Câu truyện thanh xuân đan xen giữa sự trong sáng nảy nở và sự đổ nát của gia đình. Cả hai nhân vật chính của chúng ta đều có nỗi khổ riêng và sự thiếu thốn tình cảm từ chính người thân của mình, họ đã phải trải qua tuổi thơ bất hạnh bị bạn bè chê cười. Nhưng khi trưởng thành họ đều có cái tôi riêng của mình. Nữ chính Tôn Anh Tuệ có tính cách khá mạnh mẽ, nhiều phần lầy lội nhưng cứ về đêm cô lại mang tâm tình nặng trĩu. Còn nam chính Vương Thanh Tâm thì là thâm sâu , cổ quái thích thể hiện, luôn che dấu cảm xúc thật của mình, khó nắm bắt. P/s: anh nhà thể hiện nhiều cũng hay quê lắm, nhưng cái mặt tốn gái của anh đã giữ được phần nào đó thể diện cao ngút trời đó của ổng.…
Truyện: Manh Động_Chỉ Còn Cách Yêu ThôiTác giả: SCVT[Thế giới do tôi nghĩ ra, vũ trụ do bạn làm chủ.] ________________________________Anh dùng ánh mắt để biết bản thân đã yêu, cậu dùng cả cuộc đời để nhận biết được. Anh đợi một ngày công khai cho cả thế giới biết "thế giới của anh" tuyệt vời thế nào.Chỉ vì một lần vướng vụ bê bối cậu ấy liền đi một nước cờ hiểm: yêu.Nhân vật chính: Quang Khải x Anh Việt.Thể loại: tình trai, hiện đại, học đường, giải trí, cổ trang, trưởng thành, couple, namxnam, ấm áp, ít ngược.…
" Nếu có thể , hãy buông tha cho tôi có được không ? "Đôi đồng tử xanh rêu có chút ngây dại , cô gái quỳ gối dưới sàn đá lạnh lẽo . Ôm lấy hai vai của mình , giống như một con vật nhỏ đi lạc ... Bao nhiêu uất hận đều chỉ có thể hóa thành tiếng thở dài .Chiếc bóng đen to lớn ma mị của người đàn ông trải dài sau ánh sáng le lói hắt vào từ cửa kính , vò nát điếu thuốc đang cháy dở trong lòng bàn tay . Hắn xoay gót kéo gần khoảng cách với thiếu nữ đang gục đầu sợ hãi . Đưa tay nâng cằm Thuần Ân lên , hài lòng nhìn gương mặt em bị thay thế bởi hoảng loạn ." Ân Nhi ! Em chống không nổi tôi . Ngoan ngoãn một chút , đừng khiến cho tôi mất đi chút nhẫn nại cuối cùng . "" Rốt cuộc tôi phải làm thế nào , ông mới đồng ý buông tha cho tôi ? "Sắc đen mị hoặc trong con ngươi của nam nhân lóe lên chút biến động , khóe môi lộ ra đường cong tựa như vầng trăng khuyết . Nhàn nhã quay đầu , cả người tản ra hơi thở kiệt ngạo bất tuân ." Rất đơn giản ! "" Sinh cho tôi người thừa kế , tôi sẽ buông tha em ! "…
Nguồn: https://huyetsacdong106.wordpress.com/2012/05/13/muc-luc-huyet-sac/Tác giả: Mạt HồiChuyển ngữ: YunChipTrợ giúp: QT, CCP, GG. @@~Beta: YunChip (từ mần hết :(()Pairing:Mục Nhiên x Phương ThànhThể loại: Hiện Đại, Cường công cường thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: HoànTình trạng bản dịch: Đang mầnTóm tắt: ( by banzaihoi.wordpress.com)Mục Nhiên, con trai độc nhất của nhà họ Mục, giàu có, tài giỏi, đẹp chai XD, lạnh lùng, vốn là thiên chi kiêu tử và là thiên sứ trong mắt mọi người.Phương Thành, cha mẹ mất sớm, lông bông, học hành thảm hại, lại hay đua xe và gây chuyện đánh người, ai cũng xem hắn là ác ma mà tránh xa.Nhưng từ ánh nhìn đầu tiên, Phương Thành đã rung động và ngày càng tò mò về con người này. Hắn thành một gã theo dõi cuồng, luôn vụng trộm đứng ở góc rình coi người ấy. Dần dần hắn phát hiện mình đã thích người ấy, tìm cách tiếp cận, trở thành bạn, đối xử thật tố với người ấy... Nhưng kết quả đáp lại chỉ là một câu nói của người ấy: không hề là bằng hữu. Đây là lên trời cho hắn trừng phạt, trừng phạt hắn tội ác, trừng phạt hắn si tâm vọng tưởng...Sau Mục Nhiên bị đám bạn của Phương Thành bắt cóc, tuy không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra và hắn cũng đã nhận ra tình cảm thật của mình nhưng cha hắn đã ép hắn phải đi du học Pháp... Khi đến nói chuyện với Phương Thành lần cuốc trước khi đi thì xảy ra chyện hiểu lầm.10 năm sau...Mục Nhiên trở về, và rồi biết được Phương Thành xảy ra tai nạn và đang điều trị ở một bệnh viện tâm thần xa xôi...…
"Giang sơn hóa lửa, ta vĩnh viễn không quên. Tình cảm của chàng, ta cả đời không phụ".- Tả Giai Thụy- Nhị công chúa Bình Đông Đại Quốc. - Diệm Huỳnh Hiển- Thái Tử Tây Ngô Triều. Giây phút nàng ngắm nhìn tòa thành chìm trong biển lửa, khắp nơi đổ nát, xác người tựa rơm cỏ, cháy rụi. "Thụy Nhi, chạy đi, nhớ kĩ, không tha." giai nhân giấu thân mình sâu trong tẩm điện, nửa dung nhan bị lửa bao vây đến nỗi không còn nhìn rõ, đồng tử phản phất ánh lửa phừng phực, ngọc thủ nắm lấy trâm ngọc. "Mẫu thân, phụ hoàng, đại tỷ, chờ ta, chờ ta... Ta đem giang sơn về cho người có được không? Rồi mặt trời sẽ lại chiếu rọi Bình Đông Đại Quốc, mưa trôi sẽ rửa sạch oan ức nhà ta... Bình Đông Đại Quốc! Vĩnh viễn trường tồn!" Đôi chân lê từng bước qua khỏi tòa thành, câu môi mà cười, không phải... khắp thiên hạ không ai có thể biết được đây là cười hay khóc. Là cười trong vô vọng hay là lệ tràn khóe mi."- Nguyên tác: Đào- Nick name tác giả: Peachy. - Vui lòng không re-up- sao chép- fanfic khi chưa có sự cho phép của tác giả. - Liên hệ email: [email protected]…
" Mình phải xa nhau thôi. Trước khi những cũ kĩ làm chết dần những xúc cảm. Và trước khi mình cảm thấy đến nhìn mặt nhau cũng không muốn."" Xin lỗi. Nhưng anh đã hết yêu rồi!"" Rồi ai cũng sẽ tìm được một người thuộc về mình. Nỗi buồn vì thế cũng sẽ qua."…