Guon; Thợ Hoàn Kim
Cậu bán hoa, hay bán những giấc mơ rẻ rúng của đàn ông trong ngõ tối. Thì thợ kim hoàn nghèo như tôi, chỉ biết gắn từng mảnh lấp lánh vào những khung hình trống rỗng cho kẻ khác đeo lên người như mặt nạ. Tôi đã mơ, dại khờ mà mơ, rằng ánh mắt cậu từng dừng lại trên tôi lâu hơn cần thiết. Rằng tôi có thể đưa cậu khỏi cái số phận sống nghèo nàn bần tiện đó. Tôi đã nghĩ, có thể, chỉ có thể thôi, cậu thấy tôi.…