Câu chuyện nói về chuyện tình cảm ngây thơ của cô gái thiếu nữ dành cả thanh xuân để yêu một người, không ai khác đó chính là anh bạn thân. Anh ấy cũng biết tình cảm của Zoe dành cho anh thế nhưng gặp nhiều sóng gió ngăn cản tình yêu của hai người.... Chúng ta thường nói :" Thanh xuân của chúng ta đẹp khi mang tên một ai đó nhưng liệu thanh xuân của ai cũng tươi đẹp?! " Cô gái ấy đã nói rằng: " Cảm ơn anh đã xuất hiện trong độ tuổi tươi đẹp nhất của em và cảm ơn anh đã cho em biết yêu đơn phương một người là như thế nào!! Em yêu thầy tình cảm này chỉ một mình em biết..." " Lưu Thần em yêu anh" Lời nói của cô gái xinh đẹp trong sáng khi mới 17 tuổi.…
Một câu chuyện nhẹ nhàng, thơ ngây. Chút hài hước, chút sâu lắng của tuổi học trò sẽ làm người đọc như tưởng mình là nhân vật chính, cùng hoà mình vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời.Nội dung:Cô là một nữ sinh bình thường, cậu là thanh xuân của cô.Hai người gặp nhau lần đầu từ bé, nhưng cả hai không có ấn tượng gì với nhau. Hai năm sau, cậu trở lại làm hàng xóm của cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.P/s: Nếu ai đọc truyện của mình thì mình mong mọi người sẽ cmt, nhận xét về 'tác phẩm' của mình. Khen hay chê gì cũng được, mình chỉ hy vọng mọi người sẽ góp ý lịch sự vì mình yếu đuối lắm:((((Yêu mọi người <3…
Tên Hán Việt: Học Trường Khóc Nhất CáTác giả: Mạnh LanEditor: Nai Vàng Ngơ NgácTình trạng: đang chạy nhảy tung baySố chương: 105 + x phiên ngoạiThể loại: đam mỹ, hiện đại, vườn trường, đô thị tình duyên, 1x1, HE, niên hạ...《Văn án》Lục Lẫm có sở thích rất kì quái, đó là thích xem người ta khóc.Nhưng đa phần những người đang khóc này đều làm hắn bực bội, chỉ cần một dòng nước mắt chảy ra cũng khiến cậu cực kì hưng phấn.Nhưng người kia lại cố tình không khóc, trong trường học nổi danh là nụ cười sát thủ.Lục Lẫm bày ra hết thảy biện pháp dùng để tra tấn Nhan Trạch, hy vọng đem học trưởng cao cao tại thượng nhiều người ngưỡng mộ khóc lóc cầu xin đưới chân hắn, nhưng làm thế nào cũng chỉ thấy người kia trưng ra bộ mặt chán ghét sợ hãi, còn không có một nửa giọt nước mắt.Thẳng đến khi có người nói cho hắn một cái phương pháp, trí tuệ của Lục Lẫm mới có thể khai mở...--------------------------CP chính: Dương quang lại phúc hắc yêu thích xem người khác khóc đại soái công X nhìn như cao quý lãnh diễm kỳ thật ngạo kiều nhuyễn manh không thích khóc mỹ nhân thụCP phụ: Tàn nhẫn độc ác bá đạo tổng tài công X tao lãng tiện mười tám tuyến tiểu minh tinh thụ._________________________Đây là tác phẩm đầu tay của tớ nên còn nhiều sai sót, mong các cậu điều chỉnh lỗi sai và bỏ qua cho tớ nhé. Edit có thể chỉ đúng 70-80% văn bản gốc, nhưng nội dung khônh có bất cứ thay đổi gì, chủ yếu là chỉnh sửa câu từ cho dễ đọc. Cảm ơn mọi người. Moah moah ta~…
Nếu một ngày Sakura bỏ làng lá mà đi gia nhập akatsuki. Lại lúc đó gặp được cậu bạn đã lâu không thấy , tình yêu của bọn họ liệu có tiến triển hay không?…
Đã bao giờ bạn yêu một người đến khắc cốt ghi tâm hay chưa? Đã bao giờ bạn ngày đêm thương nhớ một người hay chưa? Tình yêu là một thứ khiến con người muốm có được cũng không muốn có -.-…
Tô Mạt vốn là con nhà danh giá, ba của cô là ông chủ một công ty lớn có một người bạn thân là Diệp Hào . Hai người chơi thân với nhau và cũng là đối tác , từ khi còn nhỏ Diệp Hào đã hay trêu trọc Tô Mạt rằng lớn lên sẽ lấy con trai lớn của chú làm chồng . Lúc ấy Tô Mạt chỉ 10 tuổi và không để ý lắm. Không ngờ biến cố ập tới , trong một lần đi du thuyền với các đối tác chiếc thuyền gặp sóng lớn , ba mẹ của Tô Mạt cũng vì thế mà mất tích giữa biển rộng mênh mông. Khi 15 tuổi đã phải đối mặt với một biến cố lớn cô không thể chấp nhận và có bị ảnh hưởng vì Tâm Lí. Lớn lên Diệp Hào cho con trai mình hứa hôn với Tô Mạt nhưng hai người thậm chí còn chẳng thèm nhìn mặt nhau. Cuộc hôn nhân cứ thế diễn ra và theo thời gian họ đã có chút rung động với nhau.…
Người ta nói hai mặt nam châm trái dấu thì luôn hút nhau, như Hà Tĩnh Kỳ và Diệp Nghiên Dương, có ai ngờ hai con người hoàn toàn trái ngược nhau đó, thế mà lại cứ đeo bám nhau không tha.Hà Tĩnh Kỳ đeo một bên tai nghe cho Diệp Nghiên Dương, người kia đang nhắm mắt, Tĩnh Kỳ tưởng cậu ta đã ngủ rồi, cũng nhẹ nhàng nằm xuống kế bên.Cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua, bầu trời trong xanh đến lạ, xanh thanh khiết như màu áo trắng của hai người con trai kia vậy. Âm thanh vang lên thật ấm áp, thật rõ ràng, tràn đầy tình cảm." Em là ánh dương buông xuống lúc chiều tà Em là cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua Thật buồn thật nhẹ Trong tôi, mãi mãi chẳng thể xua tan..."Tác giả: Thảo ĐằngThể loại: đam mỹ (nam x nam), vườn trường.…
Tình yêu thủa học trò giống như những cơn mưa bóng mây mùa hạ. Chợt đến, chợt đi, chợt mưa, chợt tạnh. Cái thủa hồn nhiên ngây thơ ấy nhiều khi cũng chưa hẳn là yêu, chỉ là chút ngô nghê rung động đầu đời của những cô cậu trẻ con, mới tập tành làm người lớn. Đa phần đều là yêu thầm hoặc có khi chỉ là hơi thích thích... Có nhiều người đã từ lâu lãng quên đi những cơn mưa bất chợt ấy giữa dòng đời xô bồ hoặc giữa muôn vàn những cơn mưa khác. Có nhiều người lại chọn cách cất vào tim một miền ký ức về những rung động đầu đời ấy, để những khi mệt mỏi với gió bụi cuộc đời lại mang ra ngắm nghía - dùng ký ức ấy gột rửa phần nào những lo toan thường nhật....…