Doraemon đã thay đổi
đọc đi rồi biết…
đọc đi rồi biết…
Buông ra kia con ác linh tác giả: tử phì tử mã tự cơ Buông ra kia con ác linh giới thiệu vắn tắt: 【 phát hiện ác linh vũ nương, hay không mở ra ác linh vũ nương hảo cảm độ? 】 "Chậm đã! Đao, phù hạ lưu linh!" Tô đêm:"Huynh đài, cấp tại hạ một cái mặt mũi, có không buông ra này con ác linh!" "Tô chấp lệnh ngươi hay nói giỡn đi? Đây là ác linh, ác linh a! !" Tô đêm:". . . . . . Huynh đài, ta cùng với này con ác linh nãi sinh tử chi giao, còn thỉnh tha nàng một mạng!" Phù sư ( mộng bức mặt ):"Sinh, sinh tử chi giao? ! !" 【 ác linh hảo cảm độ mở ra 】…
Nước mắt em gơi....Người ơi em đau......…
Cho dù là quá khứ, hiện tại, hay tương lai, em cũng ko thể nói ra rằng Em Yêu Anh ! Xin lỗi anh vì điều đó.…
truyện có yếu tố táo bạo,chôm chỉa từ các chuyện khác ,cân nhắc nếu bạn là thanh niên ngây thơ ,nghiêm túc hoặc thánh soi :**…
Bạn đã bao giờ đến Sài Gòn - nơi thành thị xa hoa - nơi gói gọn tất cả mọi cảm xúc vào trong lòng bạn , khiến bạn cảm nhận từng cảm xúc một chỉ trong 1 ngày vội vã , 1 giờ ồn ào , 1 phút trôi qua , 1 giây tích tắc ? .Bạn đã bao giờ đến Sài Gòn - nơi thành thị xô bồ - nơi vì ai đó mà có thể cho đi chẳng cần nhận lại - nơi mà chỉ cần im lặng 1 giây thôi cũng đủ khiến ta thấy mọi thứ thật khó diễn tả bằng lời ? ( nói thật chứ...tới khúc này cái...nhớ mấy thằng cướp , giật à... :)) ) .p.s : được viết theo 3 góc nhìn của cả 3 người nên hơi khó đọc tí =..=(cái hình k nhớ là down ở đâu về nữa...)…
Lần đầu viết có sai sót xin mọi người thông cảm…
Tản Mạn Tác Giả : Hiên Hiên ( Nini Phạm )…
Ở một con hẻm vắng người một cái xác đã chết bỗng nhiên cử động sống dậy bât đầu cuộc đời mới ko lường trước của mình.…
một câu chuyện đầy sự bí ẩn , sự ly kỳ ko hồi kết:)) mong mọi người ủng hộ nha…
có cái viết có cái sưu tập, lấy không cần nói…
Chị chỉ là một người dơ bẩn ...…
hi tôi làm về otp này vì lọt hố rồi còn tôi này hứng hay gọi là tăng động ik vì lúc học td tôi nhảy dây Chẹo con mẹ nó chân rồi . nó đau mà ko hiểu sao vui và yêu đời vl . điên ghê á ....truyện ngắn nha tôi viết h dở lắm đừng chê tôi tôi buồn đó , sẽ cố gắng viết ko sai chính tả ạ và truyện ko đc longin lắm nên vậy đó . có thể ủng hộ tôi nha ko ủng hộ tôi buồn đó nha lần nữa . tôi nói luôn truyện ko hề liên quan và nhân vật OOc nha uk đừng nhấn mấy lời lẽ ko đẹp ko là tôi lốc ko thương tiết uk ):3…
Teenfic.Giới thiệu: Tôi nghiêng đầu nhìn sang cậu ấy đang ngồi bàn bên. Cậu ấy lại ngước nhìn lại tôi. Đôi mắt long lanh của cậu và đôi mắt đang lúng túng củatôi đang giao nhau trên không trung. Cậu chạy sang chổ tôi , ngồi xuống , kéo gần khoảng cách giữa chúng tôi. Rồi gõ lên đầu tôi một cái mạnh , nói:-Ngu ngốc, bài dễ thế mà cậu không làm được!!!-[...] Thấy được ánh mắt ngượng ngùng của tôi, cậu vội vàng nói tiếp:-Bài này phải áp dụng hằng đẳng thức vào chứ.-Nhưng tôi ra kết quả đúng mà. Cậu nghĩ xem 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ tí nào cả? Lông mày cậu nhăn lại . Lần này lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ thì thứ gì đáng nhớ hả ???? Tôi cầm lấy đôi tay nhỏ bé, thấy rõ từng mạch máu của cậu,nói:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ bằng cậu nữa.…
vẽeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee…
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh xuân vườn trường, dễ thương, gần gũi đời thường, thực tế (ảo:))), soft vai ca l**, ít sóng gió, trưởng thành bla blaNhân vật chính: Trần Hoàng Nguyên Quang, Nguyễn Đỗ Bảo Trân (cùng tuổi)Nội dung chính: Kể về mối tình của hai bạn trẻ trên từ thời học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường tới giảng đường đại học, và cuối cùng là lễ đường (hoặc không) ^^ Kết như nào thì cùng đón xem nhé!*Lưu ý: các mốc thời gian trong truyện là hư cấu! Xin đừng bận tâm quá về nó nha:]]]"Nếu một ngày đẹp trời tao tỏ tình mày thì mày có đồng ý không?""Có hoặc không""Trân có thích Quang không, dù chỉ một chút?""Rất nhiều"Vài năm sau gặp lại, liệu Quang có còn là Quang mà Trân thích, liệu có còn thích cô bé chảnh choẹ kiêu kì nhưng vì Quang mà trở thành một kẻ si tình sến súa? "Đợi Quang nhé, Quang sang đó học xong sẽ quay về tìm Trân.""Xin lỗi, tôi không biết có thể đợi tới ngày cậu trở về không nữa.."(Ảnh truyện lấy từ Pinterest nha)*Lưu ý: đây là thể loại ngôn tình êm đềm ít sóng gió và nhất là đoạn đầu khi hai đứa nó còn nhỏ thì càng nhạt nhẽo và xàm hơn(nói chung là những câu chuyện xoay quanh ghế nhà trường chứ chẳng có dramu gì mấy). Nhưng đừng mất kiên nhẫn mà cùng theo dõi về sau nha! Chắc là sẽ nhiều drama hơn đó!!…
Truyện hay đã đọc…
Nàng _ Mạch Li Hạ là thế kỷ hai mươi mốt Trung y thế gia người thừa kế duy nhất, thân là thuốc Đông y thế gia hậu nhân, một tay y thuật, đem Trung Quốc và Phương Tây kết hợp triển khai đến phát huy tác dụng vô cùng . Hắn _Duệ Quân Lan tuấn mỹ như thần, không bao lâu rong ruổi sa trường bừa bãi tung hoành chiến công hiển hách, đến cuối cùng chiến thắng quân địch, rồi lại phòng bất quá gian nhân -- từ nay về sau vương triều trẻ tuổi nhất hộ quốc Đại Tướng Quân tại nhưng là tàn phế người, tự ti cô lạnh, u cư cùng trong Khang vương phủ. . Ngạo quạnh quẽ, không thích nói chuyện tàn phế Vương gia. Lại không biết, tháng cao cô tịch cái kia phần nhu tình sớm đã cho cái kia tâm tâm niệm bộ dáng, nguyện trăng sáng trang trước đài vì nàng nhẹ kéo ba búi tóc đen, bàn tay trắng nõn hoạ mi.Vả lại nhìn hai người như thế nào cầm tay hỗ trợ nhìn cái này tú lệ giang sơn.…
Hắn kẻ duy nhất và là kẻ đầu tiên dùng tới 12 thanh kiếm để chiến đấu khi chuyển sinh sang thế giới khác…