Tác giả: Seolyoung - Main: Đổng Tư ThànhThể loại: Sinh tử văn, hiện đại, ngọt,...CP chính: Yuwin CP phụ: NoMin, MarkHyuck, JaeYong, HenXiao, JiChen Đổng Tư Thành, thanh niên độc thân 28 tuổi duy nhất sống trong một khu tập thể tràn ngập tình yêu. Vì suốt ngày bị đủ loại cơm chó làm cho ngứa mắt nên đã lập lời thề giữ giá đến năm bốn mươi tuổi. Nhưng người tính không bằng trời tính, thầy Đổng cuối cùng lại bị ngải tình yêu quật cho dậy không nổi.…
"Giờ nói cho anh biết rốt cuộc em là ai?"Tác giả : andyjwi127Tình trạng : Hoàn thành (30 phần + 2 ngoại truyện) Toàn bộ chi tiết trong truyện đều hư cấu. Mọi chi tiết đều do tác giả tưởng tượng.Đừng vì mấy phần đầu trẻ con mà drop truyện nha. Drop là tui bùn lắm á!Xin cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!…
| đây là fic chuyển ver |Tác giả: @downpour0721Tôi vẫn thường cho rằng, Lee Minhyung là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Lee Donghyuck, đứng trước người thân là một con lười èo uột. Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Lee Minhyung.…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Nếu như được quay về quá khứ, em thật sự muốn tát cho bản thân một cái, bởi vì em của hiện tại đã mất tất cả, bao gồm cả tình yêu em giấu diếm bấy lâu nay.…
Thể loại: boylove, HE, ngược,sinh tử vănCouple : Markhyuck, Nomin,(một ít Luren)Au : dk_mint0301✎20.02.11 ✈︎✈︎✈︎ 20.05.31*Vui lòng không re-up truyện khi chưa có sự cho phép*…
Thể loại: EABO, hiện đại, 1x1, có H nhẹ nhẹ thuiGiới thiệu:Ông chủ lạnh lùng, vốn là Alpha, sau lần phân hóa thứ hai đã trở thành Enigma liền thay đổi làm tôi hỏi chấm:"Trợ lý Lee, trên người cậu thơm quá."Tôi thản nhiên đáp: "Chắc là mùi sữa tắm thôi.""Trợ lý Lee, tôi có thể đến gần ngửi mùi của cậu không?"Tôi nghiêm túc trả lời: "Không hay lắm, giữa EA chúng ta có sự khác biệt, EA thụ thụ bất thân.""Trợ lý Lee, tôi thật sự rất khó chịu, cầu xin cậu giúp tôi đi."...Sau khi ngủ với anh, tôi định coi như chưa có chuyện gì xảy ra.Nhưng sau đó, sếp đột nhiên phát bực, bẻ ngược tay tôi ra sau, ghì tôi vào tường.Tôi cầu xin: "Tổng giám đốc, tôi sai rồi."Anh lạnh lùng hừ một tiếng: "Sai rồi thì không được chạy nữa."…
Đây là một câu chuyện ngọt ngào, dễ thương của một cặp đôi thầm mến nhau. Đông Hách là một Omega thời đại mới, thông minh mười tám năm vậy mà lại nhất thời hồ đồ, mơ màng thế nào lại lăn giường cùng Minh Hưởng, và TADA, một phát trúng thưởng 🤧Thụ mặc dù có chút biệt nữu, dễ xấu hổ nhưng rất đáng yêu. Còn công thì lặng lẽ thích thụ, là người vạn người mê.{bản chuyển ver này không per và phi lợi nhuận}…
Sau 2 năm ở cạnh hắn, Lý Đông Hách cuối cùng nhận ra, những thứ vật chất hào nhoáng anh vung tiền mua cho cậu, hay nhưng món đồ xa xỉ mà anh mang về cho cậu sau mỗi chuyến công tác đã không còn làm cậu vui vẻ nữa. Bây giờ, thứ cậu mong muốn lại là tình cảm củaLý Minh Hưởng, là trái tim của anh. Có phải cậu đã quá tham lam không?…
LOCATION 02 thuộc A Trip To Jeju FIC SERIESLàm thêm ở quán cafe thực sự không tệ. Tiền lương cao hơn việc đi xếp sách ở thư viện, đỡ đau nhức xương khớp hơn việc đi lau dọn nhà thể chất của trường sau giờ học. Thật lòng mà nói, Donghyuck còn điều gì mà than nữa đâu.Chỉ trừ một vị khách khó chiều luôn ghé quán cafe 2 phút trước khi đóng cửa lúc nửa đêm, người khiến Donghyuck bắt đầu quan ngại về công việc này._Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả.Author: dochiwrites @ao3Translator: Bánh | cherishhyuckren…
Tác giả: manjusakaEditor: BánhCouple: NoMin, MarkHyuck, SungChenThể loại: ABO cường cường, Alpha x AlphaTruyện edit ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ ĐỒNG ÝVui lòng không chuyển ver/repost khi chưa có sự đồng ý của mình, nếu không lập tức hide truyện.-----Làm thế nào, hắn lại kết hôn với thằng bạn Alpha của mình...Cậu giả làm Omega để kết hôn với hắn sao?…
độ sâu được tạo ra bởi khoảng cách, nhưng em vẫn là tiêu điểm duy nhất của anh - Mark Leetrong lúc anh bận đi xây nhà cho người khác, thì em ở đây trở thành nhà của anh. - Lee Donghyuck…
Là một ma cà rồng, tôi lại xuyên đến thế giới ABO và phân hóa thành Omega.Không đời nào! Ê, ít nhất phân hóa thành Alpha đi chứ? Làm Omega còn chẳng có răng nanh, tôi cắn ai đây?Cắn không khí cho đối phương ngạt thở chết à?May mắn thay, tôi tìm được một "bình máu di động".Trên người anh ta lúc nào cũng đầy vết thương, đêm đêm tôi phải lén trèo lên giường hút vài ngụm máu từ vết thương của hắn.Nhưng mà... vị trí vết thương của anh ta sao ngày càng kỳ quặc?Ngực với bụng dưới thì thôi đi, giờ sao ngay giữa hai chân cũng chảy máu vậy?…