Author: ChildeHobin HaremWR: Từ thô tục, OOCEnding: ? #-------✎ Đây là bộ Manhwa đầu tiên tôi viết về thế loại Harem BL, có thể OOC, từ ngữ trong fic sez thô tục ai không quen có thể đừng đọc, để đừng mất lòng nhau. ✎ Nhắc lại đây là Harem AllxB! Không phải Harem AllxG! Đừng cố chấp vào đọc rồi lại chửi Author. ✎ Những tình tiết trong fic đều là theo trí tưởng tượng của Author, hoàn toàn đi lệch nguyên tác. ✎ Thì kị BL thì cút xéo không tiễn, ở đây nói là kì thị chứ tôi không nói bất kì cá nhân nào đu BG hay GL. ♥︎Tag: BL, Harem, NP, OOC, Viral Hit.✉ Updated: 30-12-2022…
Trong một phút đọc Bl manhwa và lóe lên suy nghĩ viết bộ này mong mọi người ủng hộ :))).Giới thiệu: 'Trong thời khắc đó, tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp được anh, người từng khiến cuộc đời tôi như những giấc mơ về hạnh phúc mà tôi từng khao khát ước muốn, cũng là người đẩy tôi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, vậy tại sao khi không còn hơi thở của anh cạnh bên, cuộc sống của tôi lại bộn bề đến nghẹt thở, tôi phải đặt dấu chấm hết cho chúng ta như thế nào đây..."Trích đoạn: " Anh xin em, tha lỗi cho anh đi Tùng, anh hứa sẽ không làm em đau nữa", Minh Quân vừa khóc vừa nói, lời nói vừa thốt ra đến miệng thì anh im bặt, thật buồn cười nhỉ, anh đã nói câu này không biết bao lần, lần nào cũng là tha thiết cầu xin chỉ riêng lần này anh rơi nước mắt, sau tất cả những chuyện anh làm, anh không dám mong hai đứa sẽ quay về bên nhau, anh chỉ muốn xin Tùng tha thứ cho anh, lần cuối mà thôi..." Anh đi đi, không cần xin lỗi em đâu, chúng ta cũng nên kết thúc thôi, em mong là anh sẽ thay đổi đừng làm người đến sau phải buồn như em nữa." Tùng nhìn thẳng vào Quân và nói, kì lạ thay sau bao nhiêu lần câu nói của Quân được lặp lại, lần này cậu lại không khóc chỉ cảm thấy khó chịu trong lòng, cậu không biết sự khó chịu này là gì, phải chăng như người ta vẫn thường nói một khi nước mắt không còn rơi thì người đó không còn quan trọng nữa.------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha…
câu chuyện nói về 1 nhóm bạn học ở cùng với nhau và xảy ra rất nhiều chuyện cuối cùng mỗi người một nơi và họ nhận ra ko thể xa nhay nên đã tìm lại nhau và rồi............…
*Những hạt giống tối thượngBối cảnh: Tiên hiệp, nhiều giống loài, trường học đào tạo chiến binh Cala (Light- in Elvish ). Genre: Ý chí, những khác biệt của con người, đường lối, niềm tin, trường thành, tình cảm, nhận thức.Nhân vật: ai cũng có những ưu/khuyết điểm. Những mặt tối, những cuồng vọng. Nhưng cũng có những niềm tin, ước mơ, cá tính riêng biệt. Có nhwuxng nơi yếu đuối, những nơi tự tin. Tất cả nhân vật đều trên đường trưởng thành của mình và học cách để hòa hợp với nhau. Mở truyện:Vùng đất Aira (vĩnh hằng) Khai thiên lập địa, trải qua hàng nghìn năm, hàng trăm đợt mưa rơi máu đổ, tam giới tranh đấu đến thương đau, Aira cuối cùng cũng được thanh bình. Những sinh vật khác giống loài sau những thế kỉ dài máu chảy đầu rơi, sống trong sự lo sợ cùng nỗi ám ảnh, những người đứng đầu đã phải cùng nhau kí hiệp định, phân chia lãnh thổ, cùng nhau sinh sống. Ngoài một số vùng trung tâm chung mọi sinh vật có thể tự do đi lại, một số cấm vực chỉ dành cho người cùng chủng loài đấy. Thần giới, nhân giới cùng ma giới, là không cùng một thế giới? Có thể cùng một chuyến tuyến sao?…
Cậu là một học sinh ưu tú học giỏi và là học bá nhất nhì trong trường, còn anh là người mới chuyển về từ khu khác sang đây học. Mục đích của anh là cạnh tranh tới cùng...Mưa dầm thấm lâu, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Cậu và anh đã trở thành một cặp đôi ưu tú, nhưng trên con đường đó rất nhiều người kì thị và khuyên cậu nên chấm dứt với anh...…
Như một khúc hát, tôi sẽ trải nghiệm qua những thăng trầm của cuộc sống. Hạnh phúc, đau khổ, vui sướng, buồn đau hay những điều đưa tôi lên tận thiên đàng cùng địa ngục, tôi sẽ nếm trải hết. Vì cuối cùng khúc nhạc này là bản giao hưởng bất hủ của đời tôi.…
[Murderous Relationship ; Abused Victim and Sataniste]Tịnh Kỳ thút thít suốt phần này. Không phải vì đau đớn hay khó chịu, cô chỉ đơn giản là hạnh phúc và xúc động đến mức không kìm được. Và cô ấy thực sự xinh đẹp, ngay cả khi mái tóc đen buông xuống vai để lộ đôi vai gầy hay tấm lưng trần đầy vết bầm tím và dấu hôn. Hoặc những khi đường cong của cô chạm vào nhịp điệu của hắn. Hay tiếng rên rỉ như mật rót vào tai ."Em yêu anh..."Cô gần như thì thầm, với đôi mắt đầy nước mắt và tình yêu, khi tay hắn ta lướt dọc theo những đường cong của cô, và cơ thể họ không còn chỉ hòa làm một bằng thể xácBắc Dương sững người một lúc khi nghe những lời đó phát ra từ miệng cô. Yêu? Cô ấy yêu hắn? Điều đó không thể xảy ra được. Hắn ta là một kẻ giết người, người ta chỉ nên sợ hắn. Nhưng cô không sợ hắn ta sao? Cô cũng không coi hắn là một con quái vật. Vậy cô coi Bắc Dương là gì?"Nói lại đi..."Bắc Dương hỏi, như thể sợ mình chỉ tưởng tượng ra điều đó. Nhưng hắn đã nghe chính xác, cô nói những lời đó một cách rõ ràng, gần như thì thầm với hắn."Em yêu anh".........................22 tháng chạp 1980Thị trấn nhỏ này thích buôn chuyện về những điều ngớ ngẩn. Một trong số những câu chuyện được người dân kể từ năm này qua năm khác là về người đàn ông thờ quỷ dữ sống ở căn nhà nhỏ ven bìa rừng.Khi cô ấy bắt gặp người đàn ông trong lời đồn. Nhìn chằm chằm vào cô ta. Với con dao rựa loé lên ánh sáng lạnh trong tay. Sâu trong rừng, biệt lập. Một phần trong Tịnh Kì bắt đầu tin vào những gì người dân truyền…
Mình đăng lên với mục đích thuận tiện cho việc đọc bằng điện thoại, không với mục đích gì khác.Nguồn: https://choyshinhwa.wordpress.com/2015/01/12/co-nhi-qua-tau/…