Trong một khu rừng lớn của phía Tây Bắc, Bắc Kinh- nơi còn gọi là "Đất Quỷ". Ở đó có tọa lạc một căn biệt thự vô hình mà trán lệ như lâu đài, nơi đó có sự tồn tại một gia tộc của một loài đã trả qua nhiều thế kỉ, hùng mạnh và tối cao- Loài Vampire Họ sống ẩn trong khu rừng lâu nay rất ít người biết về họ. Sống cách biệt với con người nhưng theo thời gian thuần hóa, họ đã có khả năng trà trộn vào loài người mà không một ai biết. Nhưng có một việc mà từ đời mày sang đời khác họ cần nó để duy trì bộ tộc của mình. Đó là phải hút máu.Kim Tạ HưởngTuấn Chung QuốcKim Nam Tuấn Kim Thạc TrấnPhác Trí MẫnTrịnh Hạo ThạcMẫn Doãn KhởiVampie: Sủng Ái Ngọc Tề…
Cô ấm áp, dịu dàng như mùa xuân tươi đẹp .... Cô tỏa nắng, hoạt bát như ngày hạ tinh nghịch... Cô tĩnh lặng, yên bình như mặt biển vào thu .... Cô mềm mại, nhẹ nhành như bông tuyết ngày đông ... § ---------- § Anh vô tình, lãnh huyết như ma vương âm phủ ... Anh cao ngạo, kiêu hãnh như đế vương tôn quý ... Anh lạnh lùng, tàn khốc như vị thần sa đọa ... Anh mạnh mẽ, hoang dã như mãnh thú rừng sâu.. § ---------- § Cô và Anh vốn dĩ là hai người ở hai thế giới khác biệt, nhưng trớ trêu thay duyên phận đùa cợt, đem Cô lại gần bên Anh. Khiến Cô từng bước từng bước đi vào cuộc đời đơn độc của Anh. Khiến Cô từng chút từng chút đi vào tim Anh, rồi từng bước phá vỡ đi sự lạnh lùng, cao ngạo của vị vương giả nơi âm ti đen tối ...... Cô là mặt trời tỏa nắng muôn vật, Anh là ác quỷ trong đêm tối hiu quạnh. Cô vô tình hay cố ý nhẹ bước vào cuộc sống của Anh ? Điều đó giờ đây đã không còn quan trọng ! Nếu định mệnh đã buộc Cô lại bên Anh, vậy thì cứ mặc kệ tất thẩy mà nắm lấy Cô, trói buộc cô bên mình .... ! Cô đến bên Anh với nụ cười chân thành và tươi mát nhất, đẹp đẽ như ánh ban mai, khiến cho cuộc đời cô độc của Anh trở nên tươi sáng, khiến cho bóng đêm quanh Anh trở nên rực rỡ, khiến cho Anh cảm nhận được cái gọi là ấm áp dù là đêm đông giá rét ... ! Cô là ánh dương rực rỡ, nồng ấm sưởi ấm sự giá lạnh, âm u trong bóng tối nơi Anh ngự trị cùng những linh hồn tội đày, hoang dã ....…
Hâm mộ cp Bác Chiến nên viết fic này. Nếu không hợp gu hoặc không thích thì xin click back.Đây là câu chuyện nói về tương lai của cp Bác Chiến do mình tưởng tượng. Mong sự góp ý của bạn.-Anh biết là em đối với anh là như nào mà. -Vương Nhất Bác nói trong đau đớn.-Ừ. Anh biết. Nhưng đây là một mối quan hệ không nên tiếp tục. Em còn trẻ, còn con đường phía trước. Nghe anh đi, có thể em rung động với anh chỉ là nhất thời. -Tiêu Chiến nhàn nhạt nói. -Cậu nhóc sinh năm 97 ạ.-Đã bảo anh bao lần rồi, em không phải nhóc...-Đừng gào lớn thế, bây giờ cả hai chúng ta đều có sự nghiệp riêng và đều đang ở thời điểm đỉnh cao nhất... Em nên...-Em hiểu rồi... -Vương Nhất Bác cười khẩy, cậu bước tới cửa chính và vặn chốt cửa. -Em chẳng là gì của anh cả.... -Em... Em định đi đâu... Đây là nhà em mà... -Tiêu Chiến lo lắng.-Đi tự tử... Anh dám đi cùng không? -Cậu lạnh nhạt nói.-Em.... Em dám...…
(Tay có bao nhiêu ngứa liền có bao nhiêu hố, lấp hố là gì? Không tồn tại!.... khụ khụ, là vui đùa. \(^ヮ^)/ )《 thẳng thay hôm nay hoàn thành chính mình mộng tưởng sao? 》 áng văn chương này ta phải tiến hành đại sửa, nếu dựa theo hiện tại viết xuống đi muốn viết mấy trăm tới chương ( thật sựCho nên ta phải tiến hành toàn phương diện sửa chữa, toàn thiên văn chương sẽ cùng trước văn không giống nhau, cho nên ở không sửa ra tới phía trước tạm thời không làm xóa bỏ.Hơn nữa, ta hiện tại muốn gặp phải một cái trọng đại khảo thí, ở không khảo xong phía trước, đổi mới tần suất tiếp cận 0, ngàn vạn không cần chờ mong ta sẽ phát tân văn ╮(‵▽′)╭…
Lưu ý: không biết trên thế giới này có giống như nội dung truyện của mình không thì mình hoàn toàn không biết, mình chỉ có thể đảm bảo một điều rằng nội dung bộ này được mình lấy một vấn đề chính của phim truyền hình "Tình Kỷ Nữ", nhân vật truyện không có thật, nhưng người viết ra bộ này là người thật, có máu có da có thịt có cảm xúc, đọc để biết đọc cho vui, không được chửi nhân vật hay nội dung truyện của mình. nội dung có thể có thật hoặc không, không lên án bất cứ ai hay hành động của ai khác. Cảm ơn!Truyện có yếu tố loạn luân, cảnh anh em ruột quan hệ với nhau. Đây là phần cuối của truyện, còn những phần đầu sẽ được mình viết rồi đăng lên sau.…
Một mùa giải mùa xuân LOC lại qua, team RUS cựu đương kim vô địch team từng đứng đầu đại diện cho khu vực Hàn Quốc một thời lại kết thúc cuộc hành trình ở vị trí á quân. Trong 3 năm gần đây ở các giải đấu liên tiếp ko giành được ngôi vị quán quân. Người hâm mộ dần mất niềm tin,, thất vọng nối tiếp thất vọng . Tất cả những lời thất vọng ấy chuyển sang những lời chỉ trích thậm tệ lên cậu thanh niên người kế nghiệp adc tiền bối đế vương đường dưới một thời .Liệu người thanh niên này sẽ trầm luân vào màn đêm như tên của cậu hay sẽ có ánh dương quang nào cứu vớt cậu rồi để sánh vai cùng bước đến đỉnh vinh quang không? Câu chuyện đầu tay của mình mọi sự việc trong này đều hư cấu nếu xuất hiện ngoài đời thì tác giả cũng bó tay~~. Mong mọi người sẽ ủng hộ !!!…
"Nhược thủy tam thiên, ngã chỉ thủ nhất biều ẩm"Cứ ngỡ sinh mạng hắn mang theo nhân duyên mà kết thúc, hóa ra lại là khởi đầu của một kiếp an nhiên. Đứng trước người, cả thảy đều không còn quan trọng, từng chút một muốn dâng hiến mọi chân thành. Sinh ly tử biệt không đáng sợ, hắn chỉ sợ người trong lòng không nhớ, không thương, không hối tiếc. Còn nếu đã có, hắn nguyện dành từng kiếp cùng người một đời bình an."Ta, Sơn Thần Anh Lỗi, nguyện dùng cả tính mạng để bảo vệ hắn, núi đao biển lửa quyết không buông."Lời thề hắn có thiên địa chứng giám. Mãi về sau người trong lòng kia mới rõ, hắn đã dùng một lời thề, giữ chặt chỉ đỏ, bảo đảm cho tương lai hắn sau này đều hạnh phúc.…
Nàng là Hàn Băng Di, sát thủ số một thế giới, chuyên về dược và ba tài vặt vãnh khác nhưng cũng đủ tàn độc, lãnh khốc, chết người. Trong một lần dắt "xác " thủ tiêu thì bắt gặp một biến cố lớn, vòi rồng cao vạn mét cuốn đi trong thức thời. Nhưng nó không đủ để làm chết nàng, nó chỉ cướp đi linh hồn nàng quay về triệu vạn triệu năm trước không có trong lịch sử biến thành một phế vật Hàn gia vô tâm vô phế. Phế vật bị xa lánh, bị vùi dập, bị đuổi khỏi Hàn gia ra ở riêng. Trong học viện thì bị cô lập, xa lánh, không thể triệu hoán ra ma sủng càng không có chút tài nghệ gì....Lúc nào cũng đeo một cái mặt nạ cáo như trong Đom Đóm Đêm Hè để che đi bộ mặt xấu xí. Vậy nhưng mọi thứ đã bắt đầu thay đổi. Triệu hoán ra thuẫn thú cường đại kiêu hãnh mọi người thèm muốn nhìn đã quá mãn nhãn. Thân phận không đơn giản mà vô cùng cao quý, ai nghe danh qua đều không rét mà run. Trong học viện lại kết thêm được vài người bạn chí cốt lập nên huyền thoại sau này. Đằng sau chiếc mặt nạ lại là một khuôn mặt đẹp, đẹp đến khinh người, thanh trần thoát tục hơn Hằng Nga tiên nữ, Sắt thép như Tu La lại mang vài phần mị hoặc mê người không chê đi đâu được. Câu chuyện sẽ cuốn nàng về nơi nào và chuyện gì sẽ xảy ra?…
Tác giả:Hoa Đào Tiểu TràThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Cung Đấu, Hài Hước, Cổ Đại, SủngNguồn:cungquanghang.comTrạng thái:FullThể loại: Xuyên qua, cung đấu, hài hước, sủng Tình trạng: 308 Chương + 3 Ngoại truyệnGiới thiệu: Ác bá vương gia: Đúng với cái tên - ác độc, bá đạo, vừa trẻ con, vừa biến thái quá mức.Tiểu bạch thỏ vương phi: Cẩn thận bị lừa, thái độ hiền dịu thâm sâu, nhưng đó chỉ là giả vờ thôi, bên trong nàng nham hiểm xảo quyệt.Vì cứu người bạn thân cùng xuyên qua như mình đang bị nhốt trong hậu cung nên nàng chấp nhận làm vợ gã Vương gia ác nhân đó.Bên cạnh sự ngụy trang hiền dịu không ai sánh bằng, nàng không hề quên thông đồng với người bạn thân, thầm chuẩn bị kế hoạch trốn.Vất vả cũng được đền đáp, thắng lợi ở ngay trước mặt, thế nhưng...Ngày hôm nay, tên vương gia chết tiệt đó, đột nhiên đổi tính, dây dưa quấn quýt lấy nàngNam nhân chết tiệt kia, không ngươi phải chỉ thích nam nhân sao?...…
Chào mừng đến với phòng thí nghiệm "amiexiste". Hãy sẵn sàng cho chuyến du hành không gian của ngài. Vui lòng xác nhận đặc điểm chiều không gian đích đến: thời trung cổ, châu Âu, phép thuật, tarot, hoàng gia, cướp biển, đồng quê, giao tiếp linh hồn, lựa chọn, tình yêu đồng giới, lãng mạn. Đích đến đã được xác định, xin mời bước vào buồng du hành. Chúng ta sẽ bắt đầu trong 3... 2... 1...Đang được thực hiện…
Câu chuyện ngắn về tình bạn của hai cô gái ...Mèo - một người đã mất hết niềm tin vào tình bạn khi đã gặp thất bại hai lần trong tình bạn, một người cấp một, một người cấp hai.Cá - một cô gái tự ti, hiền lành, cố gắng xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè nhưng không thể.Một cô gái con của một gia đình trung lưu ...Một cô gái bán hàng rong trong một gia đình nghèo ...Họ gặp nhau vào một buổi chiều đẹp trời, khi những tia nắng chói chang xuyên thủng bầu trời, chiếu xuống mặt đất, trước một quầy hàng rong.Liệu "hàng rong" có phải là vật tượng trưng cho thứ tình cảm nào đó nảy nở giữa hai người?Liệu đó là tình bạn thực sự, hay chỉ là lòng cảm thông, lòng thương hại?"Bíp bíp bíp ...""Rầm ...""Í ò í ò ..."Hai linh hồn tách rời khỏi thể xác của chính bản thân mình, khi quay trở về lại vào nhầm chỗ. Liệu sẽ có những chuyện gì xảy đến với đôi bạn này?Khi bị hoán đổi linh hồn, liệu tình bạn của họ có bền chặt hơn, hay tan thành mây khói?Hãy cùng đón đọc tác phẩm "Hàng rong" để biết thêm thông tin chi tiết nhé *****Tác giả: Linh LêĐộ dài: 9 chươngThể loại: Truyện ngắn, Thuần Việt, Tình Bạn, ...Tình trạng: đang sáng tácBìa: Credit by Emma…
Evans Lee với tư cách là tinh anh thanh tra của liên bang, đã tiếp nhận một mớ án kiện liên tiếp, trong thời điểm những vụ án đó vẫn chậm chạp không có tiến triển, y tình cờ ghé thăm giáo sư khảo cổ học Cesare Lindemann thuộc đại học George Washington.Dưới sự dẫn dắt của Cesare, Evans từng bước tiếp cận chân tướng của vụ án, nhưng đồng thời, y cũng phát hiện được năng lực đặc biệt "cá nhân bất đồng" của Cesare, đây rốt cuộc là do chứng bệnh nhân cách phân liệt hay là đánh vỡ năng lực nhận biết khách quan của Evans đối với thế giới thực tế?…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…