Tự Sự Với Cô Đơn
Một đoản văn của tôi…
Một đoản văn của tôi…
vô coi đi bà con rồi đoán coi ở đây mất hay 😼…
cứ gọi mik là BÉ HEO!!! là truyện đầu tay ạ, mg mn ủg hộ.. 💕💕💕thể loại H nhẹ, chỉ nhẹ thôi nhé... mjk lần đầu viết H ạ, có j sai sót chỉ giúp ạ, có ít cản ngược ạ...!!!…
Những câu chuyện ngắn trong chính cuộc sống của mình!…
- Một tên đàn ông ăn chơi, lạnh lùng, vô tâm, tàn nhẫn như anh thì có tư cách gì quản tôi?- Vô tâm tàn nhẫn? Nói về vô tâm tàn nhẫn thì ai làm lại em?…
Tìm truyện…
Dell có gì hết đừng nhìn…
Ngược 🥰 bạo lực 😿 trà xanh 😃 và H++ 🌚…
nam9:Nguyễn Nhật Hải Minhnu9:Trương Ngọc Như Quỳnhnam8:Trần Hoàng Minh Huynu8:Lê Đặng Thùy DươngCâu chuyện nói về anh chàng redflag mang tên Hải Minh và cô nàng good gơn Như Quỳnh.Hai người là bạn thân với nhau từ nhỏ,gia đình hai bên đều rất quý nhau và còn hay đùa rằng mai này 2 người họ sẽ lấy nhau.Hải Minh là một tên redflag có số cô người yêu còn nhiều hơn cả số tuổi hiện tại.cả bạn cùng khối 10 hay đàn chị khối 11,12 đều mê mẫn vẻ đẹp trai của cậu ta.Anh chàng Hải Minh này mặc dù có rất nhiều cô bồ xinh đẹp,nhưng hắn luôn dành sự quan tâm tuyệt đối cho cô nàng Như Quỳnh.…
có những ngày tháng trở nên quá vô vị ,rồi dần dần tôi tự hỏi phải chăng mình đã quá yếu đuối hay...Những ngày tháng ấy khiến tôi nhớ mãi, nhớ mãi 😊…
Mới tập viết nên nếu sai sót thì mọi người thông cảm cho…
Tình yêu nếu không nói cho ai biết thì sẽ tốt hơn khi nói cho họ biết.Nếu bạn dành cả tuổi thang xuân chỉ để yêu thầm một ai là một quyết định sai lầm cả cuộc đời bạn.…
Sự hận thù, lòng đố kị, tàn nhẫn và tình yêu, sự phản bội...…
Là một trừơng có hầu như là các thành phần giàu có và có địa vị, cách học ở trường đó giống như cách mà người trưởng thành đi làm và một cô gái tên là Trần Dương Dương đến ngôi trường đó gặp Mặc Ngôn Chí thì câu truyện bắt đầu từ đó…
[ Thiên Tỉ, cậu nhất định phải sống hạnh phúc biết không!!! Chúng tôi luôn bên cậu ][ Cô gái, cô hãy thay chúng tôi bảo vệ cậu nhóc Tiểu Hoàng Tử này, cậu ấy đau lòng chúng tôi nhất định tính sổ... ][ Rất ích kỉ, chỉ muốn cậu ấy mãi là của chúng tôi, không riêng một ai][ Chỉ cần cậu muốn , chúng tôi liền ủng hộ, mọi chuyện chúng tôi đều lo ]…
Đây là tập đầu nên ơi tệ mong mọi người thích (ở chỗ pap có vấn đề)…
Tác giả: ...Thể loại: chủ thụ, xuyên không, cung đấu, ngọt, hài, chút huyền nhuyễn. Thẩm Quỳnh (manh, trong ngoài bất nhất) x Vệ Thiên Lam ( cao ngạo, lạnh lùng, phúc hắc, thê nô)Nội dung: "Đã là phúc thì không phải hoạ, mà là hoạ thì không tránh được. Rốt cuộc là phúc hay hoạ thì đều do người"- Thẩm Quỳnh: ....????.... Ơ thầy bói ta hỏi tình duyên nha ..... Ông nói cái quỷ gì vậy ???...- Phu nhân Thẩm :....- Thầy bói: A ta không phải thầy bói ta là thầy sư nha.- Phu nhân Thẩm: .....- Thẩm Quỳnh: .... Có thầy sư nào tóc dài đến mông không?....Ba người sáu mắt nhìn nhau 🙂😑🙄- Thầy bói: Thí chủ là người có nhiều phúc phận. Trong phúc có hoạ, trong hoạ có phúc. Haizzzz, thí chủ không còn nhiều thời gian nữa rồi, người có duyên với thí chủ không ở nơi đây. Trở về hay không là do người.Phu nhân Thẩm và Thẩm Quỳnh: aaaaa.... Lừa đảo à......❤️,.......,.........,..............,...........❤️- Vệ Vương gia mặt đầy ghét bỏ: Chém tên đạo sĩ thúi này cho ta- Đạo sĩ: Vương gia tha mạng a. Thiên cơ bất khả lộ (trong lòng phun trào)- Vệ vương gia: Vẫn là chém ngươi thì hơn- Đạo sĩ: a được rồi, ta sai rồi. Xin vương gia an tâm, sẽ có người đến giúp ngài giải quyết nỗi lo. Còn giữ được người ở bên cạnh đc hay không thì phải do người.- Vệ vương gia híp mắt lại: được, người đâu thưởng hắn 10 lượng vàng. Sau đó đánh hắn 10 trượng, đuổi ra ngoài. Đạo sĩ mặt thúi, a ta sống dễ lắm sao!!! Tại ta sao??? HuhuhuTác giả đại nhân bã ko cho tui nói chớ lộ với ko lộ cái gì huhuhu. Cứu aaaa cứu.....…
Câu chuyện là nhật kí của tôi, nhật kí tưởng tượng của tôi. Là lần đầu tiên tôi viết truyện để thỏa cảm xúc của chính bản thân…
"Có nên tiếp tục hay không?" Một câu hỏi mà bản thân đã phải tự đặt ra quá nhiều lần cho một mối quan hệ. Tiếp hay dừng bây giờ không còn quan trọng nữa rồi, vì có lẽ sau ngần ấy thời gian mình bước cùng nhau cũng không còn kiên nhẫn, không đủ chân thành để cùng nhau bước trên đoạn đường chung này. Sự im lặng này diễn ra bao lần rồi nhỉ? Thôi thì mình ôm cái đau này vào lòng rồi gặm nhấm nó. Hôm nay mình lại khóc vì đau lòng vì cô đơn trong chính cuộc tình của mình...…