[SasuNaru-Fanfic] Cáo nhỏ yêu Cà chua
Tuyển tập những truyện nhỏ do chính tay Flame viết về 2 bạn nhỏ Sasuke và Naruto.warning: ooc, tục tĩu, r16,...Hãy tận hưởng thời gian vui vẻ cũng tui bên otp nhé :33…
Tuyển tập những truyện nhỏ do chính tay Flame viết về 2 bạn nhỏ Sasuke và Naruto.warning: ooc, tục tĩu, r16,...Hãy tận hưởng thời gian vui vẻ cũng tui bên otp nhé :33…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
Giới thiệu tóm tắt: # hai cái đứa nhỏ xông tận thế # Nhan Bố Bố là người hầu con trai, từ sinh ra thời khắc đó liền đã định trước, hắn đến hầu hạ tiểu thiếu gia Phong Sâm cả đời. Tiểu thiếu gia Phong Sâm, lạnh lẽo cứng rắn đến giống một viên hết sức nhiệt độ thấp bên trong viên đạn, sắc bén sắc bén, bao bọc dày đặc một tầng băng cứng, không cho phép bất luận người nào tới gần. Nhan Bố Bố trong mắt lại chỉ có Phong Sâm, hắn đem chính mình duy nhất món đồ chơi đưa lên: "Ca ca, tặng cho ngươi." "Ai là ca ca ngươi?" Phong Sâm cụp mắt lạnh nhạt mà hỏi. Nhan Bố Bố mút bắt tay chỉ cười: "Ca ca ngu ngốc, ngươi chính là ca ca nha." Phong Sâm một chút cũng không thích cái này theo đuôi, dù cho Nhan Bố Bố dùng nhiệt liệt nhất ánh mắt nhìn hắn, dùng nhất mềm âm thanh hô ca ca, hắn cũng không thích. Nhưng ở tận thế đến khi, mười hai tuổi Phong Sâm, lại mang theo còn nhỏ Nhan Bố Bố bước lên đường chạy trốn. Địa chấn, hồng thuỷ, giá lạnh, nóng bức, dịch bệnh, cùng với biến dị động thực vật. Hai cái cô đơn hài tử, bảo vệ một toà trống rỗng thành, cộng đồng đối mặt cái này hoàn toàn thay đổi, nguy cơ tứ phía thế giới. Ở những cái đó giãy giụa cầu sinh năm tháng bên trong, Phong Sâm một lần cũng không nghĩ tới muốn đem Nhan Bố Bố vứt bỏ. Nhan Bố Bố chính là hắn toàn bộ. -- ngươi dùng hoa hồng giống như mồm mép ta, viên đạn liền rách ra hoa. # vách núi khe trong sinh ra hai cây tiểu manh mối, ở tận thế trong mưa gió lẫn nhau cấp chất dinh dưỡng, gắn bó lớn lên # 1V1 lính gác dẫn đường văn đựng một chút…
ABO!au - Việt!au Đốc tờ Phác Thành Huấn và hào hiệp dởm Phác Tống Tinh ở nhà mặt đất Hà Nội (hình như quên mất đứa con đặt tên mười mươi nghe như phật tử kiểu mẫu pháp danh là Thích Bắt Nạt Bố Huấn)…
" Hàng ngày cô cho bạn Đăng ăn gì mà bạn ấy cao vậy ạ?" -Diệp" Kkk Ăn cơm cô nấu" - mẹ Đăng" Hmm sao con cũng ăn cơm mẹ nấu mà con có 1 mẩu thế mẹ?" - Diệp" Sao tao biết được" - mẹ Diệp" Con cũng muốn cao" - Diệp" Thế thì làm con dâu cô, hàng ngày ăn cơm cô nấu" - mẹ ĐăngDiệp đứng hình, Đăng nhếch mép:))…
Yêu một con hồ ly chín đuôi?? Người ta thường nói hồ ly rất dối gian, ranh ma nhưng lại rất đa tình.❌Đừng tự ý chuyển ver khi chưa có sự cho phép.❌Đừng tự ý lấy truyện của tớ đi edit mà chưa có sự cho phép.…
Từ nhỏ, Triệu Ly Nùng đã được cha mẹ đặt nhiều kỳ vọng: Ly Nùng, con phải đi ra bên ngoài! Đừng giống như cha mẹ sống cả đời ở trong đồng ruộng.Triệu Ly Nùng đã làm được điều đó, cô học nhảy lớp và được nhận vào một trường đại học hàng đầu của một thành phố lớn. Mọi người trong làng đều giơ ngón tay cái lên khen ngợi cô là thiên tài.Kết quả là... Triệu Ly Nùng được chuyển đến trường Đại học Nông nghiệp.Không thể không đi học nên cô đành thu dọn hành lý, đi đến thành phố sầm uất dưới con mắt hâm mộ của người dân trong làng, lao đầu vào làm việc ở đồng ruộng vùng ngoại ô.Khoảng thời gian này kéo dài tận bảy năm!Triệu Ly Nùng đã quyết định, ngay sau khi tốt nghiệp cô sẽ thay đổi nghề nghiệp. Kết quả là gần đến ngày tốt nghiệp, khu thí nghiệm của cô bị phá hủy, không thể thu thập được số liệu thí nghiệm nên cô phải trì hoãn tốt nghiệp.! ! !Đêm hôm đó, Triệu Ly Nùng mượn rượu tiêu sầu, đứng lung lay trên mép đường bờ ruộng, chỉ lên trời mắng to ba tiếng, sau đó ngã xuống, khi tỉnh dậy thì đã là tận thế.Cô, Triệu Ly Nùng, có một thân phận mới - sinh viên năm nhất tại Căn cứ Nông học số 9.…
Boun Noppnut là sinh viên năm 2 đại học là một học sinh ưu tú, học giỏi, đẹp trai, anh luôn được các cô gái trong trường để ý vì Độ đẹp trai và giỏi thể thao của anhPrem Warut cũng là sinh viên năm nhất và mới vào trường, trong cậu đáng yêu và dễ thương cậu có tính cách rất lạnh lùng và khó gần_____________________________và một ngày nọ thì Boun gặp được Prem, và 2 người đụng trúng nhau, làm sách vở của Cậu rơi hết ra ngoài, anh giúp cậu luận lại,trong lúc đang lượm thì hai tay chạm nhau và bú mắt nhìn nhau rất sâu đậmmặt bên bắt đầu đỏ rực lên, sực nhớ nên hai người rút lại và luận tiếp, sau khi rửa xong thì anh hỏi cậu:B: Cho tôi xin lỗi nhaP: À không saobắt đầu thì anh hỏi thăm cậu cậuB: thế là cả hai trở về lớp_____________________________Vài ngày sau:trong một lần trong lớp của Ohm, Ohm Boun đi học nhóm cùng, Ohm và FlukeOhm: À, Boun, ra chơi xuống học bài chung với tao và Fluke ko?B: À, Okthế là ra chơi, Ohm, Và Boun và Fluke xuống đây học chung với nhauAnh liền gặp lại Cậu, bốn ánh mắt nhìn nhau khiến cho mọi người trong nhóm thế lạSammy: Prem có biết Boun hả?P: À bữa trước có gặpsau khi mọi người đến thì liền ngồi vào bàn lấy sách vở ra họctrong lúc đang học nhóm chị ánh mắt Anh luôn nhìn về phía cậu liên tục, cậu ngước nhìn lên thấy anh nhìn mình đắm đuối, cậu cảm thấy ngại và mặt đỏ ửng lênFluke Nguyên qua định hỏi mượn bút cậu thì thấy hai người đang nhìn nhau rất đắm đuối, Fluke hỏi:Fluke: PremPrem: HảFluke: Mượn bút á! mà sao mày và Boun nhìn nhau cười dữ vậy anh liền ngước mặt xuống vỡ rồi nhếch mép…
Tác giả: Bắc Nam Xuyên qua (thân xuyên), he, 1v1 1945 năm xuân, Thẩm Nhược Trăn bí mật đưa ra cuối cùng một nhóm kháng tệ, đóng ngân hàng Phục Hoa, lại đang tiến hành an toàn dời đi khi gặp phải tai nạn trên biển. Ở hoàn toàn mất đi ý thức phía trước, hắn cho rằng chính mình chắc chắn phải chết. ... Sau đó hắn nghe thấy có người ở bên người nói chuyện, có vẻ như niệm một đôi câu đối phúng điếng. Thẩm Nhược Trăn mở mắt ra nằm ở 21 thế kỷ cao cấp phòng bệnh, mép giường đứng thẳng một cái anh tuấn nhưng lạnh nhạt nam nhân xa lạ. Thẩm Nhược Trăn: "Ngươi là ai?" Hạng Minh Chương: "Không nhớ rõ ta ?" Thẩm Nhược Trăn: "Ta không quen biết ngươi." Hạng Minh Chương: "Sở Thức Sâm, làm ra lớn như vậy sự cố, trang mất trí nhớ nhưng vô dụng." Gặp mặt liền cho người ta niệm điếu văn / "lai giả bất thiện" / sói đuôi to / tổng giám đốc công Đi vào thời đại mới / kỳ phùng địch thủ / mỹ mạo dân quốc đại thiếu gia / xuyên qua chịu Bìa ngoài cảm tạ trên thế giới nhất điềm đạm cô gái! Nội dung nhãn mác: Nhân duyên tình cờ gặp gỡ xuyên qua thời không Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Hạng Minh Chương, Sở Thức Sâm (Thẩm Nhược Trăn) ┃ vai phụ: Vài cái ┃ cái khác: Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Sở thư ký, tới một chút. (không rảnh) Lập ý: Đi vào thời đại mới…
Ko gi để mô tả hết ( lười tại nó dài lắm…