Đoản: Bác sĩ Phong, Tuyết Nhi thích anh
đoản thôi…
Ánh sáng ấy không rực rỡ - nhưng đủ ấm áp…
⟨Hoa bách hợp trắng và ánh mặt trời⟩Kết : OP và sẽ có ngoại truyệnThể loại : ngược, sủng, 1vs1, tình yêu tuổi học đường, chiếm hữu, không có trà xanh, hơi 18+ :> Nam - nữ chính : Vũ Đình Tuấn - Trịnh Như Ý…
Lữ khách tự xưng là "Cảnh Binh Thiên Hà". Cô đeo thanh kiếm dài trên người, độc hành trong ngân hà.Lãnh đạm ít nói, lưỡi kiếm rút ra nhanh như gió thoảng, nhưng luôn ra đòn bằng bao kiếm, không bao giờ rút lưỡi đao.//////《Kẻ Tự Hủy Diệt》 bước trên con đường Hư Vô, lạc lối kiếm tìm hình bóng của quá khứ và cố gắng tự tạo ra con đường mới của bản thân.Nhưng rồi khi nhận thức trở nên mơ hồ, họ cũng phải chìm xuống dưới cái bóng to lớn của IX•Ngài, nối tiếp số phận những người đi trước.Nhưng người đồng hành kia thì khác, cô ấy kéo lên những ai đang chết đuối, phá vỡ ảo ảnh và tiếp tục bước đi sâu hơn vào cái bóng của Hư Vô.Lệnh Sứ,ngươi đã đi bao xa rồi?//////•Name: Vô Biên•Author: Hibari_Semuji •Main Character: Acheron /Raiden Bosenmori Mei•Warning: OOC…
"Tay mày sao thế? Mày lại rạch ra à? "" Tao muốn chết...""Con ngu này! Được sống là khó lắm , mày phải biết trân trọng cuộc sống này chứ !" Cậu gầm lên , tức tối nhìn cô , cậu căm phẫn vì cô luôn tiêu cực như vậy , luôn cố trốn chạy khỏi cuộc đời mình" Tao mệt mỏi lắm rồi ""Ở lại vì tao , được không ..?" Làm bạn với cô gần 7 năm nay , cậu hiểu cái chết với cô tựa như điều ước , nhưng cậu lại luôn muốn ích kỉ níu giữ cô ở lại Vì cậu yêu cô ....Cậu Yêu cô thiên thần năng động nhiệt tình mà cậu từng cho là nàng tiên của nắng ngày xưa......GiờCậu chỉ muốn đem chút tia nắng lẻ loi vào cuộc sống tăm tối của người con gái mà cậu yêuTiếc là hôm nay nắng "rơi" mất rồi ....🚫: Tôi không viết truyện cho trẻ em, truyện có yếu tố trầm cảm , tự huỷ hoại bản thân , lưu ý trước khi đọc Truyện by: Phương Linh…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
Có những cuộc gặp tình cờ. Đó có phải là định mệnh hay không ? Khiến họ gặp nhau, cảm mến nhau. Khi chia xa, gặp lại mà không nhận ra nhau. Đến khi nhận ra thì sẽ thế nào......? 📣Tác phẩm đầu tay mong mọi người ủng hộ cho mình nha 🌸…
Lâm Trần Nguyệt vô tình đến một ngôi làng xa xôi hẻo lánh với những văn hoá kỳ lạ. Cô và những người khác trở thành du khách ở làng. Họ đưa ra những quy tắc mà không ai được phép phạm phải. Ví dụ như ban đêm không được ra khỏi nhà. Tại đây, khi màn đêm buông xuống, cô đã nhận ra rất nhiều điều kì quặc xảy ra. Ban đêm, họ vẽ lên người những dấu ấn khó hiểu, nói thứ ngôn ngữ cô chưa bao giờ được nghe, bày ra vẻ mặt hung dữ và thống khổ, thực hiện những nghi lễ cúng tế suốt vài giờ đồng hồ. Nhưng trở lại với ban ngày, họ lại là những con người thân thiện ít nói, nói tiếng Việt thông thạo hay các thứ tiếng khác. Sau đó, dần dần những chuyện kì quái bắt đầu xảy ra xung quanh cô và các bạn. Khi rời khỏi đây, sự kì lạ vẫn còn đeo bám cô. Trần Nguyệt cũng vì thế mà nằm mơ mỗi ngày để rồi nhìn thấy một "bóng ma". Dưới sự dẫn dắt của hắn, cô đã quay trở lại ngôi làng đó để tìm đến sự thật.#Xin lưu ý: Mọi địa điểm, ngôn ngữ, con người đều chỉ là giả tưởng, không bắt chước những hành vi nguy hiểm được miêu tả trong truyện. Xin vui lòng giữ tỉnh táo khi đọc truyện.#Các bạn có thể liên hệ với mình qua page Tiffany's Land trên Facebook. Ngoài ra, mình cũng nhận viết truyện theo yêu cầu, chi tiết hãy nhắn qua cho page nhé.…
Mạc Đình Đình vì ái mộ với nam thần đã quyết tâm thi đỗ để học cùng trường với nam thần của mình. Tưởng chừng sẽ là bốn năm đại học như mơ của cô với ngôi trường danh tiếng này... nhưng... thật bất ngờ...…
Vì chỉ ngả lòng với em thôi là đủ rồi. [HAY LÀ] Tổng hợp các drabble về bottom!thanh minh.…
Mơ về một thời tuổi trẻ đơn thuần chúng ta còn có nhau. Nơi ấy có chúng ta, và có những kỉ niệm đẹp của chúng ta !…
Tác giả : Quỳnh HiThể loại : Vườn trường , thanh mai túc mã, hài hước , sủng , ngọt Số chương : đang viết chưa dự tính được**********************Trần Tĩnh Phong cậu là người xấu , tất cả là tại cậu mà trái tim tớ đã không còn thuộc về ....tớ nữaĐối với tôi tình yêu tuổi học trò là thứ gì đó thật hồn nhiên , thật trong sáng hồn nhiên và thật khó quên vì mình biết nơi đó có cậu***********************-Gia Hi cậu vừa nói chuyện với ai-À ! Chỉ là bạn cũ thôi !-Nói truyện mà thân thiết thế à, bạn gì kiểu đó - Cậu làm sao vậy, chuyên của tớ thì liên quan gì đến cậu. Cậu mà còn nói kiểu mệnh lệnh thế với tớ nữa thì cậu thì tớ sẽ sẽ..- Sẽ làm gì hay lại định đánh tớ như ngày xưa sao Cơn tức giận dâng trào Gia Hi liền giơ nắm đấm lên. Ngay lập tức Thiên Phong nắm lấy tay Gia Hi đẩy vào chiếc tủ lạnh phía sau một tay còng lại thì che ra sau đầu cho cô không bị thương. Khuôn mặt Thiên Phong sát lại gần Gia Hi , hơi thở ấm áp phả vào mặt cô.- Tớ đã không còn là đứa nhỏ con để cậu mỗi lần giận lại đánh tớ đâu Cậu nói với ánh mắt cương quyết , Gia Hi bỗng bừng tỉnh, cô mở to đôi mắt nhìn cậu. Giờ đây cô mới nhận ra cậu đã không còn là cậu bé năm đó bị cô bắt nạt nữa . Cậu ấy đã cao đến nỗi giờ đây cô còn phải ngước nhìn. Còn chưa suy nghĩ xong thì ... Thì ấm nóng từ đôi môi cậu ấy chạm vào Gia Hi Cậu ấy hôn mình , Tiểu phong hôn Tiểu Hi*********************** Truyện là sở thích của mình có gì người không thích thì ném đá nhẹ tay chút ^=^…
Pic đầu tay nên m.n ném đá nhẹ tay nha. Mong đc m.n ủng hộ . Cảm ơn nhiều . Lịch phát Chap thì chừng vô truyện mik nói nha . Gọi mik là Miu nha !!! (^_^)…
Câu chuyện như đang nói về mình thông qua nhân vật Mây . Hầu như tình tiết trong câu chuyện là thật cũng như mình đang thể hiện cảm xúc của mình ra vậy Cảm ơn câu đã đọc truyện của mình ;-;…
park sunghoon & park jongseongjongseong đập vỡ cái bể cá, trong lòng gào thét. sunghoon nhìn những mảnh vỡ dưới sàn, quay lưng bước đi.…
thanh minh là con chó điên của hoa sơn. nhưng hôm nay hình như có gì đó là lạ?.writer: #hanao | @hnkikocarnation.garden…
Nhật ký của kẻ mộng mơ và cái giá phải trả…