Thằng Phú chạy trước, tay vung vẩy cái nón lá đã thủng chóp, rách bên mép, vừa chạy vừa quạt cho mát như thể trời đang đốt lửa dưới chân. Đôi dép nó dính bùn, mỗi bước chạy là một tiếng "chụt chụt" nghe vui tai mà phát mệt.Tôi chạy theo sau, thở phì phò, vừa né mấy giọt bùn nó văng lại, vừa cố không để khoảng cách xa thêm. Mặt trời xiên qua lưng nó làm cái bóng kéo dài ngoằn ngoèo trên đường đất đỏ. Có lúc tôi tưởng sắp bắt kịp, nhưng nó lại chạy vọt lên như biết tôi sắp rờ tới.Tôi chẳng biết nó định chạy tới đâu. Nhưng tôi biết chắc mình không muốn lạc nó giữa buổi chiều này.Môi tôi bỗng mấp máy - Phú... chờ Thanh với...…
Có một quán cà phê chỉ xuất hiện trong những giấc mơ. Không ai thật sự nhớ được cách mà họ đến, nhưng ai từng ghé qua đều mang theo một điều chưa từng được nói thành lời. Ở nơi đó, một barista lặng lẽ lắng nghe mọi câu chuyện-không phán xét, không thúc ép, chỉ có những tách cà phê ấm và sự thấu cảm dịu dàng.Đây là hành trình của những linh hồn lạc bước trong giấc mộng và trong cuộc sống, và những tâm sự có thể lay động cả một thế giới đang ngủ quên.…
Summary:Một trưa hè nọ, khi chuẩn bị bắt đầu năm học 12 của mình, ngủ quên giữ đống đề cương toán, ngay sân sau dưới tấm trải thảm của mẹ và cái nắng chói chang của mùa hạ. Mình đột nhiên mơ thấy giấc mơ về tri kỷ, mỗi một người đều có sợi tơ hồng riêng "kết nối" với người định mệnh kia của mình. Rồi mình tỉnh dậy và mình nghĩ,"Nếu mỗi người đều có một sợi tơ hồng như thế, liệu họ có bị siết cổ không nhỉ?"nên mình viết câu chuyện này.Notes:1. Nhân vật không thuộc về mình. 2. Tất cả tình tiết không có thật.…
Nàng là tuyết. Chàng là bóng tối. Định mệnh nghiệt ngã khởi nguồn từ đêm đông lạnh giá, khi cả hai lẽ ra phải tan biến vào hư vô.Tại một ngôi làng nhỏ bé, chìm khuất giữa dòng chảy thời gian và thế giới phép thuật, Elira xuất hiện như một truyền thuyết sống động. Nàng sở hữu mái tóc đen tuyền óng ả, làn da trắng mịn như tuyết, cùng đôi mắt sâu thẳm tựa hồ nước bị phong ấn ngàn năm. Dân làng lan truyền những lời đồn đoán, cho rằng nàng đến từ khu rừng cấm hoặc là kết quả của một lời nguyền cổ xưa, một điều cấm kỵ mà không ai dám nhắc đến.Vào một ngày đông giá rét, khi tuyết phủ kín mọi ngóc ngách ký ức, Elira vô tình khai mở cánh cửa bị phong ấn suốt hàng thế kỷ. Hành động này đã đánh thức một nhân vật tưởng chừng đã an nghỉ vĩnh viễn: Regulus Arcturus Black, em trai của một kẻ phản diện khét tiếng, người từng chạm vào cõi chết và không bao giờ trở lại thế giới phàm tục.Giờ đây, anh không còn thuộc về thế giới hiện tại.Và cô, dường như cũng không hoàn toàn thuộc về nơi này.Giữa những bí mật chưa được giải mã của dòng họ Black, những mảnh linh hồn bị ám lời nguyền, cùng những tấm gương phản chiếu sự thật trần trụi và tàn khốc, Elira và Regulus phải đưa ra một quyết định sinh tử: cùng nhau dấn thân vào bóng tối vô tận, hoặc một lần nữa buông tay để ánh sáng vĩnh viễn rời xa cuộc đời mình.Một khúc ca bi tráng, vượt xa khỏi những câu chuyện cổ tích ấu thơ. Bản tình ca được viết nên bằng sự tương phản nghiệt ngã giữa tuyết trắng thuần khiết và máu đen u ám.…