"Em ăn đậu hũ của tôi rồi bây giờ muốn đạp tôi xuống giường sao, em giỏi thật""Tôi không ăn đậu hũ của anh, hơn nữa, tôi nhớ không lầm tôi ngủ ở phòng khách""Em không nhớ gì sao"Giai Tuệ nghe vậy cau mày"Chính em nằng nặc kéo tay tôi bảo tôi đừng đi, tôi đành bế em vào đây ngủ với tôi vậy"…
Tên gốc: Lão công của ta là đại lão (我的老公是大佬)Tác giả: Tử Thanh Du (紫青悠)Nguồn raw: WikidichDịch: Grinded_iceChỉnh ngữ & bìa: Grinded_iceThể loại: Hiện đại, trọng sinh, 3S, SủngCặp đôi: Phương Tình, Khang Tư CảnhTruyện này trước đã có hai bạn edit. Bạn thứ nhất từ chương 1- chương 41(@tranhuynh336) bạn thứ hai từ chương 34 - chương 43 (always_chanyeolie) mình thấy bạn này đã không hoạt động được một thời gian dài rồi nên quyết định edit tiếp! Đây là bộ truyên đầu tiên mình edit nên vẫn còn nhiều sai sót mong các bạn bỏ qua!!!‼️ Truyện chỉ được đăng duy nhất tại tài khoản wattpad: @BoNgcTrng286 .( Từ chương 44 đến hết) ‼️‼️ Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không mang đi nơi khác.‼️‼️Không reup‼️…
Cross Game Chi Bảo Vệ四叶游戏之守护Tác Giả: Ăn uống ngủ nghỉ TLBTình trạng: Hoàn thànhNội dung giới thiệu:Adachi (Bóng Chày Anh Hào Tác Giả) 09 năm Tân Tác May Mắn cỏ bốn lá đồng nhân. Hắn xuyên việt đi tới cỏ bốn lá thế giới, trở thành tính cách khác nhau Tsukishima nhà tứ tỷ muội thanh mai trúc mã, ngăn trở khiến người ta thương cảm bi kịch, yên lặng thủ hộ tại cỏ bốn lá bên người, lấy cỏ bốn lá bắt đầu lấy cỏ bốn lá kết thúc...Một thủ thanh xuân tán ca, mấy cái gánh vác mơ ước nam nữ. bọn họ dẫn đường ánh mắt, tư tưởng, yêu hận, cảm động cùng nước mắt cuối cùng lột xác thành trường xưng hùng bóng chày Thánh đường Koshien cố sự.Một quyển phong cách nhẹ nhàng, khôi hài mang theo Adachi thức ngượng ngùng thanh xuân hơi thở đồng nhân, một quyển đấu trường mặt nhiệt huyết hỏa bạo vận động hệ đồng nhân. Ách... Rất thoải mái... Nên tính là đi.Trong truyền thuyết Clover có như vậy ưu mỹ nhu hòa như thơ y hệt ý nghĩa, một lá Clover là khẩn cầu, hai Diệp Clover là hi vọng, ba lá Clover là ái tình, mà bốn lá Clover đem nhẹ nhàng nói cho ngươi biết, hạnh phúc liền ở bên cạnh ngươi.…
Do yêu thích, mong chờ nên mình sẽ cover tiếp nha Phần 1 các bạn có thể tìm Deulgideulgi Phần 1 là đây https://www.wattpad.com/story/238719834?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Banvyle&wp_originator=h57Gy2tnzeRRkcKYiUhxBloltgGr6c7s0ucrQLdA%2FqNSC7WxMNW5HxwKJ%2BBvaoDV0fZGy55t7gtTNagHXXicofSLX02Go6%2ByChTyqx0%2FGMu2FzamDTG7Qzz9DzCB04lpThể loại: bách hợp, cổ đại, xuyên không, linh hồn chuyển hoán, âm mưu tranh đấu, hoan hỉ oan gia, 1x1, HEEdit: khoailang213Nhân vật chính: Khương Sáp Kỳ, Bùi Châu Hiền, Hoàng Mỹ Anh, Kim Thái Nghiên.Huyện lệnh (Khương Sáp Kỳ): Ta đây rất bận, thực sự rất bận! Ngoài việc khám nghiệm tử thi để phá án còn phải đi theo bảo hộ Đại tiểu thư, bắt phi tặc cùng tấn công Hồng Liên giáo, ngươi nói xem ta có bận hay không?Đại tiểu thư (Bùi Châu Hiền): Bổn tiểu thư ta đây tốt bụng lắm mới cho ngươi làm thủ hạ ở cái huyện nhỏ này, ngươi phải tu mấy kiếp mới được, vậy mà dám chê bổn tiểu thư đây vướng tay vướng chân!Phi tặc (Hoàng Mỹ Anh): Muốn bắt ta, vậy phải xem ngươi có bản lãnh hay không, trước hết học khinh công đi rồi hãy nói chuyện với ta.Giáo chủ (Kim Thái Nghiên): Tiểu Kỳ, làm một huyện lệnh nhỏ có gì tốt, không bằng theo tỷ đây, toàn bộ Hồng Liên giáo đều thuộc về ngươi.…
Văn án:Mỗi khi nghe bài hát của chính mình, Kha Vũ đều cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó. Giai điệu đẹp đến mấy, ca từ hay đến mấy, cậu vẫn không cảm thấy hài lòng. Ra mắt ba năm, cậu cũng dùng hết ba năm ấy truyền tải thứ âm nhạc mà cậu muốn, đồng thời đi tìm kiếm thứ thiếu vắng bên trong.Tìm thấy rồi, Kha Vũ lại ước mình chưa từng tìm đến...…
Một em fic về căn chung cư lúc nào cũng ồn ào với các gia đình nhỏ mà mình đu từ trong chuang. Sẽ có sự thay đổi về độ tuổi của các nhân vật nên đừng sốc quá ( Ví dụ như Nine bằng tuổi, thậm chí còn hơn AK vài tháng nhưng lại là con trai và Kazuma dù kém Nine 1 tuổi vẫn là phụ huynh) .Trong fic của mình sẽ không có ai là mẹ hết, đơn giản là ba lớn-ba nhỏ. Không có yếu tố mang bầu sinh con ở đâyFic sẽ được viết đa số dưới dạng textfic , trừ vài cuộc hội thoại với các em nhỏ cũng sẽ được đổi thành text (vì author lười 🥲) . Fic được mình ấp ủ từ khi show còn chiếu rồi mà đến giờ mới đủ quyết tâm triển. Mong mọi người ủng hộ nha 🙆🏻♀️ Ngoài ra có thể đọc tại blog trên facebook mình ghim ở bio cho dễ load ảnh…
Tôi là Cố ThiênEm là Hạ BăngThiên Băng nghĩa là sao băng. Có người từng nói với tôi sao băng không phải chỉ tồn tại để thực hiện nguyện vọng của người khác.Mà thật ra ý nghĩa của sao băng là luôn luôn lạc quan, mang đến hy vọng cho mọi người và được nhớ tới như một sự tồn tại của may mắn.Cuộc đời tôi và em đã đủ bất hạnh rồi. Từ nay về sau tôi sẽ là hạnh phúc của em!!…
"Bên mày như bạn""Từ bao giờ vậy ""Mày muốn là được mà""Mày đụng đến tao thì còn có thể bỏ qua mày đụng đến nó thì không""Không dám mở lời là vì""Sau tất cả mày là của tao"Tất cả sẽ có trong Yêu Nha Bạn Thân "HuyJun" Ngô Kiến Huy × Jun Phạm mong các bạn đón đọc…
khởi đầu tuy xưng hô từng lúc khác nhau song đích vẫn là anh, em=)))))))p/s: ờm...lần đầu tôi focus textfic nên chắc chắn (đối với tôi) nó sẽ nhạt vcl. nhưng tôi vẫn mong mọi người đón chờ nó nhé uwuwuwuhigh-est✨#1 lzmq [21.11.14]#1 dwsr [21.11.14]#1 huyetao [21.12.14]#1 yesimola [21.12.14]…
Nếu reader không thích thì click back , Xin chân thành cảm ơn vì đã ủng hộ . Ta thấy rất ít người làm một fanfiction cho hai người này , cả hai là bạn thân còn có nhiều cảnh liếc nhìn nhau . Đó là lý do ta sẽ viết lên một chuyện tình đẹp cho hai người này dù là ão nhưng củng đủ làm cho một LEGGO như ta hạnh phúc…
Cậu Kim Lăng ( 17t ) thiếu kì không biết truyện Đam Mỹ là gì liền lên mạng với ngây bộ truyện đam mỹ cổ trang " Sủng tận trời " 1000 chương mà đọc. Mất hết 3 ngày 3 đêm đọc xong cậu liền quăng truyện vào sột rác phán một câu vô cùng vi diệu.- Ta ghét đoàn tụ.Vì thế tác giả bộ truyện " Sủng tận trời " không thể nào mà tha cho cậu nên đã dùng quyền tác giả mà ép cậu xuyên vào truyện còn thành kiến nên cho cậu vào nam phụ thất sủng.-------Y Lam Tư Truy ( 20 t ) Vương gia ôn nhu. Nhưng lại yêu thích nam nhân. Nam nhân nào được loạt vào mắt xanh của y liền như sung sướng mà nếu làm y không vừa lòng coi như "tạch".…
Thể loại: Cưng chiều, cục cưng, quân nhân, phúc hắc, nữ cườngSố chương: 134 chương + 1 ngoại truyệnEditor: dungnho, Bỉ Ngạn Hoa, pemichino, tieu_hao Beta-er: Bỉ Ngạn Hoa Convert: Ngocquynh520Nguồn: diendanlequydonTrích đoạn ngắn:Ngồi trong quán bar, Quý Linh Linh uống đến say mèm, giơ ly rượu lên đi tới trước mặt một người mặc quân trang màu xanh dương siêu cấp đẹp trai "Hắc, anh chàng đẹp trai, hiện tại đang thịnh hành đóng vai quân nhân sao? Trang phục này khá hay, bắt chước rất giống, chắc anh tốn không ít tiền. Nói đi, bao anh cả đêm bao nhiêu tiền?" Từ trong túi cô móc ví tiền ra, lấy một nghìn đồng đặt ở trên quầy bar. Người con trai anh tuấn nào đó khẽ hừ, là một Thượng tá không quân, cô lại nói anh là Ngưu Lang (ý nói con trai được bao nuôi). Bên trong một gian phòng, Quý Linh Linh tỉnh rượu mấy phần, nhìn người đàn ông mặc quân trang trước mặt đang nới lỏng cà vạt, lộ ra thân thể cực kỳ cường tráng. Cô nuốt nước miếng một cái, bỗng nhiên nghĩ muốn chạy trốn. Người đàn ông một thân quân trang bắt lấy tay cô đặt trên bàn sách, cười xấu xa một tiếng "Tiền đã thu, hàng không thể trả lại". Trước cửa một tòa nhà cao ốc, một tuấn nam móc ra 2 cái kính râm, đưa cho cô một cái "Đeo lên?" "Vì sao?" "Che giấu thân phận!" "Ah, đeo mắt kính tối như vậy, gần như không nhìn thấy." "Anh có thể nhìn thấy là được. Đưa chứng minh thư cho anh mượn một chút. Anh không thể để lộ thân phận." Một lát sau, hắn còn nói: "Cho anh mười đồng." Cô oán thầm, đặc phái viên quốc phòng kiêm Thượng tá không quân cũng quá nghèo đi.…
ThienMyNuongChế Độ Đa PhuBối cảnh đô thị hiện đại, chế độ một vợ nhiều chồng.Xa xưa tổ tiên tàn ác đã giết đi những người họ cho là bệnh hoạn, là loạn tính nghiệt thai do quỷ dữ đem xuống. Bấy giờ từ những năm 70 trở đi, con người dần phát hiện giống loài quý hiếm đã vô tình bị tổ tiên tàn phá. Họ tìm kiếm khắp mọi nơi, tôn thờ giống cái yếu ớt, xem như thần linh mà nâng niu quý trọng. Liệu có còn kịp cho hành động bù đắp của họ không?…