Ly rượu | Yoonmin - Sumin
Jimin chỉ nhếch mép cười một cái rồi nốc hết ly rượu hắn đưa , là vị yêu thích nhưng nay nó đắng lạ thường có vẻ như là vị đắng của tình yêu.Thể loại: Bartender - Người nổi tiếngAu: KarriB…
Jimin chỉ nhếch mép cười một cái rồi nốc hết ly rượu hắn đưa , là vị yêu thích nhưng nay nó đắng lạ thường có vẻ như là vị đắng của tình yêu.Thể loại: Bartender - Người nổi tiếngAu: KarriB…
Phụng Điềm là một cô nàng yêu tiền hơn mạng, do đắc tội với thế lực siêu nhiên mà bị một cước đá về thời cổ đại. Trong cái thời khủng hoảng tài chính, không tiền thì không chốn nương thân này, Phụng Điềm xui xẻo xuyên vào một tiểu quận chúa nghèo rớt mồng tơi. Thân cô thế cô, gia tộc ghét bỏ, cha mẹ không yêu, người người không thương. Sống tạm bợ tại phủ Thừa Tướng với thân phận họ hàng xa bắn đại bác cũng không tới. Cho nên nàng bi phẫn kiếm tiền. Tiền! Tiền! Tiền! Tiểu gia chỉ cần tiền mà thôi!! Đây là câu chuyện về một tiểu gian thương mồm mép gặp một đại tướng quân phúc hắc. Ám muội đầy trời, sủng như chí bảo, tiền vàng khắp nơi...…
•⚠️[SIÊU CẤP LƯU Ý]⚠️••Tác giả lười ra chap mới lắm nên đợi tới Tết Công Gô đi•Có hứng mới viết•Chăm viết cảnh H+•Ma cà rồng x Người•H+•Sủng bot•JoshxWilson…
Hmm...không biết nữa, nhưng vẫn mong mọi người ủng hộ truyện của mị, lần đầu tiên viết truyện =))…
gì cơ, tổ đội đang hot gerdnang chuẩn bị tham gia "em xinh say hi" sao?warnings: transgender, lowercase, ooc, main hieugavcó có vẻ chiếc fic này sẽ tầm 3-4 chap gì đó hehe…
Lullaby: Bài hát êm dịu, ru ngủ những kẻ mộng mơ --------Hai mảnh đời như hai đường thẳng song song chẳng có lấy một điểm chung. Thế gian vần vũ xoay tròn ấy thế nào lại đem họ lại gần nhau.…
Tên khác: Sakura bé nhỏ.Thể Loại: Ngôn Tình, Harem, BG, Bách Hợp, Np, Hài Hước, Ngọt, Buff, OOC, Đánh Nhau, Ninja, Đồng Nhân...v.vTác Giả: Tôi.…
Họ chẳng hẹn nhau nhưng mỗi khi hoàng hôn đến đều gặp lại, trong khoảng khắc đẹp nhất của ngày, thế giới dường như chậm rãi trôi đi, chỉ còn hai con người và một bữa cơm.…
Cô là Đào Ngọc Ân - một cô gái mạnh mẽ và nam tính. Vì cô hay đi ngang trường cũ mà cô đã học nên có rất nhiều nữ (nam) sinh biết đến (như một tiền bối) và yêu mến cô nhưng họ không biết rằng cô là một con NEET ngầm (No education, no employment or training. Không đi học, không việc làm, không đào tạo) thường thức khuya và cày game cho đến sáng mới chịu đi ngủ.Đến một ngày, một cô bé bí ẩn đã nhét vào túi của cô một bộ game, với niềm hi vọng sẽ có cảnh đánh đấm, hành động, cô nhanh chóng chơi nó nhưng cuối cùng chỉ là một trò chơi thiếu nữ, dành cho mấy bánh bèo thích đu trai: nữ chính ngây thơ, xinh đẹp, nết na và dễ thương khiến cho bao nhiêu chàng trai say đắm mà rơi vào lưới tình của cô ấy, nếu như dễ dàng như thế thì không thành game nên tất nhiên phải có sự xuất hiện của nữ phụ! Nhưng tiếc thay, đây lại là một bộ game dành cho thiếu nữ với trái tym mong manh, dễ vỡ nên khó mà là Sad Ending (kết thúc buồn, đau khổ) được, suy ra nữ phụ cũng bị đày ra đảo chơi với khỉ, sau đó lại là cảnh hôn hít của nữ chính và dàn harem của cổ. Một con NEET thích hành động như cô mà lại thấy game này có chút thú vị. Liền quăng cái đĩa vào những game mà cô yêu thích. Mắt sưng lên vì thức khuya, mệt mỏi, cô liền đi ngủ với hi vọng sẽ sớm được chơi lại game đó....nhưng khi cô tỉnh dậy thì cô đã không còn là Đào Ngọc Ân nữa, nói đúng hơn là cô đã xuyên vào chính bộ game đó.... Cô liền lấy lại bình tĩnh mà nhếch mép một cái, tưởng tượng ra dàn mỹ nam xinh đẹp (Ngọc Ân là bisexual), cô liền hạnh phúc, cho đến khi cô nhận ra người c…
(Tạm drop...)Những bệnh nhân bị bệnh về tinh thần, những vụ mất tích bí ẩn và những sinh mạng bị mất ... Một phóng viên đột nhiên bị ném vào thế giới tội ác và những âm mưu. Liệu cô ấy có thể giải quyết những bí ẩn bằng sức mạnh có hạn của mình?…
Diệp Nguyệt vì muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của mình và cô cũng muốn đầu thai để sống cuộc sống sung túc. Nên đã nhận lời của Quách Tùng bậc thầy giải phong ấn và bắt ma chuyên nghiệp, xuyên không về thời cổ đại thay đổi số phận cho vương gia đen đủi. Nàng cải trang thành nam nhi từng bước từng bước giúp vương gia thay đổi số phận. Và rồi cuối cùng khi hắn thật sự hạnh phúc thì nàng lại trở về hiện tại. Liệu chuyện tình của nàng và vương gia có thể nào..." Nguyệt Thất! Ngươi lại vì năm lượng bạc mà bán ta cho nữ nhân kia! Ta thật là tin lầm ngươi rồi!"" Nguyệt Thất! Sao mặt mũi ngươi lại đỏ bừng thế kia? Lẽ nào ngươi trúng xuân dược. Không được! Ta phải đưa ngươi đến thanh lâu giải độc!"" Vương gia tiểu nhân muốn ăn thịt vương gia cơ? Cho tiểu nhân cắn người một miếng!"Nói dứt lời nàng cởi bỏ xiêm y và tiến về phía hắn. Hắn kinh ngạc rồi cười nhếch mép:" Nguyệt Thất thì ra ngươi là nữ nhân!"…
• Q: bạn nghĩ sao về việc biến bạn thân thành bạn trai?• A: khá mất thời gian nếu nó là một con golden retrieverlowercase, two shots, ooc (uhm...yeah, :))…
Luuk và Boniface, khá độc đáo đó nha, tôi hứa sẽ không để các bạn thất vọng đâu! Cho ai muốn donate, số tài khoản tôi là 0902172390, ngân hàng MB. Dù bao nhiêu tôi cũng nhận, xin cảm ơn, góp ý vui lòng gửi email về địa chỉ [email protected].…
Khi yêu người ta trở nên trẻ con hơn, Wang Cún cũng thế, cậu chỉ muốn bên cạnh cậu lúc nào cũng là người thương thôi.Title: ỐmAuthor: JolieRating: PGPairing: JackJaeCre pic: makemeproud17 (via twitter) PLEASE TAKE OUT WITH FULL CREDIT.…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…
Đây là các tác phẩm mình post để tiện đọc trên điện thoại và share để các bạn cùng đọc. Cơ mà mình chưa xin phép các chủ nhà đâu, nên các bạn có bắt gặp truyện của mình edit ở đây thì cho mình trăm ngàn lần xin lỗi nhé *cúi đầu, khoanh tay, tạ lỗi*. Các bạn biết truyện nào hay hay thì cmt tên mình sẽ tìm và post để cùng đọc. Cảm ơn đã đọc ạ.…
15 tuổi, tôi viết về cuộc đời của mình.…
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, hài hước, 1×1Nhân vật chính: Hứa Tư Hàn × Dương Hạo Hiên‐-------------"Mẹ kiếp, thằng nào đạp ông mày hả?""Tôi xin lỗi" Thanh niên đó không mặn không nhạt vứt lại đúng ba từ xong quay mặt bỏ đi."Đứng lại, đạp lên người tôi đâu phải cứ xin lỗi là xong chuyện"."Vậy cậu muốn sao?"--‐------------Dương Hạo Hiên liếc nhìn bụi hoa gần đó, nhếch mép cười: "Dạ, hình như em mới thấy có bạn trốn ở bụi hoa đằng kia".Lão Trương bước tới vạch đám hoa ra, trán ông hiện ba vạch đen: "Lại là ba đứa này". Ông nhức đầu nói: "Bộ ngày nào không gặp thầy các em ăn không ngon ngủ không yên hả?"Ba cậu thanh niên đứng lên xếp thành hàng ngang, ba cặp mắt hình viên đạn bắn về tên đầu xỏ gần đó.Dương Hạo Hiên tỏ vẻ không có gì, nhún vai bỏ đi.----------------Đây là tình huống mở đầu cho cặp đôi oan gia của chúng ta, hãy đọc truyện để biết liệu giữa họ còn tình huống trái ngang gì nữa không nha.…
Không ai biết là tôi đang đếm gì, mỗi ngày đều cười tủm tỉm rồi viết một số vào mép sách. Ngày 28, không ai còn thấy tôi cặm cụi ghi ghi chép chép hay viết mấy con số vô nghĩa vào cuốn sách giáo khoa hoá nữa." Ngày mai không thuộc về mình rồi "Ngày mai vẫn đến, như mọi ngày khác. Chỉ là tôi không đến lớp nữa, chỉ là không còn tiếng " có " rụt rè khi điểm danh.…
"Trò chơi ? Cuộc chơi như thế nào" "Cậu phải hoàn thành nhiệm vụ để có chìa khóa để thoát khỏi đây" người phụ nữ kia nhếch mép"Chỉ 1 cơ hội ? ""Không ! tôi sẽ cho cậu 6 cơ hội" "Nếu sau 6 cơ hội đó tôi không hoàn thành thì sao?""Thì cậu sẽ chết"…