Nhật kí năm 12
Câu chuyện hằng ngày của tôi (30/6/2022-?)…
Câu chuyện hằng ngày của tôi (30/6/2022-?)…
Đọc đi rồi biếtLần đầu viết truyện. Mong mn góp ý nhiều hơn. Mong mn k ai ném đá❤…
Nhìn kìa mầy~~~…
Đơn giản là những câu chuyện " ngọt ngào " đầy trắc trở , miêu tả cuộc sống này…
Những cảm nhận của cá nhân người viết về những mảnh ghép của cuộc sống…
đây là câu chuện có thật của một cô gái tuổi Dần, cô ấy muốn chia sẻ cho các bạn biết về câu nói con gái tuôi DẦN luôn luôn khổ.…
Những mẫu truyện hư ảo , nhưng đáng suy ngẫm Hãy trân trọng cuộc đời bạn và yêu thương gia đình…
t rảnh quá nên làm:) ý tưởng là lúc t với bn t nhắn tin trg group top top á:)…
series dễ huông về tình yêu gà bông.cảnh báo: hài tình cảm, không hài thì thôi.…
không biết nói sao nữa. nhưng chắc đây là của nhận của tôi về sự sống. Nếu mọi người cảm thấy hơi quá thì mong cảm thông giúp với ạ.…
tớ, viết dòng đầu tiên vào một ngày nọ của năm 2020, với tâm trạng không mấy vui vẻ.…
Bắt đầu từ một suy nghĩ: "sẽ ra sao nếu mình đang ngồi học thì zombie đến?". Suy nghĩ đó nảy sinh, kết thành sự thôi thúc để Hnghia chắp bút viết nên "Ngày Tận Thế". Bối cảnh là một trường cấp ba tại một tỉnh thành phía Nam Việt Nam, nữ sinh cấp 3 - Đỗ Nguyễn Minh Anh đang trải qua một ngày bình đạm trong những năm tháng cuối cùng của đời học sinh, có gia đình yên ấm, có thầy cô yêu thương, có bạn bè thân thiết thì bỗng nhiên sóng gió ập đến. Khoảnh khắc đàn zombie không biết từ đầu xuất hiện bước chân vào trường cô cũng là khoảnh khắc mọi thứ mà Minh Anh 18 tuổi đang có - tan vào hư vô Không trọng sinh, không xuyên không, không dị năng. Câu chuyện là hành trình Đỗ Nguyễn Minh Anh len lỏi qua cái chết để dành quyền được sống. (Có thể xem như cẩm nang sống sót trong ngày tận thế zombie bản sơ khai)…
2 0 1 8…
Đây là câu chuyện của tớ, tớ không nhận gạch đá gì cả. Tớ chỉ mong các bạn đọc và ủng hộ tớ những thứ xa xỉ và rẻ tiền này, tớ cảm ơn rất nhiều 💞…
Đọc cho lòng mik thanh tịnh:))…
Tâm sự về cuộc sống,...... và những tâm tình, suy nghĩ của mình 😘😘😘…
Một câu truyện về sự cô độc, luôn phải chiến đấu một mình, về vấn nạn bạo lực học đường.…
Có những thời điểm, tôi chỉ muốn ngồi lặng yên 1 mình, chậm rãi nhìn lại mọi thứ vừa trôi qua và ghi lại các cảm xúc ấy. Tôi nghĩ rằng, ai cũng có lúc cần khoảng không gian - thời gian riêng để đối diện với cảm xúc của bản thân mình một cách thành thật nhất. Không phải để tiếc thương, không phải để oán hận, mà đơn giản là lắng nghe bản thân để biết mình đang sống cuộc đời như thế nào. Chẳng phải đây là cuộc đời đầu tiên và duy nhất của chúng ta sao?…
cũng khum biết nữa=)))))Sẽ thay đổi liên tục trong quá trình viết ( cỡ 5 chương )Xin Cảm Ơn!…