Khoahocvaphatgiao
…
truyện do mik lấy từ trên mạng xuống nguồn: net truyện đọc đi rồi biết…
Nguồn : Internet Tác giả: Arthur Conan DoyleThể loại: Trinh ThámGiới thiệu:Sherlock Holmes (phát âm tiếng Việt: Sê-lốc Hôm) là một nhân vật thám tử hư cấu vào cuối thế kỉ 19 và đầu thế kỉ 20, xuất hiện lần đầu trong tác phẩm của nhà văn Arthur Conan Doyle xuất bản năm 1887..Ông là một thám tử tư ở Đôn nổi tiếng nhờ trí thông minh, khả năng suy diễn logic và quan sát tinh tường trong khi phá những vụ án mà cảnh sát phải bó tay. Nhiều người cho rằng Sherlock Holmes là nhân vật thám tử hư cấu nổi tiếng nhất trong lịch sử văn học và là một trong những nhân vật văn học được biết đến nhiều nhất trên toàn thế giới.Sherlock Holmes đã xuất hiện trong 4 tiểu thuyết và 56 truyện ngắn của nhà văn Conan Doyle. Hầu như tất cả các tác phẩm đều được viết dưới dạng ghi chép của bác sĩ John H. Watson, người bạn thân thiết và người ghi chép tiểu sử của Holmes, chỉ có 2 tác phẩm được viết dưới dạng ghi chép của chính Holmes và 2 tác phẩm khác dưới dạng ghi chép của người thứ ba. Hai tác phẩm đầu tiên trong số này, 2 tiểu thuyết ngắn, xuất hiện lần đầu tiên trên tờ Beetons Christmas Annual năm 1887 và tờ Lippincotts Monthly Magazine năm 1890. Thám tử Holmes trở nên cực kì nổi tiếng khi loạt truyện ngắn của Doyle được xuất bản trên tạp chí The Strand Magazine năm 1891. Các tác phẩm được viết xoay quanh thời gian từ năm 1878 đến năm 1903 với vụ án cuối cùng vào năm 1914.Nhân vật Sherlock Holmes còn được xuất hiện trong loạt tác phẩm trinh thám về Arsène Lupin của Maurice Leblanc.…
Tựa như kình ngư,tình yêu dành cho anh sinh ra từ nỗi cô đơn vì mất đi anh ấy,nên cuối cùng em sẽ để nó chết trong thinh lặng.Kình lạc để lại sự dịu dàng cuối cùng cho đại dương, còn em lựa chọn buông tay để anh có thế bắt lấy hạnh phúc của chính mình.Đó có thể xem là một chút dịu dàng em gửi đến anh hay không?Bởi vì vĩnh viễn em chẳng thể được bên anh.Lục Vi Tầm (Cung Tuấn) x Vương Việt (Trương Triết Hạn)…
haha....đây là tác phẩm...à...gọi là tác phẩm thì có hơi không đúng...nhưng có thể nói đây là tập hợp những dòng nhật kí...à..ùm...nếu ko quá khắt khe về chuyện nhân vật chính cũng chính là tác giả thì có thể nói nội dung trong đây 69,96% đúng sự thật...và...ừm ..nói ra hơi ngại chứ tui viết cái này chủ yếu là để cải thiện điểm văn của mình á..hehe...đọc nãy giờ chắc các ông cũng biết tui văn tệ thế nào rồi chứ j....và nếu trong đầu các ông có câu hỏi " ơ dm đây là phần giới hiệu nội dung truyện mà...thằng dở này đang viết cái vẹo j thế ?" thì xin thưa....thú thật thì tính đến lúc này thì tui chưa nghĩ ra nội dung là j nửa...hehe..vô đọc đi rồi biết..vậy nhe...bái bai....…
Một số đoản Vy viết ❤…
đọc đi…
Thể loại : Sinh Tử Văn,chứa yếu tố OOCLà người đại diện cho tự do,cậu lại vô tình giam cầm kẻ khác. Không cần phải là giam trong lồng, chú chim nào gãy cánh cánh thoát khỏi song sắt sẽ chạm tới được tự do...?…
Chán quá nên viết cho vui thôi! Mị hiền lắm có ghi có chịu nên gạch đá mén thoải mái! truyện ko có ý xúc phạm các bạn nhìu lắm đâu =))…
Tên gốc: Hữu chủng bài trực ngãThường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)Người yêu trước bực bội, ném tàn thuốc, chỉ vào cửa lớn mắng: không thích thì cậu cút đi!Kẻ yêu…
Sa ngã vô tội~…
Kỉ niệm.…