Ca Ca xấu xa
Truyện đam mỹ H nặng…
Truyện đam mỹ H nặng…
BHTT: Đừng gọi lão sư!!!Tác giả: DừaCouple chính: Diệu Lộ Khiết x Lục Tư HạCouple phụ: Đăng Nhi x Y Mẫn Thể loại: Bách hợp, học đường, ngọt, sủng, cường công nhược thụ.Văn án:"Tại sao em lại để Ngan Tâm đứng gần với em như vậy?""Diêu lão sư, là cô đang ghen?"Lửa giận trong người Diệu Lộ Khiết như bùng nổ, ép Lục Tư Hạ vào góc tường rồi bất ngờ hạ xuống môi nàng một cái hôn."Lão sư, cô hôn em sao?" Lục Tư Hạ chưa kịp hoàn hồn, lắp bắp không nói nên lời nhưng trái lại thì Diệu Lộ Khiết chỉ nhếch môi cười."Không hôn thì đó là gì?"-Diệu lão sư vén tóc bé con sang hai bên để nhìn kĩ nàng hơn"Ngoan để tôi hôn đi"-Diệu lão sư yêu chiều nhìn người trước mặt mình rồi hạ thêm một nụ hôn sâu nữa........Chưa kịp hôn thì Lục Tư Hạ dùng tay che lại. Cô chỉ hôn được đôi bàn tay của nàng, đuôi lông mày thanh tú của Diêu lão sư khẽ nhíu lại."Cô là lão sư của em đó, không thể bá đạo như vậy?""Đừng gọi lão sư!!!"-Câu trả lời vừa thốt ra từ miệng Diêu Lộ Khiết cũng là lúc hai cánh tay của Lục Tư Hạ bị Diêu lão sư giữ chặt. Rồi cũng là lúc hai đôi môi sát chặt lấy nhau....…
Một bạn học sinh mới (First) có khả năng "nhớ lại" những ký ức mà người khác quên.Một bạn học sinh cũ (Khao) tưởng chừng vô lo, nhưng thực ra đã quên mất điều quan trọng trong quá khứ.Hành lang tầng thượng là nơi kết nối giữa hiện tại và những "ký ức chưa hoàn thành".Mỗi đêm trăng tròn, những điều kỳ lạ lại xảy ra.Có các tờ giấy lạ, nhật ký cũ, đồ vật quen thuộc và cả những bí mật chưa từng được nói ra...Và đằng sau tất cả, là một câu chuyện tình cảm học trò nhiều năm trước... chưa bao giờ được kết thúc.…
đêm hát bùng vỡ như dải ngân hà xoáy tím, tiếng reo cuồn cuộn quanh vòm mái; giữa quầng sáng ấy, hai dòng giai điệu đan nhau tinh tế đến độ mọi nhịp tim ngoài kia đồng loạt lặng đi. phút lặng chớm nở, một nụ hôn đậu hờ lên trán-mỏng tựa cánh bụi sao, mà lan hơi ấm sâu như mạch đất. từ sân khấu rực bonfire đến hành lang sau cánh gà lặng gió, họ mang theo vệt lân tinh nhỏ ấy, để mỗi bước tiếp về sau đều lung linh trong quầng mờ của nhớ nhung. câu chuyện bắt đầu bằng một "forehead kiss": thứ ánh sáng dịu êm, bền bỉ, vẫn ngân khi đèn đã tàn, vẫn hát khi tất cả đã thôi ca.…
Duyên phận…
vui vui…