hãm hại, hắn không quen, vô hữu, không biết mình người yêu, gặp được phản bội khi nhục vô số, mỗi người chán ghét hắn, đề phòng hắn, sợ hãi hắn.Trong cuộc đời lần đầu tiên cảm nhận được ấm áp, là khi còn nhỏ tuyết một chén trà nóng, sao liêu kia đút cho h…
[GÃ GIÀ NHÀ GIÀU VÀ NGỌC TRAI CỦA GÃ ]Đuổi theo những đam mê thăng trầm bổng trong một đời, gã lắng dần lại ở tuổi 34 như người ta thường nói với gã, gã hết tuổi chơi bời rồi. Gã đã sắp thành một ông già, một ông già giàu có và đào hoa đã nắm lấy và bóp nát trái tim biết bao người. Những người đàn bà, và, Chúa tôi, cả những người đàn ông tội nghiệp! Gã coi trái tim của họ như những viên ngọc trai xinh đẹp, gã không thể cầm nắm thật lâu vì những viên ngọc đó sẽ mờ đi, gã chọn cất giữ chúng trong hộp đồ trang sức như những biểu tượng cho hàng loạt chiến công của gã. Gã luôn tìm kiếm một trái tim, một viên ngọc trai không bao giờ mờ, gã nói với bạn bè gã như vậy và ai cũng cười gã, chính gã cũng cười mình. Làm gì có viên ngọc trai nào sáng mãi? Nó phải mờ chứ, và gã đã định mình sẽ chẳng dài lâu với ai đến già. Chỉ có thứ ngọc giả mới sáng mãi. Nhưng không, gã đã nắm đây, nắm vào trong lòng bàn tay một viên ngọc đẹp, một viên ngọc sáng. Mặc kệ viên ngọc ấy có mờ đi chăng nữa, gã vẫn sẽ đem nó theo bên mình không rời. Và viên ngọc đó là em - em, em đấy, người hắn yêu cuồng dại. _Tiết Lam…
Nữ Thần Của Dương Tổng Máu Lạnh "Chúng ta...ly hôn đi"Cô đặt tờ đơn ly hôn xuống bàn mà lòng trùm xuống, bóp thắt như muốn nghẹnAnh liếc nhìn cô một cái hờ hững nhấc bút kí tên vào đơnTuyệt vọng, hoàn toàn tuyệt vọng vào cái lúc anh cầm bút, 3 năm, thì ra cô chỉ ảo tưởng địa vị mình trong anhCô là người đề nghị ly hôn nhưng có trời mới biết cô yêu anh bao nhiêuYêu đến mù quáng nhưng cô lại chẳng bao giờ biết cô là gì của anh, cô là Dương phu nhân của Dương gia nhưng đó chỉ là hữu danhNếu không phải vì cô từng cứu cha của anh một mạng thì chắc cô với amh chỉ là người dưngCô hít một hơi thật sâu cố mỉm cười, xoay người kéo vali đi, lúc này cô mới để nước mắt mình rơi tự doThật là đauYêu tại sao lại đau như vậyCô nên buông tha cho anh nhỉ? Cô không xứng với anh...Một lần từ biệt đoạn tuyệt suốt 7 năm, 3 năm tình nghĩ đổi lấy một lần chết tâmĐáng sao?7 năm sau....."Cô là... Lê Tuyết Vi?"Cô nâng mắt nhìn ông tài xế"À là tôi""Cô ở ngoài còn đẹp hơn trên tivi nhiều"Cô cười cười, nơi đâu cũng không bằngCô _ Lê Tuyết Vi từ nhỏ đã nghèo khó, tiền học hành chẳng có nói chi đến ước mơNhưng mà cũng nhờ anh cô mới thực hiện được ước mơ trở thành ngôi sao nổi tiếngAnh _ Dương Vũ thiếu gia nhà họ Dương, vốn tính lạnh lùng, nếu không phải ngày đó cô không cứu cha anh thoát khỏi vụ tai nạn giao thông kia thì anh sẽ không bao giời biết…
Giảng thuật ác chất bá đạo đại nữ nhân [ ở mặt ngoài ] tàn phá cấm dục ẩn nhẫn Tiểu Nam nhân [ thoạt nhìn ] chuyện xưa Nàng cho tới bây giờ thì không phải là một cái, rất tốt nữ nhân. Tự ta, tùy hứng, vật chất, mang thù. Bất thình lình nhiều ra "Đệ đệ", nàng ko tiếp thụ! Mới gặp cái nam nhân kia, quá đáng xinh đẹp tuyệt trần khuôn mặt khiến nàng đổ chừng khẩu vị. Nhìn hắn ngu si đần độn bộ dáng, còn tưởng rằng tốt lắm chà đạp. Nằm mộng cũng muốn bóp chết hắn! Yêu nữ nhân này, hậu quả tự phó. Ko nên trách người khác, muốn trách thì trách - - mẹ của hắn, đoạt đi rồi phụ thân của nàng. Nữ Vương đại nhân có chuyện nói: ta đến viết luân lý kịch, vãn tay áo. Xem như hơn mười năm tác phẩm hai tập, cá nhân cảm giác hẳn là so "Mười năm" cũng có yêu, là ta thích đề tài. Nguyên lai "Mười năm" ta chỉ là muốn nhớ lại một chút cao trung sinh sống, lại ngạnh sinh sinh được xưng là khôi hài văn = =||| kỳ thực ta còn tính thật nghiêm túc giọt, sở dĩ đến viết nghiêm túc văn văn, của chúng ta khẩu hiệu là: lại ngược lại yêu càng ngược càng yêu, ngăn chặn vứt hố! Cám ơn, lui ra. Nội dung nhãn: đô thị tình duyên ngược luyến tình thâm gương vỡ lại lành tình yêu bất luân Nhân vật chính: Trương Mỹ Lệ, Khổng Minh ┃ phối hợp diễn: Bạch Lan Cẩm, đoạn Long Dương, Dư Tiểu Viên ┃ cái khác: đừng tin nàng Ân, bởi vì nữ vương giá lâm 《 hơn mười năm 》 mới bắt đầu truy này văn, 《 hơn mười năm 》 là nhất bộ phi thường thoải mái đẹp mắt văn văn, nguyên tưởng rằng này nhất bộ cũng sẽ ké…
Nội dung giới thiệu vắn tắt:Hắn là trong nội tâm nàng Thái Dương thần, ở nàng tối chán nản bất lực thời gian ra hiện ở trước mặt nàng.Người nữ là hắn trong mắt mềm mại thê tử, hắn tàn bạo âm tàn giai ở nhu tình của nàng hạ hóa thành nhiễu chỉ nhu.Hắn ôn nhu, hắn sủng nịch, mời nàng cam tâm tình nguyện trở thành hắn vây cưng chìu.Chỉ cần, hắn đem nàng để trong lòng để tối vị trí trọng yếu.Thương giới độc tài, hắc đạo chúa tể, lại bị một cái mảnh mai bình thường nữ nhân lướt tâm. Lại ở lâm vào không thể tự kềm chế thì tổn thương tan xương nát thịt!【 ngắt quảng đánh tới 】"Liệt dương..." Tiêu nhiễm nhiễm hô hoán, như vậy xa lạ cảm giác mời nàng có chút sợ hãi, có chút không biết phải làm sao, chỉ có thể bất lực hô tên của hắn."Nhiễm nhiễm... Ta nghĩ muốn ngươi..." Hắn thâm thúy mắt trong nháy mắt không thuận nhìn lên nàng, nhìn thấy nàng Phi Hồng hai má, vẫy lên lông mi.Hai cái ấm áp nhiệt độ cơ thể gắt gao ôm vào cùng nhau, Tiêu nhiễm nhiễm đưa tay quay về ôm lấy thân thể của hắn, rất rộng rộng rãi, thực an toàn.Đợi cho Tiêu nhiễm nhiễm thoáng bình phục đáy lòng sợ hãi, lãnh liệt dương cũng đã không thể tự chế hôn nàng.Đang ở đó một khắc, hắn rất nhẹ rất nhẹ động tác.Chính là ——"Đau..." Tiêu nhiễm nhiễm rên rỉ ra tiếng, đau đớn để cho hắn nhăn lại mi.Lãnh liệt dương đình chỉ, đau lòng nhìn lên dưới thân Tiêu nhiễm nhiễm, hắn vẫn là đem nàng làm đau .2, lãnh liệt dương đưa tay bóp chặt Tiêu nhiễm nhiễm trắng nõn cổ, hai mắt lộ ra sắc bén mà hung ác nham hiểm quang mang: "Tiêu nh…
nói về năm năm, toàn tâm nỗ lực, chỉ đổi lại trái tim tan nát cõi lòngLúc đau lòng nhất gặp được anh - cũng đồng bệnh tương lânLà chữa thương, hay muốn duy trì sự tôn nghiêm trước mặt bạn trai....Sổ đăng ký kết hôn đến tay, cô gả cho người đàn ông nhìn vô hại giống như cừu nonVốn tưởng rằng, sau khi cưới sẽ sống đúng với giao ước, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bên trong lại cất giấu một bí mật lớn....Khi cô bị người ta đè trên giường, bị anh ăn tươi nuốt sống từng ngụm, mới hiểu được hóa ra anh căn bản là con sói đội lớp cừuĐoạn ngắn ăn cơm:Một ngày nào đó, chú sói mài dao sèn soẹt nhìn về phía dê conBốp, một cái tát không mang theo chút thương tiếc dán lên mặt chú sói"Vợ à..." Mỗ sói kêu rên một tiếng, đầu đầy saoMột ngày nào đó, mỗ dê nhìn chằm chằm món quà trong tay người nào đó, mơ mơ hồ hồ"Ôi, con dâu a....""Chị dâu a..."Mỗ sói đục nước béo cò : "Vợ a......"Một cái phật sơn vô ảnh cước, thành công làm cho người nào đó đầu bay đầy sao lần 2.…
-"Thiên Nhã số phận đã an bài em nên ngoan ngoãn, đừng cố chấp như vậy"Bóng tối mù mịt khắp nơi kèm theo mùi hôi mốc của đồ vật cũ kĩ.-" Ách Liên... chị là con đàn bà thối nát " môi rỉ máu khẽ nhếch lên nhìn người đối diệnĐến nước này cô van xin cũng không có ích gì.... càng hy vọng chẳng ai sẽ đến cứu mình...__________________________________________________Có lẽ nhiều người nghĩ, bản thân sinh ra là một tiểu thư thì sẽ có số phận tốt đẹp nhưng không...Mẹ cô mất từ khi cô lên 13 tuổi. Một đứa trẻ đang sống hạnh phúc không lo toan lo nghĩ mà chỉ trong thoáng chốc... mọi thứ biến mất. Bố cô ngoại tình mẹ cô vì thế bệnh nặng qua đời. Bố có tình nhân từ lâu mẹ cô mất lên cưới ả về trong khi bố và ả có đứa con gái hơn tuổi cô..... từ đó bản tính thân thiện trở lên lầm lì..__________________________________________________-"Thiên Nhã , đến bây giờ tao sẽ lấy lại tất cả vốn dĩ là của tao" bàn tay túm chặt lấy tóc cô kéo dựt -" Từ trước đến giờ... chả có cái gì là của chị cả.."Bóng thấp thoáng của một nam nhân ở ngoài cánh cửa "Đông... kiê..."*Bộp* tiếng nói vừa dứt ... sàn nhà ngấm đầy máu tươi.. thân hình mỏng manh cô gái nằm bất động trên sàn nhà. Hahaha tiếng cười điếng tai cất lên vang mãi trong màn đêm ....Hận thù trong con người sẽ sinh ra tội ác tày trời mà con người không để ý đến hậu quả đáng sợ của nó....Một lần nữa Thiên Nhã trở lại..."Đông Kiêu... anh vẫn còn nhớ chị em chứ?"…
Đoạn trích 1Nghi An dụi dụi đầu vào ngực của Hạc Hiên khiến anh không khỏi thở dài. Một tay anh vỗ lưng cô, tay còn lại xoa xoa đầu:"Sao em khóc dữ vậy, hửm?"Bởi vì quá chén nên cô nghĩ mình đang mơ. Mà trong giấc mơ của cô, lâu lắm rồi không được nghe giọng nói ấm áp của anh, thế nên cảm nhận được giọng nói của anh bên tai mình, bất giác Nghi An lại khóc lớn hơn.Cô nức nở: "Rõ ràng em không thích anh nữa mà, em không muốn thích anh nữa đâu". Vì đang khóc, giọng lại như nũng nịu cào vào tim anh. Giọng điệu giấu đầu lòi đuôi đó khiến lòng anh như bị nhéo mạnh." Được, em không cần thích anh, anh yêu em là đủ rồi".Đoạn trích 2"Sao em lại tới?". Hạc Hiên đẩy mắt kính ngẩng đầu nhìn cô rồi vội tiến lên ôm cô." Bắt gian đấy". Phụt... anh cười rộ." Em nghe ai nói đó?"" Mọi người trong công ty nói đấy".Anh thầm thở dài trong lòng đúng là mang thai vào liền ngốc nghếch. Hạc Hiên gõ nhẹ lên đầu cô: " Không có ai để em bắt đâu. Vào phòng trong nghỉ đi, anh đi lấy trái cây cho em". Nghi An cũng ngờ ngợ theo lời anh bước vào.Vì có cuộc họp đột xuất nên hơn 40 phút sau, Hạc Hiên cầm theo đĩa trái cay bước vào. Không ngoài dự đoán của anh, cô đã ngủ . Cũng 8 tháng nên bụng của cô to hơn nhiều, đôi khi lại bị chuột rút nên hay tỉnh giấc giữa chừng. Hạc Hiên đặt đĩa lên bàn, bước đến giường. Cánh tay anh sờ đến bàn chân lạnh ngắt của cô liền nhíu mày. Anh đến tủ lấy ra đôi tất mang cho cô rồi lại xoa bóp cho cô một hồi. Nhìn cô say giấc, anh bất giác mỉm cười in nhẹ một nụ hôn lên trán cô: "Ngủ ngon bảo bối".Tác giả: MiA…
SERAN là một người xuyên không đến vùng đất "Hope", và anh không phải là người xuyên không đầu tiên, có lẻ anh ấy là một trong hàng vạn con người "được chọn". Anh ấy nhận được phước lành của thần linh cho phép mình thấy được cảm xúc của người khác !?Nhưng cái đéo gì cơ, thấy được cảm xúc của người khác thì làm được gì cơ chứ, trong khi nơi đây, mọi người đều cực kì mạnh mẽ...Kẻ thì có cho mình phước lành "bất tử", người thì "thao túng không gian" vậy thì SERAN làm được gì cơ chứ, trong khi ai cũng muốn bóp nghẹt anh ta...…
Thế giới này được xây dựng trên các cơ sở khoa học vững vàng, cấu thành bởi các quy luật vật lý không thể chối bỏ, và không hề dính dáng đến yếu tố ngụy tạo như là tâm linh.Đó là thực tại. Là sự thật. Duy nhất, luôn vận động nhưng bất biến, luôn sáng tạo mà đồng nhất. Đẹp và phức tạp hơn bất kỳ trí tưởng tượng nào. Và rồi nó đến. Sự tồn tại của nó bóp méo thực tại như chúng ta vẫn biết, đe dọa đè bẹp hàng triệu năm tiến hóa của nhân loại, thách thức tất cả những gì ta tin rằng mình đã biết về vũ trụ này. Hãy cầu nguyện. Và mong rằng Chúa sẽ lắng nghe chúng ta.…