Tôi - Trương Nhật Minh, sống 17 năm trên đời mới biết hôn môi có vị gì..Thể loại: tình trai, vườn trường, bạn thuở nhỏ.Trương Nhật Minh x Phan Thế Hiền.Trai thẳng, xinh đẹp, ban tự nhiên ghét thể dục x Trai bóng rổ, cao to, ban xã hội ghét toán.…
Giao diện mẹ ruột nhưng hay dùng hệ điều hành mẹ ghẻ. Mỗi lần thấy con mèo nhỏ nhà tui nó "ngầu" Là tui muốn đi ngược nó dị hà. Má nào đã chán chê với cuộc sống bình yên và ngọt ngào này quá rồi thì ghé vô đây ord ngay một xô "máo chóa" nào!Nói chung là con fic này sẽ tập hợp toàn bộ short lẻ tẻ, tùy hứng của tui. Ban đầu định chỉ có ngược và ngược thôi. Nhưng nghĩ lại phải có đầy đủ hương vị thì cuộc sống mới có ý nghĩa. Nên ở đây sẽ có tất tần tật, lằng bà nhằng các thứ luôn. 🤣🤣Hãy cùng con đò này khám phá những dư vị tuyệt vời của cuộc sống này nhé, yêu ạ!😘…
Nỗi buồn không phải là không được yêu. Mà là đã từng có một người bên cạnh yêu em theo cách lặng lẽ nhất và rồi người đó lại rời đi như chưa từng đến.…
Tên truyện: Lời đồn.Tác giả: Cửu Nguyệt Lưu HỏaSố chương: 3 chươngEditor: Haan (Mùa hạ an nhiên)Văn án:Cùng một câu chuyện, trong mắt những người khác nhau, phát triển thành những cái nhìn khác nhau.Sau khi cô bé Lọ Lem gả cho hoàng tử, vị hôn thê ban đầu của hoàng tử nguyên sẽ thế nào?Tag: Cung đình hầu tước, trời xui đất khiếnTừ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tô Khanh Từ ┃ Phối hợp diễn: Giang Thì Ứng, Sở Thanh Thanh, Trình Kha ┃Một câu giới thiệu vắn tắt: Một câu chuyện, bảy diện mạo.Lập ý: Mọi thứ đều có tính hai mặt, nhìn nhận vấn đề bằng phương pháp biện chứng.…
[FirstKhaoTung] Thắp Sáng Trái Tim Em.Cậu là ánh sáng. Hắn chọn làm người tắt đèn phía sau hậu trường.6 năm trước, họ gặp nhau tại phim trường đầu tiên của KhaoTung. First là đạo diễn hình ảnh, luôn ở phía sau khung hình, trong khi KhaoTung là diễn viên mới nổi, dần dần toả sáng.Hắn yêu cậu, từng chút một, nhưng chưa bao giờ nói ra. Hắn dõi theo cậu từ xa, luôn là người đưa cậu về nhà khi cậu mệt mỏi, là người đầu tiên gọi khi cậu say, là người lặng lẽ gỡ scandal giúp cậu trong im lặng.Cậu không hay biết.Cho đến một ngày hắn nói:"Anh không thể chờ em thêm được nữa."Và hắn ra đi, không một lời tạm biệt.Một năm sau, tại sân bay. Cậu bất ngờ nhìn thấy hắn ánh mắt vẫn như cũ, dịu dàng, nhưng xa cách.Cậu chạy đến, kéo hắn lại, ôm chầm lấy hắn giữa hàng trăm người. Không vì yêu, mà vì cuối cùng cậu nhận ra mình không thể sống thiếu cái bóng ấy.Tất cả chỉ là chí tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật.…
"Thế giới này có tới 7 tỉ người, xác suất mỗi một người cả đời có thể gặp được 29.200.000 người, xác suất để hai người yêu nhau chỉ vỏn vẹn 0,000049%."Cơ hội mỏng manh đến như vậy, nên không phải ai cũng may mắn yêu một người... rồi được yêu lại. Có một xác suất rất nhỏ để họ có thể quay trở lại được với nhau. Và một xác suất rất lớn... họ sẽ yêu một người khác.Tuy vậy, có đôi khi ta sẽ nhận ra một điều, có một vài người, dù biết rõ không thuộc về ta nhưng chỉ riêng việc gặp được người ấy đã là một điều tuyệt vời rồi. Còn yêu hay không là do duyên số, hay do xác suất đã tính ở trên...?"Đã lâu không gặp, Hia.""Từ tận đáy lòng, anh vẫn không quên được em. Sea à, anh... nhớ em rất nhiều."…
Một người lịch sự dịu dàng với tất cả lại luôn bướng bỉnh kiếm chuyện với một người.Một người hoạt bát, hay trêu đùa mọi người lại dung túng, chịu đựng một người duy nhất.…
Nếu như, một ngày nào đó chúng ta có thể cùng nhau đứng chung trên một sân khấu thêm lần nữa...!! 🍀🍔🍕🍗🥤🍖🍰🧀❄️.Hãy nhìn đối phương lâu thêm một chút, vì chúng ta đâu biết được ... Liệu đây sẽ là lần Cuối Cùng...!! 🍙🍓🍀🧀🥤🍖❄️🍋☔. 🖤♥️ 20_05_2021...!! 🍓🍀🧀🥤🍖❄️🍋.…