Trước đây cậu chưa từng tin vào cái gọi là may mắn, nhưng khi gặp được cô cậu lại cảm thấy điều may mắn nhất thì ra chỉ đơn giản như vậy. Đó chính là gặp được cô. Người con gái sẽ khiến anh dùng hết phần đời còn lại để yêu thương .Nguyễn Hoàng Khánh Đăng - Lê Ngọc Ngà#namyeutham…
Có một mùa hạ trong đời tôi không rực rỡ như trong phim, cũng chẳng ồn ào như bản nhạc trẻ nào đó mà người ta hay bật trong quán cà phê mùa thi. Mùa hạ ấy đến rất nhẹ, như một làn gió len lỏi giữa buổi trưa chói chang, như cái chạm khẽ của một ánh mắt sau lưng, và như tiếng cười nhỏ đến mức chỉ mình tôi nghe thấy.…
Thể loại: Hiện Đại, Ngọt sủng, giới giải trí, chủ thụ, sảng văn, linh dị thần quái, 1v1 Warning: có buff!! Nên đọc để giải trí thôi nha - Bản edit chưa qua beta, sẽ có khá nhiều sạn. Nếu bạn muốn đọc bản có chất lượng cao hơn thì hãy đợi full nhé. Couple: Cục súc công X tự luyến thụ Chương truyện: 86 + 2PN Công: Mặc Diễm Thụ: Linh Duyệt Tích phân: 1,458,289,024 Editor: Xoài Tình trạng edit: đang lết từ từ Nguồn: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/ Xoài xin cám ơn bạn Cá Voi Hắt Xì đã làm một cái bìa thật đẹp cho tớ (((o(*゚▽゚*)o)))♡ Chú ý: BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC. NÓI KHÔNG VỚI VIỆC REUP, REPOST.…
Tác giả: Thích Đông NhấtVăn án:Thầm thích Hàn Hà ba năm qua, Xuân Yên Chi vẫn không dám bày tỏ, cô thầm nghĩ, chắc cậu ấy còn chẳng biết mình là ai.Một hôm, mùa đông ập tới Linh Thành, cô bắt gặp một chú mèo hoang bên đường bị ngất xỉu.Tình cờ cứu mèo, đem về nhà chăm sóc, ai ngờ được chú mèo kia liền meo meo hai tiếng: "Cảm ơn cậu đã cứu mạng, tớ nguyện lấy thân báo đáp!"Xuân Yên Chi: "???"Sáng hôm sau, Hàn Hà bỗng ghé sang lớp cô, dịu dàng nói: "Yên Chi, chiều nay chúng mình đi chơi nhé."ĐOẠN TRÍCHLinh Thành bây giờ tuyết rơi ngày càng dày đặc. Xuân Yên Chi đang phân vân có nên ôm eo Hàn Hà hay không.Dù sao bây giờ họ cũng là người yêu của nhau. Nhưng đây chỉ mới là ngày đầu tiên hẹn hò, liệu có phải khá nhanh không?Xuân - người chưa từng yêu ai - Yên Chi đang vật lộn với suy nghĩ của mình.Hàn Hà bỗng cất giọng: "Lạnh quá, tớ quên kéo khóa áo khoác mất rồi, Chi Chi có thể kéo giúp tớ được không?"Nghe vậy, Xuân Yên Chi liền đồng ý. Cô đưa hai tay vòng ra trước ngực Hàn Hà, mò mẫm kéo khóa áo lên cho cậu: "Trời lạnh thế này mà cậu lại quên cài khóa áo, vậy mà còn nghĩ tới chuyện quàng khăn cổ cho tớ." Xuân Yên Chi phụng phịu.Giọng Hàn Hà nhiễm ý cười: "Lần sau tớ sẽ không quên. Tiện thể thì cậu ôm tớ luôn nhé."Xuân Yên Chi vừa kéo khóa áo giúp cậu xong, nghe vậy ngoan ngoãn ôm eo cậu luôn.…
Đỉnh lưu tổ tông là thần cônTác giả: Nguyệt chiếu khêGiới thiệu vắn tắt:Đỉnh lưu Giang Vũ Phong đột nhiên nhiều một cái tiểu tổ tông, tiểu tổ tông bên ngoài thoạt nhìn bất quá bốn năm tuổi, trên thực tế đã sống hơn hai ngàn năm, chính yếu , nàng còn là một "Thần côn", mỗi ngày la hét muốn đưa bọn họ Giang gia phát dương quang đại.Ngay từ đầu Giang Vũ Phong là không tin , thẳng đến cuối cùng: Thật là thơm.Mà trăm triệu không nghĩ tới chính là, cuối cùng bọn họ Giang gia thế nhưng còn thật nổi danh thiên hạ.Giang Linh Ngư là một cái cương thi, bởi vì ngủ say lâu lắm, lực lượng biến yếu, bất đắc dĩ biến thành năm tuổi tiểu cô nương bộ dáng.Giang gia tại hơn hai ngàn năm trước là có danh danh môn vọng tộc, trâm anh thế gia, làm Giang gia tiểu thư, Giang Linh Ngư từ nhỏ cẩm y ngọc thực, cẩm khâm tú cẩm, rồi sau đó trở thành cương thi sau đó, càng là mỹ thực cẩm y, nô tỳ vô số kể.Bất quá, kia đều là hơn hai ngàn năm trước sự tình, chờ nàng hơn hai ngàn năm sau từ mộ trong tỉnh lại, mới phát hiện Giang gia sớm đã theo lịch sử huỷ diệt, hiện giờ Giang gia người, chỉ là một cái lại cùng lại không địa vị, trừ bỏ nhất trương mặt lớn lên không tồi ở ngoài, cái gì cũng sai nam nhân.Giang Linh Ngư: Thật sự là mà trong rau hẹ, một tra không bằng một tra!Giang Linh Ngư không thể không chấn tác tinh thần, mang theo nhà mình đồ ăn gà tôn, lại lần nữa chấn bọn họ Giang gia uy danh!Chính là, vì cái gì trầm mê nắm quỷ lại lần nữa chấn bọn họ Giang gia uy danh nàng, bất tri bất giác bạo đỏ đâuNội dung nhãn: Giới giải trí vẽ mặt sả…
*Lấy cảm hứng từ tiết mục vocal "Thu hoài" tại công diễn 3 của Nhà Trẻ tại chương trình Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai dựa vào bài hát cùng tên của Hoài Thanh & 14 Casper*Giữa lòng đại dương mênh mông, nơi những cơn sóng cuồn cuộn như muốn nuốt chửng mọi thứ, có những con người đã sống cả đời đối mặt với sự tàn khốc của biển cả. Họ là những người ngư dân gan góc, những người hiểu rõ hơn ai hết sự mong manh giữa sự sống và cái chết, khi mà chỉ một cơn gió đổi chiều, một ngọn sóng quá lớn cũng đủ để cuốn phăng tất cả vào lòng đại dương sâu thẳm. Nhưng trong ánh mắt họ, không chỉ có nỗi sợ hãi, mà còn có sự quyết tâm không lùi bước trước bất kỳ thách thức nào.Khi bão tố kéo đến, màn đêm phủ kín chân trời, con thuyền nhỏ bé của họ trở thành chiến trường giữa con người và thiên nhiên, nơi sự sống và cái chết chỉ cách nhau một sợi chỉ mong manh. Và trong khi những người thân yêu ở lại trên bờ chỉ biết cầu nguyện trong tuyệt vọng, họ phải tự mình đối mặt với sự khốc liệt của cơn giông bão.Liệu họ có thể vượt qua được những thử thách hiểm nguy để trở về? Hay biển cả sẽ nhẫn tâm cướp đi những người con của nó, để lại một nỗi đau không bao giờ nguôi cho những người ở lại? Hãy cùng dấn thân vào cuộc hành trình đầy kịch tính này, nơi mà lòng dũng cảm, sự đoàn kết, và ý chí sinh tồn được thử thách đến tột cùng.…
Câu truyện tình yêu giữa cô giáo thực tập và em học sinh năm cuối. Để biết câu chuyện tình yêu này sẽ diễn ra như thế nào thì mọi người hãy dõi theo truyện r sẽ biết nha😘…
Cái này viết ra chủ yếu để đú đởn vs con bạn :DWarning : lỗi chính tả everywhereCái này là tổng hợp plot nghĩ ra cho oc của mị và bạn mị chung quy là nó không có cốt truyện rõ ràng và hay đứt quảng cộng vs tài viết văn dởm bẹt nữa :))…
Tôi cần ôm và bạn cũng cần người ôm __________________________________________Được viết bởi AI và được tôi chỉnh sửa lại để viết cho bản thân đọc cũng như muốn chia sẻ với các bạn. Mong mọi độc giả không hiểu lầm , vì tôi chỉ muốn viết ra suy nghĩ của bản thân !!!!!!!Vậy nên ko muốn xem hãy lướt qua đừng to6…
Tác phẩm: Hồi Ức Bị Lãng QuênTác giả: Trương Tịnh VyThể loại: xen giữa hiện thực và quá khứ, ngôn tình buồn. Truyện.cô xảy ra một tai nạn xe hơi nghiêm trọng mất toàn bộ ký ức về một người, dù cố gắng nhớ ra người đó là ai nhưng vẫn là con số không, người đó cứ liên tục xuất hiện trong giấc mơ của cô, kêu tên cô giọng nói vô cùng ấm áp khiến người khác vừa buồn lại vừa khó chịu. ngày qua ngày mọi chuyện cứ trở nên mơ hồ...cô đi tới những chỗ chưa từng tới lần nào nhưng cảm giác quen thuộc như cô đã từng tới rất thường xuyên vậy.Trích.cô bừng tỉnh dậy trong giấc mơ ấy, lại là giấc mơ đó ...cứ liên tiếp xuất hiện mỗi lúc cô ngủ.cô thở phào bước tới cầm cốc nước vô tình làm bể cốc nướcboang....cô thở dốc vội lấy điện thoại ra nhưng lại không thể vì đầu cô cứ xoay vòng vòng những câu nói đó lại hiện ra."anh yêu em Đường Lạc Lạc""chúng ta đính hôn với nhau trước đi""không anh sẽ đợi em học xong chúng ta cùng đi du học""hôm nay là ngày 10-11 em có nhớ không?""anh xin lỗi""vì cô ta mà anh chọn cách từ bỏ em""không, anh không thể""đừng....đừng giết anh ấy""xin lỗi Lạc Lạc""đùng....""đừng quên anh có được không Lạc Lạc""...đừng bỏ em"...._________________________....…
Mười hai năm trước... một tai nạn xảy ra, một nhà ba người đang hạnh phúc bỗng dưng mất tất cả.Mười hai năm sau...Trịnh Hân Nghi, đứa trẻ mồ côi, tính tình lãnh đạm, thông minh, là người đạt đượcsuất học bổng toàn phần duy nhất của khóa A tại trường đại học Diamond - Ngôitrường của quý tộc.Tự mình trang trải cuộc sống, chăm lo cho một "người xa lạ" sống cuộc đờithực vật.Định mệnh đến... Cô gặp hắn.Không ngọt ngào, không lãng mạn mà là những bất mãn từ cuộc gặp đầu tiên.Lại không biết gắn kết của tạo hóa, sống chung một mái nhà với danh nghĩa "Hiệp ướcmột năm".Định mệnh... gắn kết từ quá khứ, đến hiện tại và cả tương lai.Hắn... Trần Nhật Thiên...Tổng giám đốc của tập đoàn đa lĩnh vực, ông hoàng kinh doanh trẻ tuổi nổi tiếnggiới thương trường.Hắn không tin vào cái gọi tình yêu, càng không tin con bé búng ra sữa đó và mình có kếtquả. Nực cười... Nhưng vì mẹ mình nên đề ra "Hiệp ước một năm".Lại không biết một năm có bao nhiêu thay đổi...Cảm xúc... Tình cảm... Dây dưa...Hạnh phúc là gì?Có phải những đam mê dục vọng? Hay là điều bên cạnh ta luôn không để ý và chối bỏ?Con bé lạnh lùng, người đàn ông cao ngạo quý tộc. Kết quả chăng? …
Cậu là một người sống khép kín với thế giới bên ngoài. Anh là một người sống mở rộng nhưng luôn có một giới hạn nhất định. Một bên là tuổi trẻ vô lo vô nghĩ. Một bên là tuổi trẻ bị ám ảnh bởi đau thương. Đau thương và hạnh phúc đôi lúc lại giống nhau đến lạ thường, khiến con người ta thậm chí còn không thể nhận ra đâu là đau thương, đâu là hạnh phúc. Kim Thái Hanh anh sống vì tương lai. Điền Chính Quốc lại sống cho từng khoảnh khắc. Vậy cái nào mới thực sự tốt?------------------------------------------------------…
Lisa không giỏi chuyện bếp núc, nhưng nếu em kêu đói thì cả một bàn thức ăn ngon cũng chỉ là chuyện nhỏ.Lisa rất ít khi thêu thùa may vá, nhưng nếu là vì em thì có đan mười cái khăn cũng luôn sẵn lòng.Lisa sẵn sàng phá vỡ quy tắc của bản thân vì em, một tay soạn giáo án còn một tay thì vỗ lưng ru em ngủ.Lisa rất nghiêm khắc với học sinh, nhưng lúc hướng dẫn cho em thì lại đặc biệt dịu dàng, nhỏ nhẹ.Lisa dùng tất cả ngọt ngào hai mươi lăm năm này để dành cho em.Bởi vì em là người xứng đáng.Bởi vì em là người Lisa thương....Câu chuyện về vị giáo viên nghiêm khắc và bạn nhỏ mít ướt.Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt lên người thật.Tình trạng: Đã tạm dừng.Chỉ đăng tải duy nhất tại W@ttp@d, những nơi khác đều là reup trái phép!…
Tác giả: Mộc Hương Viên (Na)Bìa des by: @nguyentoteam"Thanh xuân của tôi có cậu - Người tôi thương mến, đừng nhanh quá... đi chầm chậm thôi để tôi còn đuổi kịp..."___Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện... Chuyện xuyên suốt một cuộc đời của một bé gái từ thời thơ ấu đến trưởng thành. Trải qua nhiều thứ vui buồn có, tủi hổ có và giận hờn có... Vậy đích đến cuối cùng sẽ như thế nào?! Hãy đón xem...Thật lòng mà nói thì đây là tác phẩm đầu tay của mình, sao bao nhiêu suy nghĩ, lắn lộn mới đưa ra quyết định sáng tác. Và đây cũng là tâm huyết lớn nhất của mình hiện tại. Mong rằng mọi người sẽ thích và ủng hộ. Vì là lần đầu tiên sáng tác nên chắc chắn sẽ vấp phải nhiều sai sót, có gì xin mọi người thông cảm và đóng góp ý kiến. Nếu thấy hay thì đừng quên vote, chia sẻ cho mình nhé. Yêu mọi người. Kamsa!!(P/S: Không được sao chép, chuyển ver mà không xin hỏi ý kiến của tác giả. Xin hãy tôn trọng người viết. Cảm ơn!)…
" Cậu có vẻ thích ngẩn người ra nhỉ? "Đáng ghét sao tôi nghe giọng hắn đầy sự kiêu ngạo vậy? " Có lẽ là do thói quen. " Chưa kịp nghe hắn trả lời, tôi lại nhớ." Này, sao cậu lại biết tên tớ?"Lúc này hắn cười nhẹ rồi chỉ vào cuốn sách tôi đang cầm." Chẳng phải có tên Tuyết Hoa trên sách sao? "Theo phản xạ tôi nhìn xuống. Đúng, tôi đã ghi tên mình lên một góc để tránh thất lạc, chết tiệt!! Tôi lại quên mất chuyện này.…
"Trong sát na, nàng dường như lường được ngày hấp hối, trên đèn kéo quân mình sẽ nhìn thấy cảnh gì.Có lẽ là bức họa phụ hoàng khoác chiến bào thường được mẹ giở ra xem những ngày đầu niên hiệu Quang Thái. Có lẽ là bóng cây xoan trước sân nở hoa tím ngát khi chuyển tiết xuân ấm, màu hoa hãn hữu lại hòa vào nền trời xanh trong dìu dịu. Có lẽ là những đêm trăng thanh, trên chiếc chõng tre trước nhà, mẹ hát ru nàng bằng một làn điệu nào mẹ học hồi còn con gái. Cũng có lẽ là đêm nay, khi mồi lửa lần lượt được vứt ở những nơi thưa người trong cung, cuối cùng là điện Bạch Ngọc, để nơi nơi bùng cháy, thành toàn cho sự hèn nhát của nàng.Ngọc Hiền đờ đẫn nối gót mẹ. Đường nối đường quanh co, Cấm cung lặng tờ và xáo động, thâm u và rực sáng, yên bình và đầy sóng gió trong thời mạt vận của một dòng họ, cuối cùng, khép lại sau lưng nàng."***Câu chuyện là sự kết hợp giữa các cột mốc lịch sử và chi tiết giả tưởng, như quyển hồi ký của một nhân vật lịch sử từ thời khói lửa Trần mạt - Minh thuộc, công chúa Huy Chân Trần Thị Ngọc Hiền. Phần lớn chi tiết trong truyện là hư cấu của tác giả, không có giá trị học thuật hoặc tham khảo về mặt lịch sử, mong độc giả không đánh đồng truyện với chính sử.Tên truyện lấy cảm hứng từ câu "Liễm vũ phiên tình hựu kỷ hồi" trích từ bài thơ "Vũ hậu tân cư tức sự" của Bùi Tông Hoan.***Xin gửi lời cảm ơn chân thành tới Hoàng Lan vì đã giúp mình lên ý tưởng và chỉnh sửa truyện. Cảm ơn chị Tú đã nhắc em phần footnotes. Cảm ơn website Truyện Nhà Ong hivestories.vn đã…