Tóm tắt: Sau một khoảng thời gian dài chung sống với nhau, Hoa Thành và Tạ Liên quyết định sử dụng Đắc Tử Hoàn - một loại thần đan có khả năng giúp bất kỳ ai khi uống vào đều có thể mang thai và sinh con kể cả là nam nhân. Tạ Liên sau một thời gian sử dụng Đắc Tử Hoàn đã thực sự mang thai và thành công sinh được một cặp long phụng đầy khỏe mạnh. Tuy nhiên, tưởng chừng như mọi thứ đã viên mãn, hạnh phúc còn chưa kéo dài được bao lâu, một biến cố bất ngờ đã xảy ra...Cre ảnh: @momo_mmol (Tw/X)…
Ánh Nắng Nhà Bên là tiểu thuyết kể về hai con người mang trong mình những tổn thương giống nhau.Một người từng không tin vào tình yêu. Một người luôn giấu nước mắt sau nụ cười.Họ gặp nhau trong một khoảnh khắc ngỡ là tình cờ... nhưng lại trở thành mảnh ghép hoàn hảo còn thiếu của đối phương.Cùng nhau trải qua những lời đàm tiếu, áp lực gia đình, tổn thương cũ, và cả một lần hiểu lầm tưởng chừng không thể quay đầu.Nhưng sau tất cả, họ vẫn chọn quay lại.Không phải vì định mệnh.Mà vì... giữa thế giới hỗn loạn ấy, họ là nơi nhau có thể tìm về - một cách dịu dàng, chậm rãi... và đủ đầy.…
"Định mệnh cho anh và em được gặp nhau, kết bạn với nhau, trước kia anh đã bỏ mặc em, nhưng bây giờ, em sẽ ôm anh thật chặt,sẽ không bao để anh rời xa em."…
Cô ấy lấy sinh nhật tôi làm mật khẩu điện thoại. Tôi tưởng cô ấy đùa, vì tôi sinh ngày 22 tháng 7, nhưng sáu chữ số mật khẩu của cô ấy lại là 142857. Cô ấy nghi ngờ tôi làm sao lấy được bằng cử nhân? Hóa ra 22 chia 7 đúng bằng hằng số pi 3,142857.Trong thời đại mà tình cảm ngày càng trở nên rẻ rúng, cô ấy không bao giờ nói yêu tôi, nhưng..."You just exactly the apple in my eyes. ""Bỏ chữ you đi và ghép chữ cái đầu của các từ còn lại sẽ ra đáp án của em." Đôi khi lời nói cũng không còn cần thiết nữa.Lưu ý: mọi địa điểm tình tiết trong truyện đều là hư cấu, truyện có chứa yếu tố hành động bạo lực, tâm lý gia đình tan vỡ, nhân vật không hoàn toàn lương thiện và không có anh hùng, chính nghĩa... Nam chính có biệt danh Pi, nữ chính được mọi người ví như táo độc. Tên truyện là bản chơi chữ từ Apple Pie nhưng đây chưa chắc là một chiếc bánh ngọt. Mọi người cân nhắc trước khi lọt hố (không lấp). Bìa truyện được tạo từ AI phi thương mại.…
Đồng nhân : Băng X Cửu Kiếp này là hắn nợ y , vì vậy phải dùng tự do cùng tính mạng của mình nửa đời sau để trả . Y hành hạ đánh đập mà luôn miệng gọi hắn hai tiếng "sư tôn". Trước lúc bị bắt hắn vẫn luôn phản kháng , nhưng giờ hắn cảm thấy mệt , hắn thực sự vô cùng mệt rồi.Quay đầu bước đi một cách vô cùng thoải mái . Hắn cuối cùng cũng được tự do , nhàn nhã giương cao khóe miệng hắn buông lời : "Ta và ngươi từ nay về sau không còn bất cứ liên quan gì nữa . Mọi thứ ta nợ ngươi ,ngươi cũng đã đòi lại . Dù kiếp này hay mãi mãi về sau ,luân hồi chuyển thế , cũng không muốn gặp lại ngươi...Tiêu đề : Xin đừng mang đi .... Truyện này ta tự biết mình viết rất dở , nhưng dở thì cũng là do mồ hôi công sức của ta mà ra , ta cố gắng chai mặt viết truyện phục vụ các ngươi thì các ngươi cũng phải biết thông cảm ... Xin đừng tự tiện mang truyện của ta đi nơi khác ...Nhớ nha!!!! Định lèm bèm là đ*ll yên với tác giả đâu đó😊😊😬😬😈😡Xin lỗi vì nếu ta nói có hơi tục... nhưng cảnh báo rồi đó...##…
Sau ánh hào quang của ngôi vị ảnh hậu, Dương Mộ Niệm âm thầm vật lộn với căn bệnh trầm cảm - hậu quả của những tổn thương kéo dài, những cú sốc từ sự xâm phạm đời tư, áp lực từ truyền thông và nỗi cô đơn bị giấu kín sau nụ cười hoàn hảo. Khi cảm thấy mình không còn lối thoát, cô quyết định rời bỏ ánh đèn sân khấu, quay về quê nhà Quảng Sa - một thành phố biển thanh bình, nơi từng cưu mang cô thời thơ ấu.Tại đây, cô bất ngờ hội ngộ Dung Thước - thanh mai trúc mã nay đã là Bí thư trẻ tuổi đầy lý tưởng. Khác với sự kiêu hãnh ngày nào, Dung Thước bây giờ là một người phụ nữ trầm ổn, nghiêm khắc nhưng không thiếu dịu dàng. Thay vì hỏi han trực tiếp, cô chọn cách ở bên, lặng lẽ đồng hành, chữa lành Dương Mộ Niệm bằng chính sự chân thành và kiên nhẫn.Trong những ngày tháng chậm rãi bên tiếng sóng biển, mùi muối mằn mặn và gió nhẹ thổi qua mái tóc, hai người phụ nữ từng bị tổn thương bởi lý tưởng và quá khứ, dần tìm thấy lại bản thân, lý tưởng và...một tình yêu rất nhẹ nhàng, rất dịu dàng.…
Tôi tin là, tôi không phải là người duy nhất đâu. Hồi còn nhỏ, ngày vẫn còn ngây thơ ấy, qua những câu truyện cổ tích đẹp đẽ, chỉ có những cái kết có hậu, chỉ mang hạnh phúc cho những nhân vật chính diện. Tôi cũng đã từng ước mơ được trở thành những nàng công chúa xinh xắn, hiền thục và luôn hạnh phúc. Lớn lên, đọc Sử, mới biết bản thân đã bị lừa... Không phải nàng công chúa nào cũng xinh xắn, hiền thục và luôn hạnh phúc. Mà số lượng người đạt được 3 tiêu chuẩn ấy rất rất ít, vô cùng ít. Ngay như 3 nàng công chúa truyện, nói thật là không đạt một tiêu chuẩn nào cả... Công chúa, có lẽ chỉ là một cái hư danh nào đó thôi. "Thời Binh Biến" kể về một gia đình Hoàng Tộc có 9 người con, trong một giai đoạn Lịch Sử đầy biến động của nước ta. Trong đó thì truyện chọn ra 3 người con gái của gia đình ấy làm nhân vật chính. Mỗi người một câu chuyện, một số phận. Họ không giống nhau. Nhưng nhìn chung là đều khổ... Cái khổ cứ bám riết lấy họ. Gọi là Công chúa, nhưng, thực ra, họ cũng chẳng phải là Công Chúa. Họ đều chỉ được truy phong sau khi mất. Còn... khi còn sống, họ khổ lắm!Không dám nhận là chuẩn Sử 100%, nhưng "Thời Binh Biến" sẽ cố gắng tái hiện lại họ một cách chân thực nhất, gần Sử nhất. Rất mong nhận được mọi góp ý, đóng góp từ các bạn. Chúc các bạn có những khoản khắc đọc truyện vui vẻ 🥰…
Tên truyện: Mùa hè mang tên em Tên gốc: 以你为名的夏天 Tác giả: Nhậm Bằng Chu Nguồn : duonglam_designblog. Giới thiệu: Đêm kết thúc chuyến du lịch trước khi tốt nghiệp, một nhóm học trò say rượu nằm xoài trên bãi biển. Gió biển thổi tan hơi men trong Lư Dục Hiểu, thúc đẩy cô làm một việc dũng cảm nhất trong suốt 18 năm đã sống - hôn trộm Thừa Lỗi . Một nụ hôn thận trọng, chớp nhoáng. . Nhưng đã có người nhìn thấy, rằng đêm ấy, là chàng trai hôn trộm cô gái trước tiên. Một cái hôn kìm nén và thận trọng. . [Đời người chỉ trải qua một mùa hè, còn những lần khác, chỉ là để so sánh với nó.]…
Học đường là khoảng thời gian đẹp nhất, khoảng thời gian của sự vô lo và những kỉ niệm bên bè bạn, trường lớp. Họ quý mến nhau, họ cười đùa vui vẻ và ở bên nhau, họ lấp đầy cho nhau những khoảng trống trong tâm hồn. Nhưng đôi khi, sự chiếm hữu và nỗi đau của tình yêu học trò tưởng chừng ngây ngô nhưng sâu sắc khiến cho những giọt nước mắt rơi, khiến người ta có thể trở nên ích kỉ. Liệu họ có thể tìm thấy đâu là hạnh phúc của mình, họ có thể gạt bỏ đi những tự mãn của bản thân để ở bên nhau? Đó sẽ là sự ấm áp, hay đơn thuần chỉ là một mùa đông lạnh lẽo và đầy đau thương...? ***** NOTE: * Tình cảm và tâm lí nhân vật khá nặng nề và rắc rối, có phần không đúng với lứa tuổi học đường. * ĐÂY LÀ TRUYỆN THUỘC BẢN QUYỀN TỪ YUUAKIRIGAYA, ĐƯỢC ĐĂNG CHÍNH THỨC TẠI WATTPAD. XIN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU TRƯỚC KHI CÓ SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ. //YuuaLIKirigaya//…
"Tình yêu, phải chăng chỉ là một sự lặp lại của ký ức? Ta yêu một người, hay chỉ yêu một hình bóng được khảm sâu trong tim, chẳng thể phai mờ? Hành trình này, liệu là tìm kiếm, hay là chạy trốn?"Hành trình của Neko là sự giằng xé nội tâm không ngừng giữa khẳng định và phủ định. Anh yêu Sơn Thạch, hay đúng hơn, yêu mảnh ký ức về một người đã khuất? Mỗi lần bước qua cánh cổng thời gian, mỗi lần đối diện với một Sơn Thạch mới, anh đều tự hỏi mình: "Liệu cậu ấy là người mình tìm kiếm, hay chỉ là một giấc mơ đẹp của số phận trớ trêu?"Neko mang trong mình một nỗi ám ảnh. Đôi khi, nó như dòng suối mát lành xoa dịu trái tim anh, nhưng rồi cũng chính nó như con dao sắc cứa sâu vào từng mảnh tâm hồn. Từng bước trong hành trình là từng lần anh soi mình trong tấm gương vạn hình của vũ trụ, mỗi lần soi, anh lại thấy mình một phần trống rỗng hơn."Những Mảnh Ghép Của Vĩnh Hằng" là câu chuyện về một hành trình dài bất tận, nơi tình yêu và ký ức giao thoa trong nỗi đau khắc khoải.Neko Lê - một thiên tài khoa học, nhưng cũng là một kẻ lạc lối giữa dòng chảy thời gian, mang theo trái tim vụn vỡ đi qua hàng vạn thế giới chỉ để tìm kiếm một người duy nhất: Sơn Thạch.Nhưng liệu tình yêu ấy có thực sự nguyên vẹn? Hay nó chỉ là tấm gương phản chiếu nỗi cô đơn và ám ảnh không hồi kết?"Nhớ một người rất đau, nhưng anh chẳng nghĩ suy gì." Những lời hát vang lên, tựa như một lời nhắc nhở, một hồi chuông cảnh tỉnh giữa hành trình không điểm dừng.Qua từng vũ trụ, từng phiên bản khác nhau của Sơn Thạch, Neko nhận ra r…
Thời gian tuyến tính không thể quay trở lại bằng không hy vọng bản thân có thể quay trở lại năm 17 để sửa chữa sai lầm. Sai lầm đã không chạy tới bên cậu thật nhanh để ở bên cậu thật lâu thật lâu bù đắp những năm chúng ta đã bỏ lỡ nhau.***Vào đúng ngày thứ sáu ngày 13 kẻ thù không đội trời chung của cô chuyển vào lớp " Vương Gia Kiệt, tao ghét mày" Cũng vào ngày này 1 năm sau " Bé nhỏ đừng ghét tao nữa" Gia Kiệt nắm lấy tay cô ánh mắt rưng rưng " Vương Gia Kiệt, có thôi đi không? " Bé Linh đừng ghét tao nữa thì tao bỏ ra" Cô bất lực nhìn Gia Kiệt đang không ngừng lắc tay mình. ***Bìa: Tiểu Tinh Tinh Ngày đăng: 16/8/2023Hoàn: 6/2/2025…
12 con người, xuất thân từ những gia đình danh giá. Một ngôi trường quý tộc, nơi xảy ra những câu chuyện dở khóc dở cười. Câu chuyện học đường, câu chuyện của tình bạn, câu chuyện của sự thừa kế, và cả câu chuyện của những tình yêu đầu đời. Những xúc cảm cao quý, những giọt nước mắt, những nụ cười. Và lúc này, bánh xe số phận đã bắt đầu xoay... ***** NOTE: * Đây là một câu chuyện hư cấu. * Bởi vì là truyện đầu tay, suy nghĩ còn non nên khá thiên vị về một cung (Sư Tử), ngôn từ và cách diễn đạt còn thô sơ chưa trau chuốt, dễ gây cảm giác khó chịu khi đọc. Vì vậy nếu có thể, xin hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc. * ĐÂY LÀ TRUYỆN THUỘC BẢN QUYỀN TỪ YUUAKIRIGAYA, ĐƯỢC ĐĂNG CHÍNH THỨC TẠI WATTPAD. XIN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU TRƯỚC KHI CÓ SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ. //YuuaLIKirigaya//…
KHÔNG CỔ XUÝ CÁC HÀNH VI BLHĐ, BLGĐ,... trong truyện.LÀ TRUYỆN BL, XIN ĐỪNG NHẢY NHẦM HỐ..Giới thiệu:Em nói ngoài kia còn nhiều người tốt hơn em, tôi biết, nhưng tôi chỉ cần em.Tựa như chú cá nhỏ,Ngày ngày vui vẻ trong vùng nước hẹp, dù thấy sông hồ biển cả ngoài kia bao la tới mấy, dù hiểu vùng nước hẹp này của mình cạn biết bao nhiêu, nhưng chú cá nhỏ vẫn bằng lòng yêu, ôm lấy một mảnh xanh biếc của riêng mình.Tôi ngồi đây, thêu dệt hết thảy dịu dàng thành chiếc khăn len ấm áp, để sưởi ấm em khỏi lạnh giá ngày đông.Wherever you are, whoever you're with, be happy.----Original characters.Since 2024Bắt đầu: 10/1/2024Kết thúc: 12/10/2025@k-komorebii…
Dual Gaze - Hai Chiều NhìnCó những tảng băng mà bạn chỉ có thể thấy bể nổi của nó. Những cái chạm tay vụng trộm, những ánh mắt lén lút hay những câu nói lấp lửng. Người hâm mộ sẽ soi từng hint, từng chi tiết nhỏ để tự tin kết luận rằng đây là một cặp đôi đang trong một mối quan hệ yêu đương. Đó là chiều thứ nhất - chiều nhìn từ xa, ngọt ngào và đầy mơ hồ.Ngoài ra thì còn có một chiều khác cũng đang tồn tại - chiều của những người trong cuộc. Ở đó, mỗi nụ cười chứa đựng sự hoang mang, mỗi ánh mắt có thể giấu đi một câu chuyện hay đơn giản chỉ là một tín hiệu. Nhưng không phải lúc nào những gì những người hâm mộ nhìn thấy cũng là sự thật. Câu chuyện họ trải qua - những va chạm, lựa chọn, và tình cảm phức tạp. Đó mới là điều tạo nên chiều sâu, tạo nên Dual Gaze mà chúng ta đang nhìn thấy.Dual Gaze không chỉ là một mối tình mập mờ, mà là một trò chơi giữa người nhìn và người được/bị nhìn, giữa ước muốn và cả thực tế. Bạn sẽ chỉ thấy mặt sáng, hay dám bước vào bóng tối cùng họ để biết được những gì họ đã thật sự trải qua?Hai ánh mắt. Hai cách nhìn. Một câu chuyện.(All this stuffs' just my delulu)…
Yêu sớm, liệu có thể bên nhau đến cuối cùng? ....Một vài lưu ý trước khi đọc bộ này nhé các bạn ơi. - Truyện này tớ viết full cách đây hơn hai năm rồi, văn phong có lẽ còn non nớt, không hợp vui lòng click back, góp ý nhẹ nhàng, không buông lời sắc mỏng. - Truyện không phải dạng drama kịch tính, rất bình yên, không plot twist. - Truyện đa phần là do trải nghiệm của tớ từ những năm cấp ba, tại trường cấp ba của tớ luôn, vậy nên có thể sẽ có khác biệt giữa các vùng miền. - Đầu mỗi chương sẽ thường lặp lại câu cuối của chương trước, vì hồi xưa tớ đăng Facebook, làm thế để mọi người đọc dễ nhớ chương trước hơn, tớ chưa có thời gian chỉnh sửa lại nên cứ thế đăng luôn. - Truyện đã full, gồm 96 chương, không ngoại truyện. Xin cảm ơn các bạn đã đọc những dòng này ợ ❤️ chúc các cậu đọc truyện vui vẻeee 🥰…
Mắt nhìn ra ngoài cửa sổ một màn đen kịt, thở dài dứt khoát nói - "Mình chia tay đi!."- "Anh cũng biết mà, vào mùa hạ ve sầu sẽ đến cất tiếng kêu nhưng khi kêu nhiều rồi cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Bất chợt nhận ra hình như mùa hạ và mình không còn hợp nhau nữa rồi."Ngày viết 18/2…
Đồng Lô - một ngọn núi lửa ngủ yên trong máu đỏ, đá nóng và tro bụi.Không ai sống ở đó.Không ai được sống sau khi bước vào.Thế mà Quân Ngô vẫn sống.Hắn từng là Đế Quân, thần uy lẫm liệt, một tay khuynh đảo thiên hạ.Sau trận bại chiến, hắn biến mất khỏi mọi tấm bia sử, không ai rõ hắn bị xử thế nào - chỉ có lời đồn rằng hắn được đưa đến Đồng Lô.Hắn mang thân thể rách nát, phép lực cạn khô, ánh mắt không còn ánh lửa.Không ai xích hắn.Chỉ có một người, từ đầu. Đã ở lại cạnh hắn.Mai Niệm Khanh, Quốc sư đương triều, kẻ mang áo ngoài tím nhạt, tóc đen dài, dáng đứng thanh lãnh như trăng đêm.Y không phải thị giả.Cũng không phải kẻ đền tội.Y chỉ là người, ở lại. Ban ngày, Quân Ngô im lặng nằm đó, lưng tựa đá, mắt nhắm hờ.Dù môi nứt toạc, hơi thở dồn dập, hắn chưa từng cầu xin lấy một lời."Ngươi đến làm gì?" - hắn từng hỏi, giọng khàn, không giận cũng chẳng mong chờ."Để chăm sóc ngươi," y đáp.Hắn cười, nhếch môi, cười như đứt mạch máu dưới cổ họng:"Thương hại?"Y không phủ nhận.Cũng không rời đi. Tới đêm, hắn sốt cao.Cơn mê sảng kéo dài như ngọn lửa nuốt thân.Thân thể run nhẹ, hai tay nắm lấy không khí, mồ hôi rịn khắp người, môi run:"Lạnh... đừng đi...""Đừng để ta một mình..."Giọng hắn, mềm như tro rơi, nhưng khàn đến vỡ vụn.Không ai ngoài Mai Niệm Khanh nghe thấy.Y ngồi xuống mép giường đá, đưa tay xoa lưng hắn, nhẹ nhàng như đang giữ một linh hồn bị lửa đốt cháy:"Điện hạ, người không một mình.""Ta luôn ở đây."----Lưu ý: OOC!!!…