Bạn nghĩ sao về một mối quan hệ bạn biết rất rõ rằng nó không hề thực tế, nhưng mà từng cảm xúc bạn bỏ ra vì nó hoàn toàn là xuất phát từ bên trong... những rung động của "lần đầu tiên"... chân thật từ trong mơ hồ ☺…
Tôi đã trở thành Archie Athelstan người anh trai mất tích của nhân vật chính swan Athelstan kẻ đã gây ám ảnh cho nhân vật chính.Đây chỉ là thế giới trong cuốn tiểu thuyết "Sự tái sinh của anh hùng"Nhưng cứ như này sống thì đâu có được......giải quyết nhân vật chính nhỉ.…
Tựa truyện : Với em, thích một người là...Tác giả : ViSanSan (Facebook : Thỏ Shii)Tình trạng : on-goingHy vọng mọi người thích fic đầu tay của mình.Mình viết fic với tiêu chí khá chân thật với cuộc sống của mọi bạn gái, khi đọc sẽ cảm nhận được chính bản thân mình trong đó.CÁC BẠN ĐỌC FIC NẾU THẤY HÀI LÒNG THÌ ĐỂ LẠI COMMENT GÓP Ý NHA.*ai có ý muốn copy truyện với mục đích riêng thì nhớ nói mình một tiếng nha, đừng copy truyện mình lung tung không rõ nguồn*Chúc mấy bạn đọc truyện vui vẻ.♥♥♥Truyện viết về cuộc sống của Trương Ngọc Trâm Anh, xoay quanh nhiều thứ trong cuộc đời của cô. Cô gặp không nhiều người trong cuộc đời nhưng những cuộc gặp gỡ đó hầu như đều có gắn kết đến quá khứ, hiện tại và tương lai của cô gái nhỏ nhưng mạnh mẽ này.Sinh ra trong gia đình khá giả nhưng tính cách của cô rất trầm mặc, lạnh lùng, bất cần và ít nói.Đến khi định mệnh cho cô gặp người đó, dù bản thân chưa nhận ra nhưng thật sự vì ở cạnh người đó mà cô đã thay đổi rất nhiều....…
Dù cuộc sống có gian nan thế nào, dòng đời xô đẩy ra sao, kể cả khi đi tới bước đường cùng thì em cũng sẽ luôn bên anh chứ? Ta hãy cùng nhau mơ về một tình yêu trong sáng, nơi đó không có ai ngăn cản mình hết, chỉ có 2 ta thôi.…
Khi mẹ chồng tôi đi ra ngoài, bà cẩn thận đóng tất cả các cửa ra vào và cửa sổ nhưng lại mở van gas. Sau đó, tôi và con gái mới sinh của tôi chết vì ngộ độc khí gas. Chồng tôi đã ký giấy thông cảm cho mẹ chồng tôi, thừa kế toàn bộ tài sản thừa kế của tôi, đưa Bạch Nguyệt Quang và đứa con ngoài giá thú của anh ấy về nhà. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi trở lại năm hai mươi tuổi. Chồng tôi quỳ một chân xuống và nói: "Tiểu Nguyệt, em sẽ lấy anh chứ?"…