(chuyện đam mỹ)Đừng làm anh buồn nữa
đam mỹ…
tui mới viết mong mọi người góp ý…
Bách, BDSM…
Sau những sóng gió ta lại về bên nhau…
đọc rồi biết…
đọc đi là bt-)…
đọc ik mấy pà😆…
Đọc ik r bt…
Chỉ là yaoi nhẹ nhàng và không có H…
''.... Chúng tôi đi băng băng trên đường, làn gió man mát ùa vào phổi - cảm giác khoan khoái một cách dễ chịu, hòa cùng dòng người tấp nập qua ánh đèn vàng mập mờ. Chính xác là trông y hệt một đôi tình nhân đi dạo phố buổi tối - sự hiểu lầm không đúng lúc cho lắm. "Thật ra tao không thích Minh Huyền đâu""Hả? Là sao?"Tôi giật mình khi thấy Quân đột ngột mở lời. Nói thật, nếu cả chuyến đi nó không nói câu nào thì tôi cũng câm như hến. Có thể với ai đó tôi là người hướng ngoại nhưng riêng nó thì khác. Khó để làm thân, ai nhìn vào tưởng tôi không có miệng ấy chứ."Thì không thích thôi. Mày cũng thấy thái độ của nó còn gì, rõ ràng là đang từ chối tao một cách quyết liệt" - Quân nhún vai, bóp phanh để dừng đèn đỏ."Mày cũng biết nhận thức rồi đấy" - Tôi đáp lại gọn lỏn, không phải là không muốn nói chuyện với nó mà là không biết nói gì. Chỉ sợ nó là trapboy hay gì rồi lại tán tỉnh bạn tôi lung tung thì không hay thôi...''…
Y là một cô gái 17t đang vừa học vừa đi làm,bỗng một hôm cô ngất xỉu do làm việc quá sức và....…
"Cô Ấy Là Ánh Trăng Của Tôi"Một câu chuyện về cậu con trai thích nghe Rock nhưng giấu đi, và cô gái hay ngồi trên cành bàng để ăn cơm trưa.Hai con người tưởng như chẳng liên quan, hóa ra lại cùng trốn khỏi thế giới ồn ào theo những cách giống nhau kỳ lạ.Họ học cùng lớp.Nhưng một năm rưỡi chưa từng nói chuyện.Cho đến một buổi chiều ở tầng ba, nơi không ai để ý, nơi khói thuốc hòa vào tiếng nhạc trong tai ai đó - lần đầu tiên, cậu nghe được thứ gì đó không giả tạo.Chuyện tình nhẹ nhàng, lập dị, và rất riêng của tuổi mười bảy.Nơi một người lặng lẽ soi sáng,và một người ngẩng đầu lần đầu tiên nhận ra -trăng không chỉ là để nhìn.…