9,358 Truyện
{✦ Mãi mãi có được không? ✦ }

{✦ Mãi mãi có được không? ✦ }

52 9 2

-I Chào mừng các Readers đã đến với truyện của tớ I-Truyện thiên về ý nghĩ và cảm xúc của nhân vật hơn nên có lẽ kết sẽ là O.E==>Truyện dùng ngôi thứ nhất,nhân vật "tôi" trong truyện là nhân vật chính.nhưng đôi khi bẻ lái qua ngôi thứ ba=))________________________________-"Tôi vẫn là một người bình thường.Biết thích,biết ghét,biết sợ,......Và tất nhiên là biết làm một người bạn tốt hơn những người bạn mà họ có"-Từ khi gặp họ cho đến bây giờ,tôi luôn nghĩ rằng chính họ là người đã giúp tôi "thức tỉnh".Khiến cho tôi "tỉnh ngộ" _-----------------_( Cre ảnh bìa: Pinterest I Cần tìm )-Bối cảnh:Hiện đại_Việt Nam-Thời gian:Thay đổi theo cốt truyệnI Note I-Để đảm bảo sự riêng tư T/g đã đổi tên(sử dụng tên giả) của các nhân vật trong tác phẩm.-Không kick war và chửi thề trong truyện của tôi.____________________________________Tác giả:(Giấu tên)Cre ảnh bìa: Pinterest / Cần tìm.✢Ngày Tác:Thứ 6/Ngày 12 tháng 1 năm 2024✢Ngày Hoàn:Chưa cóĐiều cuối cùng, đừng bao giờ tin lời con nhỏ này!-Quack:V--| Chúc m.n đọc truyện vui vẻ ♡✦ |-…

Dẫu Cho Anh Chưa Từng Gặp Em-Tạ Sơ

Dẫu Cho Anh Chưa Từng Gặp Em-Tạ Sơ

57 1 1

Tên truyện: Dẫu cho anh chưa từng gặp emTác giả: Tạ SơDịch giả: qiuhuaiThể loại: Tình yêu vườn trường, lãng mạn Nhân vật chính: Lâm Mộ Thiển, Ninh Trí ViễnNhân vật phụ: Đậu Đậu, Mạn Mạn, Ôn Lai, Triệu Tử LongVăn án:Lần đầu gặp mặt, Mộ Thiển chỉ hỏi Ninh Trí Viễn hai câu: "Anh có phải người Trung Quốc không?" "Anh có phải người tốt không?"Bốn năm sau lại một lần nữa gặp gỡ, anh là sinh viên xuất sắc của học viện vật lý, cô là tài nữ của học viện văn học."Tôi không phải cao tăng, cao tăng không có thất tình lục dục nhưng tôi có." Nói xong, anh nhìn cô, trong mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng không thay đổi."Archimedes có một câu danh ngôn 'Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả Trái Đất', đối với anh mà nói, một mình em là đủ để anh có thể nhấc bổng cả Trái Đất, em chính là điểm tựa của anh." Xem, thâm tình như anh, khiến cô không kìm được mà rung động.Cô nói với anh: "Tương truyền 'Con người sau khi chết, nếu như trái tim nặng hơn lông vũ, thì sẽ phải xuống địa ngục'."Anh lật quyển tạp chí trong tay, nhàn nhạt trả lời:" Vậy thì cân nặng của em chính là vận mệnh sau khi chết của anh rồi."…

[ Tokyo Revengers ] Đừng Chạy

[ Tokyo Revengers ] Đừng Chạy

1,654 240 3

Sanzu Haruchiyo một con chó điên cuồng.Mỗi ngày đủ loại thuốc sắc màu.Mỗi ngày một ả đàn bà âu yếm.Thế mà đến một ngày. Gã lại nhặt được một tiểu bạch thố.Đêm đêm luôn đến tìm em.Ôm em.Hôn em.Ngủ cùng em.Gã nâng niu cưng chiều.Em cứ ngây ngô không hề biết.Không biết lại càng tốt.…

CHÚNG TA ĐỐI VỚI NHAU ĐÃ LÀ MỘT SAI LẦM

CHÚNG TA ĐỐI VỚI NHAU ĐÃ LÀ MỘT SAI LẦM

11 3 6

"Quân Ngôn cậu đã từng yêu tớ một lần nào chưa?""...Tôi ước là vậy nhưng chưa từng. Dù chỉ một lần. Đừng theo đuổi tôi nữa. Người đau khổ mãi mãi là cậu""Ừ, tớ sai rồi. Tớ cũng đã ước đó chỉ là một câu nói đùa...Giờ thì tạm biệt cậu, tớ sẽ rời khỏi đây và không bao giờ gặp lại cậu nữa đâu"" ..." Nhược Hạ yêu thầm Quân Ngôn nhưng cậu ta không đáp lại tình cảm. 2 năm sau họ lại vì duyên mà tìm thấy nhau. Cứ ngỡ vì lời từ chối của Quân Ngôn, Nhược Hạ sẽ tránh mặt nhưng cô vẫn hằng ngày theo đuổi anh. Rồi đến một ngày, một chút yếu lòng, Quân Ngôn nhận lời tỏ tình của Nhược Hạ. Nhưng sau đó, thân phận của anh đã khiến hai người càng trở nên xa cách..."Xin lỗi vì đã tiếp tục tin anh lần nữa nhưng chúng ta vốn dĩ đã là một sự sai lầm"*ĐoàngMột phát súng vang lên từ người đứng trước mặt Nhược Hạ..."Xin lỗi vì đã rất yêu em..."Không ai khác, người đó chính là Chu Quân Ngôn, người Nhược Hạ yêu thầm suốt 7 năm. Liệu 2 mảnh ghép ấy có tiếp tục tìm nhau mà trở nên hoàn thiện hay không?…

Chờ đến ngày tận thế

Chờ đến ngày tận thế

1 0 2

Lần đầu tiên gặp cậu là ngày có ánh nắng ấm áp, lá vàng rơi phủ đầy một khoảng sân,giây phút hoàn hảo đủ để một trái tim bắt đầu những rung động đầu tiên. Nhưng tớ không ngờ từ khoảnh khắc ấy trở đi con tim đều phải trải qua vô vàn cơn gió đông giá rét, đến mức hóa băng rơi xuống rồi tan vỡ giữa vùng trời ký ức.Giờ chào cờ hôm ấy, được ra sớm hơn mọi ngày, phút chốc kẻ đi người lại tranh nhau ùa ra khỏi cổng trường. Rồi bỗng dưng loa trường vang lên câu hát "Anh có nỗi sợ, sợ ta mất nhau". Giữa một đám đông nhộn nhịp như vậy, tớ vẫn bắt đúng giọng ngân nga của cậu. Ánh sáng xuyên qua từng tán lá xanh mướt phủ lên mái tóc cắt tỉa gọn gàng "Dù cho tận thế vẫn yêu em...vẫn yêu em"Yêu thầm giống như đứng dưới một cơn mưa, dù lạnh buốt hay tươi mát thì chính mình cũng sẽ bị ướt. Và cơn mưa trong lòng tớ đã kéo dài rất lâu tựa như là ngày tận thế. "Năm đó để cậu đi chính là mong cậu sẽ quay lại"…

Muốn Được Gần Em

Muốn Được Gần Em

133 5 4

Chuyện viết chưa hay mong mọi người góp ý và lượng thứ ! Thể loại : tình yêu học đường , yêu thầm, he , lãng mạn , ngược nhẹ , ngược nam,tiểu thuyết thiếu niên. -Tác giả : Tinh Khâm Nhã Lệ ----------------------------------Nữ 9: xinh đẹp, học bá, dễ gầnNam 9: nam thần , học bá, có bệnh tâm lí do mẹ bỏ đi từ nhỏ.Yêu mà lo sợ mất , sợ bị bỏ rơi.--------‐---------------------------------------------‐------------------Trong đêm mưa ấy,cậu bé bị mẹ ruột bỏ rơi.Mắt cậu đã ngấn nước,không ngừng đuổi theo, cầu xin mẹ đừng bỏ lại mình.Cho đến khi bóng người khuất dần , cậu ngồi gục xuống.Đằng sau, có người bước tới che ô cho cậu:- Đừng buồn! Mẹ cậu không tốt với cậu thì tôi sẽ đối tốt với cậu.Ánh mắt cậu dần chuyển về phía bé gái đang nói, như nhìn thấy thiên thần cứu rỗi cuộc đời, cậu mím chặt môi rồi dần nói từng chữ:- Sẽ đối tốt, thật sao?-ừm...-tên cậu?-Tinh kỳ! * **Vài ngày sau đó bé gái ấy đều tươi cười với cậu,cô hỏi:- cậu có ghét mẹ mình không?Không thấy sự hồi âm, bé gái khẳng định:- không có mẹ, không sao! Tôi ở bên cậu mãi mãi nhé!-ừ,mãi mãi ***Cho đến một hôm, bé gái ấy nói với cậu rằng cô sắp cùng bố mẹ chuyển đi nơi khác.Sắc mặt cậu thay đổi,cậu không muốn cô đi một chút nào, nhưng rồi cậu chỉ nói một câu: - Đừng quên tôi nhé! Xin cậu!Bé gái gật đầu rồi nhanh chóng chạy về nhà.***Lớn lên, cậu chuyển đến nơi Tinh kỳ sống, học cùng trường cùng lớp với cô.Nhưng bé gái năm ấy dường như đã quên hết thảy mọi thứ về cậu.- không phả…

Wen Junhui anh là của ai? Là của Xu Minghao này nghe chưa

Wen Junhui anh là của ai? Là của Xu Minghao này nghe chưa

301 23 1

Truyện này viết theo cảm nghĩ của mình và nó là Onefic. Và 2 nhân vật chính là Junhui×Minghao(The8) với 1 vài nhân vật phụ....…

[Edit] Cô ấy và vị trí đứng đầu, tôi đều muốn! - Đồ Dạng Tiên Sâm

[Edit] Cô ấy và vị trí đứng đầu, tôi đều muốn! - Đồ Dạng Tiên Sâm

47 3 2

"Tiểu Nhĩ Đoá, tôi muốn cùng cậu yêu sớm." --- Tư Dật. ***** Văn án phiên bản một câu: Động lực cố gắng học tập chính là vì muốn khiến người kia kêu tôi một tiếng ba! ***** Thể loại: nguyên sang, ngọt sủng, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, duyên trời tác hợp Nam chính nghiêm túc tự mình đa tình bệnh thần kinh x Nữ chính tiểu hồ ly trêu chọc xong bỏ chạy Số chương: 127 Nguồn convert: wikidich.com…

[DROP] Tình Yêu Gia Đình Hào Môn

[DROP] Tình Yêu Gia Đình Hào Môn

31 14 2

Trần Gia Điệp Lương cô nói: "Làm dâu gia đình hào môn có khó không? Cũng khó đó, nhưng Trần Gia Điệp Lương tôi là ai chứ? Là con gái út độc nhất vô nhị của Trần gia thì việc gì phải sợ!"Họ đều là những người có gia thế trong nước và ngoài nước. Ngông cuồng kiêu ngạo của họ được đẩy lên cực độ. Ân oán không dứt mặt tối được hé mở trong các gia đình hào môn.…

30 ngày tớ thích cậu

30 ngày tớ thích cậu

13 0 3

Truyện kể theo điểm nhìn nhân vật tôi, là câu chuyện của bản thân tôi đưa đến với người đọc. Vì mới bắt đầu viết truyện nên rất mong có những lời nhận xét chân thành từ các bạn đọc <3-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thể loại: Ngôn tình, viết theo dạng nhật ký.Văn án: Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thích một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Thích cậu, rất thích cậu. Hi vọng cậu quay đầu lại một lần nhìn thấy tôi - cô gái thích cậu từ lần gặp đầu tiên nhưng chẳng dám ngỏ lời...…

Những năm tháng mãi mãi là duy nhất

Những năm tháng mãi mãi là duy nhất

30 1 3

Thương Vi, có chuyện này..." Đồng Thương Vi hơi dừng lại, nhận thấy sự do dự cùng nghiêm túc trong mắt cô, cô ấy không nhịn được giục:"Cậu nói tiếp đi, đến mình mà cậu cũng đề phòng sao?""... trước giờ mình chưa yêu đương, cũng không phải mình không có tình cảm, cậu biết đấy, nhưng mà mình nhìn thấy ai cũng đều là có ấn tượng chứ để nói yêu đương thì không có cái cảm giác ấy, cậu hiểu không? Nên có lúc các cậu giới thiệu người này người kia mình cũng bứt rứt lắm. Lòng trống rỗng lại sợ làm các cậu khó sử, nên trước giờ mình rất sợ cũng rất ghét bị giới thiệu này kia. Mình biết mình không cho người ta được cái người ta muốn. Xã hội bây giờ đều là người ăn người, trước giờ mình đều vô cùng cẩn thận, từng bước từng bước đến hiện tại, không gần gũi thân thiết quá mức với bất cứ người khác giới nào. Mình cũng có lúc thấy tẻ nhạt nhưng là mình đang tự bảo vệ thôi. Mắt nhìn của mình lại quá cao đi, người bình thường căn bản không để vào mắt, người hơn mình mình sợ với không tới. Hơn nữa mình còn có một quy tắc, chắc các cậu chẳng để trong lòng đâu. Không được để ý đến người yêu của bạn, chị em, không yêu người yêu của bạn bè, ngay cả người yêu cũ cũng không được, người mà chị em mình để mắt tới thì không động vào, không cướp chồng giật bồ người khác, như vậy rất không đạo đức. Thế nên trước giờ các cậu yêu đương mình chưa từng hỏi qua, cũng không mấy khi gặp mặt. Mình nghĩ chỉ cần không để ý thì không có ấn tượng, cái gì cũng không có thì sẽ chẳng phát sinh chuy…

(mau xuyên) phối hợp diễn, vậy thì sao?

(mau xuyên) phối hợp diễn, vậy thì sao?

216 2 1

(mau xuyên) phối hợp diễn, vậy thì saoTác giả: Nhu từVăn ánBài này chủ thụ, vô CP vô CP vô CP chuyện trọng yếu muốn nói tam biến ~Ngô dật ——Ngô dật tên này, lại nói tiếp, đạt được thật tốt.Ngô dật, vô tình vô nghĩa.Hắn thuyết: "Cùng ta có quan hệ gì đâu?"Hắn thuyết: "Ngươi đừng như đối tiểu hài tử như vậy đối với ta."Hắn thuyết: "Không yêu hoa, sở dĩ vô hoa."Hắn thuyết: "Ta mang ngươi về nhà, mang ngươi đi."Làm như vô tình vừa quay đầu lại, ngô dật nhợt nhạt câu một chút môi đỏ mọng, cánh hoa bay lượn, y cư tung bay đang lúc, phảng phất không ăn nhân gian khói lửa.Ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh hàm nghĩa.Quả nhiên là sấn đắc người khác không mặt mũi nào sắc.Lâm tố ——Đây vốn là một ngay từ đầu tựu đã định trước kết cục.Kỳ vọng trứ có một ngày, một thiếu niên khoác ánh dương quang, chậm rãi đi tới, mang theo chói mắt mỉm cười.Đối ngã thuyết nhất cú "Ca ca, ta về nhà."Đáng tiếc, chỉ có thể thở dài.Niên thiếu đã qua, quân cần gì niệm.Dật dật, ta yêu ngươi.( thiên không già, tình nan tuyệt. Tâm tự song ti võng, trung có thiên thiên kết. )Nội dung nhãn: Khoái mặc ngược tình cảm lưu luyến sâu buồn vô cớ nhược thất trạch đấuTìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Ngô dật, lâm tố, tiêu vũ, hệ thống ┃ phối hợp diễn: Bạch mưa, an linh ┃ cái khác: Hệ thống, khoái mặc, tiến công chiếm đóng…

Bi mat cua mot toc tien-NguyenNhatAnh
Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn - Vượng Tài Thị Chích Miêu
Chuyện của chúng nó

Chuyện của chúng nó

32 1 2

Tác giả:Ochi,AryluTình trạng: đang lê lết.Chỉ là một câu chuyện xàm kể về hai thằng bạn thân Long-Kiệt (một thằng khó ở, một thằng thần kinh). (*Truyện còn đang trong tình trạng lên ý tưởng nên chừng nào hoàn chỉnh sẽ bổ sung phần mô tả sau*)*Một số lưu ý trước khi đọc truyện, thím nào không đọc cái này mà nhảy hố rồi thì tui không chịu trách nhiệm đâu:1.Truyện chỉ mang yếu tố gây hài, vui là chính. Văn phong không nghiêm túc, câu từ cũng không được trau chuốt nên thím nào không thích thì xin click back.2.Đây là tác phẩm thứ 2 mà Ochi và Arylu hợp tác cùng nhau mặc dù tác phẩm trước cũng chưa hoàn nhưng cũng là lần đầu thử sức với loại truyện hài nên không khỏi có chút bỡ ngỡ. Nếu các bạn độc giả không thấy truyện "hài hước" cũng là chuyện vô cùng bình thường, nên cứ góp ý thoải mái, chúng mình sẽ tiếp thu hết ạ.3.THỂ LOẠI: HÀI HƯỚC, HỌC ĐƯỜNG. Về yếu tố tình cảm chắc chắn sẽ có nhưng mà là ĐAM MỸ, mấy thím nào không thích cũng mời clickback. 4.Truyện chỉ là sản phẩm do tác giả nghĩ ra lúc ngẫu hứng nên không có lịch ra chương cụ thể cũng như không có drama gì hết.…

Xin chào, Hồng Hài Nhi của tôi

Xin chào, Hồng Hài Nhi của tôi

1 0 2

Thời thanh xuân tràn ngập ánh nắng ấm áp cùng những cơn gió của sự nhiệt huyết căng tràn, bạn đã từng bõ lỡ hay luyến tiếc điều gì đó không? "Đúng người, đúng thời điểm là chuyện cổ tích. Sai người, sai thời điểm là tuổi thanh xuân." "Là cậu ấy! Chính là cậu ấy." Đột nhiên những suy nghĩ nảy ra trong đầu tôi khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt mình."Xin chào, cô có đợi lâu không? Vì một số trục trặc trên đường nên tôi đến trễ, xin lỗi nhiều." Đôi bàn tay thon dài, trắng trẻo nhưng cũng cứng chắc đưa ra."Cậu ấy không nhận ra mình sao?" Tôi tự hỏi bản thân đang bất động trước lời nói nhẹ nhàng cùng đôi tay ấy. Năm cấp ba, chính đôi bàn tay này đã nắm chặt cổ tay tôi, đến khi ửng đỏ lên."Chị không thấy mình rất phiền phức à?" Đôi mắt sắc bén hoà lẫn sự tức giận, khó hiểu của cậu nhìn thẳng vào tôi mà nói..."Xin lỗi, cô không sao chứ?""Xin lỗi, cô ơi.""À."Tình cảm đột ngột nhưng lại khiến bản thân cứ vùi mình kiên trì tới cùng. Tất cả bắt đầu từ sự cố vô tình đó, chúng ta đã va vào nhau.…

Mùa Phượng Cuối [lesbian]

Mùa Phượng Cuối [lesbian]

19 0 2

Nhớ sân trường những ngày nắng vàng ong, chúng ta khi ấy còn quá vô tư để nghĩ đến hai từ "chia xa". Vậy mà giờ đây, khi ngồi lại và nhìn lên những vệt nắng trải dài trên các dãy nhà, lòng tớ lại bồi hồi đến khó tả.Nhớ ánh phượng rực đỏ bên ô cửa sổ, là hồi chuông reo không ngớt để nhắc tớ trân quý những ngày tháng còn sót lại. Ngày phượng nở, là ngày chia xa, cứ thế hai mùa phượng đã qua đi, đưa chúng ta trôi dạt đến mùa phượng cuối cùng.Nhớ màu tím lãng mạn của bằng lăng xuyên suốt con đường đến trường. Loài hoa không rực rỡ như hoa phượng, mà lại nhẹ nhàng, như chứa đựng cả tâm tư của mối tình ngày ấy. Rồi mai này, tớ và cậu cũng sẽ bắt gặp "nắng, phượng, bằng lăng" ở một nơi nào đó. Lúc ấy ta sẽ lớn hơn, trưởng thành hơn, nhưng liệu rằng... ta còn có đồng hành bên nhau không cậu nhỉ?…

Kiều Sủng Tiểu Phúc Thê /TG:Tưởng Niệm Giang Nam/Cvter:Ép Tuy Ô-Hoàn

Kiều Sủng Tiểu Phúc Thê /TG:Tưởng Niệm Giang Nam/Cvter:Ép Tuy Ô-Hoàn

161 2 2

Bảo Như đại đường tỷ xuất giáThành ma ốm Lục Hạc Linh xung hỉ nương tửNgười người đều nói nàng mệnh khổSau nàyTheo tú tài nương tử đến thủ phụ phu nhânHắn dư nàng ngàn vạn sủng ái, một đời vinh hoa* ngàn vạn phồn hoa, ta độc yêu ngươi #* cổ ngôn tiểu ngọt bánhNội dung nhãn: Chuyên nhất tình làm ruộng văn ngọt văn khoa cử…

Thiểm hôn kiều thê: Lão công,thật sâu ái

Thiểm hôn kiều thê: Lão công,thật sâu ái

412 0 3

* Đêm tân hôn* Cô bị buộc vào bồn tắm,khóc lóc cầu xin tha thứ, " Cố Tĩnh Trạch, anh đã nói chúng ta kết hôn giả mà " Hắn hung hăng tới gần " Nhưng giấy chứng nhận là thật" * Ngày hôm sau * " Cố Tĩnh Trạch, em còn muốn đọc sách " " Em xem em, anh cam đoan không chậm trễ em Nếu không phải nhất thời nản lòng thoái chí, Lâm Triệt cũng sẽ không phải gả cho cái tên nhìn mặt lạnh như băng sương, nhưng kỳ thật tên nam nhân này lại nhiệt tình vô cùng ... Dịch là từ wikidich…

XƯƠNG CÁ

XƯƠNG CÁ

82 8 1

[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…