[Oneshot] Thế thân
#KN#HE…
#KN#HE…
Ko biết nói j. Chung là đọc đi rùi biết…
Những câu chuyện về chuyến đi bus bất ổn và cuộc sống sinh viên. Lấy cảm hứng từ "anh đen vàng"…
Thể loại : ngôn tìnhNội dung "Nếu cuối cùng là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao" Tác phẩm đầu tay của tác giả Anh Van mong nhận được sự ủng hộ của những độc giả đáng yêu…
Đây hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả.…
Chỉ là một câu chuyện được rút ngắn hết mức thôi không cần phải ghi thể loại. Đại khái là tình yêu giữa hắc đạo x cảnh sát. Chú ý văn phong dành cho người 16+ĐÃ HOÀN…
Khi mà ngồi nhớ lại những quang thời gian ấy. Tôi tự hỏi khi viết thành văn chúng sẽ như thế nào.…
Bất đắt dĩ... Cùng nhau theo dõi rồi biết nha.…
là H, CHU LY.…
chuyện kể về cuộc đời của lý ngọc ánh…
một câu chuyện xoay quanh giữa em và yoongi…
Tổng hợp trích dẫn trong truyện…
"11 năm tình cảm chôn vùi, đến cuối cùng cô lại vuột mất chị vào tay người khác..."Một đoản SE do mình viết lúc tâm trạng đang không ổn :"> lần đầu tiên mình viết nên có gì chưa ổn các bạn cứ góp ý nhé :">…
♥ Tên truyện: Yêu người trong mơ♥ Thể loại: Ngôn tình♥ Độ dài: chưa xác định♥ Tác giả: Tịnh VânVui lòng không tự ý mang đi hoặc chỉnh sửa dưới bất kì hình thức nào. Xin cảm ơn!…
HE, 1×1, thái tử công, hòa thượng thụ, ôn nhu công, lạnh lùng thụChỉ vì một lần gặp mặt đã ôm mối tương tư, chỉ vì cái chạm tay mà đã si tình, không biết là ông tơ đã se nhằm hay ý trời sắp đặt ta và ngươi.Người ta nói đã suất gia thì không trần tục nhưng liệu ngươi có nguyện vì ta mà thoát tục hay không ?Nếu biết trước ta thà là kẻ tầm thường còn hơn là nắm giữ ngôi báu, ngươi thà làm kẻ không thân thích còn hơn mai sử kinh thi, đến lúc đó muốn làm gì thì làm, chỉ có ta và ngươi, không có ai cả, không bận chuyện thế sự, không kéo theo binh quyền, chỉ yên ả trôi theo dòng nước đến một ngày trời định sẵn ta phải lìa cõi thường luânThiên địa có là gì vì tình yêu là trên hếtNgôi báu có là chi khi phụng tọa không người ngồiGiang san đáng là bao nếu tri kỷ không kế cậnSống để làm gì khi chẳng có kẻ để kề bênThôi thì ta mặc kệ cả núi non, gấm vóc giang san ta bỏ hếtChỉ mong trăng tỏ xuống mặt hồBóng người khắc khoải bóng người thương.…