284 Truyện
|Cha mèo| Yvyone Surie

|Cha mèo| Yvyone Surie

7 2 1

Câu chuyện <> kể về một cậu bé có gia đình hạnh phúc, nhưng bỗng một ngày biến cố gia đình ập đến, cha cậu bé bị tai nạn giao thông trở thành người thực vật. Sau đó cậu bé liền thay đổi tính cách, trở người bị trầm tính, suốt ngày ru rú ở trong phòng, không bước chân ra ngoài, không tiếp xúc với ai. Về sau gia đình cậu nhặt được một con mèo đen, đưa nó đến gần cậu bé chỉ mong cậu bé có thể vui vẻ trở lại. Con mèo này rất khôn, có thể nghe hiểu tiếng người, cái gì cũng biết. Có mèo đen làm bạn, bệnh của cậu bé ngày càng tốt lên, chính vào lúc này, con mèo đen mới nói rằng nó là cha cậu bé. Tai nạn giao thông năm đó, linh hồn người cha bám vào một con mèo đen, trải qua bao nhiêu khó khăn mới gặp được con trai, giúp cậu bé khỏi bệnh. Thì ra người cậu bé nghĩ đã vứt bỏ mình vẫn luôn một mực ở bên mình mọi lúc mọi nơi.NV chính : Quan Hán Ngạn, người cha|| phối hợp diễn : Nguyệt Minh Lam, Trần Triệu Vương, Phú Tuấn…

Người tìm xác - Lạc Lâm Lang

Người tìm xác - Lạc Lâm Lang

9 0 4

Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn".Nhưng còn về phương diện tâm thì người chú họ là thầy pháp của tôi đã từng nói rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao "trọng lượng linh hồn" của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do...Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết!Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc, vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống...Tôi tên là Trương Tiến Bảo, hiện đang là một "Người tìm xác"...…

Tự ảo

Tự ảo

1 0 1

Chuyện là tưởng tượng của mình không thích thì không xem nha.Khi tôi mở mắt ra thế giới xung quanh tôi là 1 mảnh trắng xóa, tựa hư vô, tựa mộng ảo, kí ức trong tôi như dòng hải lưu chảy xiết khiến tế bào nảo tôi tê dại như ngưng trệ. Từng hình ảnh, từng hồi ức khi bé bỏng thơ ngây bên cha mẹ, khi khóc lóc mích ướt, rồi trưởng thành thành 1 công nhân của đất nước có gia đình sự nghiệp và tới khi cuộc đời kết thúc tưởng chừng như vui sướng nhưng đó thật chất là 1 bản hòa tưởng đầy cảm xúc mà ai cũng từng trải qua. Tưởng như tôi sẽ luyến tiếc, nhưng không, mọi thứ giờ đây chỉ là quá khứ và tôi của thực tại đã ra đi. Mong sau cho người thân của mình tại khoảng khắc này về sau có thật nhiều niềm vui, không cầu phú quý giàu sang chỉ cầu cả đời bình bình an an con cháu an an ổn ổn vậy là được rồi. Dòng chảy kí ức rột rửa con người tôi tạo ra trước mắt tôi hàng ngàn cánh cửa chẳng biết đó là gì đằng sau mỗi cánh cửa. Nhưng sự tò mò của con người là vô tận, nếu một cái gì đó bí ẩn xuất hiện trước mặt không ai là không muốn biết nó là cái gì và tôi cũng vậy. Hiện tại tôi chỉ là 1 linh hồn, hay chính tôi nghĩ vậy. Nên tôi sẽ không cảm thấy vướng bận việc gì, vì cuộc đời vướng bận của tôi đã là quá khứ và hiện tại tôi chỉ biết thỏa mãn ý nghĩ của bản thân, mà thôi. Thế nên tôi bước tới 1 cánh cửa gần bảng thân nhất để xem sau cánh cửa đó sẽ là cái gì chờ tôi khám phá đây.…

jeonggukie là bầu trời bé nhỏ đầy sao;

jeonggukie là bầu trời bé nhỏ đầy sao;

82 11 1

Nơi dành cho những cảm xúc yêu thương, từ chúng tôi gửi đến bên em, jeonggukie bé nhỏ ạ…