một cô gái đơn côi trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, không ai bên cạnh, không ai quan tâm, không ai chăm sóc, KHÔNG MỘT AI! chỉ có cô đối mặt với tất cả, sự đau buồn, sự cô độc, sự hiu quạnh, sự tẻ nhạt buồn chán và cảm giác đứng ở mép núi dường như chỉ cần đung đưa nhẹ cũng có thể biết mất! vậy thì cái gì có thể khiến cô ấy chấp nhận chiến đấu dù tỉ lệ thành công chỉ có 20%?…
Đây là list truyện mà mình đã đọc rồi và muốn recommend cho mọi người ☺️Và mình tạo list cũng là để lưu trữ, vì mình có thói quen tìm lại truyện cũ để đọc :>Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhó ❤️❤️…
Viết mừng ngày sinh nhật của Cừu thỏ nhà ta.Lay ah~ Sinh nhật vui vẻ nhé!!! ---Trích---_ Ngắm đủ chưa? - Tuấn Miên đột nhiên lên tiếng làm cậu giật mình, hắn cũng từ từ mở đôi mắt ra nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó nhếch mép gọi - Mỹ nhân.…
Cp: Draco / Harry Draco viết thư, lặng lẽ cất ở hộc bàn gần giường ngủ. Năm này qua năm nọ, người kia chẳng hề thức giấc, còn chồng thư ngày càng dày hơn. Nhưng kệ chứ? Chỉ cần là Harry, anh sẽ mãi mãi ở bên cứu thế chủ này, bồi cậu ta đến khi cả hai cùng xuống mồ.…
"Trăm năm hẹn biển cùng mây, Đò ngang chở bóng người say giữa dòng. Sóng ru câu hát nghìn năm, Đưa hồn xưa cũ về thăm bến này..."Có người nói, biển không có ký ức. Nhưng người sống bên biển lại nhớ thay cho biển - nhớ tiếng gió, nhớ mùi rong, nhớ cả hơi ấm của bàn tay từng nắm rồi buông.Cù Lao Chàm sáng sớm. Trời còn lấm tấm sương như hơi thở mỏng. Tiếng chèo thuyền của ngư dân đập nhẹ vào mặt nước, từng nhịp chậm rãi như tiếng tim của một vùng đất chưa bao giờ thức dậy vội vàng. Hạ Mộc Dao đứng giữa bãi cát, máy quay đặt trên chân giá, ống kính hướng về phía mặt trời đang nhú lên từ mép sóng. Mái tóc dài chạm gió, tà váy lùa vào bọt nước.Cô nói nhỏ, giọng thì thầm như kể với chính mình:"Người ta bảo, mỗi vùng biển đều có một linh hồn riêng. Còn tôi... đang tìm linh hồn của mình."Một con sóng nhỏ tràn lên, chạm vào chân cô, mát lạnh. Xa xa, trong khung hình máy quay, có bóng một người đàn ông đang bơi xa bờ - lặng lẽ, đều đặn, như thể anh đã thuộc về biển từ rất lâu. Ống kính rung nhẹ. Mộc Dao đưa tay che nắng, nhìn theo, nhưng chỉ thấy ánh sáng vỡ vụn trên mặt nước, và một cảm giác rất lạ tràn qua: vừa gần gũi, vừa xa xăm.Có những cuộc gặp gỡ không cần lời hứa. Chỉ cần một khoảnh khắc thôi, biển đã ghi nhớ giúp ta rồi.…
" Truyện đào về cho mấy thím cùng nhau đọc cho vui "..............Cô nàng Tiểu Vũ chết do tai nạn và bị Hắc Bạch Vô Thường câu nhầm hồn và cô đã xuống Địa Phủ làm quỷ sai Nhưng cô nàng Tiểu Vũ này thật là biết cách gây rắc rối đi , hết làm cướp tặc rồi trấn lột những linh hồn không thương tiếc Nhưng nếu hỏi tất cả mọi người ở dưới Địa Phủ này và Tiểu Vũ xem họ sợ nhất là gì thì đáp án chắc chắn là CANH MẠNH BÀ Hắc Bạch Vô Thường đúng là bi ai mà đụng ai không đụng lại đụng vào Tiểu Vũ nha đầu và bị chỉnh lên bờ xuống ruộngKhông chỉ dưới Địa Phủ gây họa mà lên cả Tiên Giới cũng khiến người khác tức ói máu ...Và Đại Boss Lưu Quang vẫn luôn là người đứng ra dọn những rắc rối ấy và không lâu sau đó cũng ừm .... đọc đi thì biết…
Tên truyện: [Tổng BSD] Cảng Mafia Cuốn Vương Tưởng Từ Chức Bãi LạnTác giả: Miêu Tiểu Thư _Văn án_Khi ta thật sự hướng cái kia lòng dạ hiểm độc thủ lĩnh thượng tư trình đơn xin từ chức khi, Cảng Mafia mọi người sôi nổi kinh rớt cằm.Thủ lĩnh cũng không ngoại lệ, hắn tím mắt đôi mắt nặng nề mà nhìn phía ta, như là mông một tầng sương mù: "...... Vì cái gì?"Ta hướng tới vị này tổ chức nô lệ (?) cúc một cái cung, đúng lý hợp tình nói: "Công tác quá mệt mỏi..... Ta phải về nhà nằm yên bãi lạn!"Hắn tựa hồ thực vô ngữ, đem đơn xin từ chức lui trở về: "Bác bỏ.".... Chậc, ta chỉ là đùa một chút thôi, thật sự muốn từ chức khỏi Cảng Mafia hoà bình phương thức chỉ có thể nằm mơ mới thấy.Ta không có khả năng rời đi Cảng Mafia, nếu không ta sẽ hưởng thụ Cảng Mafia phản đồ trải nghiệm. Nhưng người cũng vẫn có mộng tưởng tư cách đúng không.…
Tôi viết cho em một bản tình ca, nhưng lại là bản tình ca buồn, và em không biết rằng, em là nhân vật chính trong bản tình ca đó.Start and end: 170119❌Đừng tự ý chuyển ver khi chưa có sự cho phép.❌Đừng tự ý lấy truyện của tớ đi edit mà chưa có sự cho phép.✔Tôn trọng đứa con của tớ giùm. Vì tất cả là chất xám do tớ tự nghĩ ra.…
Tôi đã sống lại trong hình dạng một đứa trẻ, chỉ biết rằng bản thân đã chết, ngoài điều đó ra cái gì cũng không thể nhớ kể cả cái tên. Có lẽ vậy mà tôi của kiếp này được ông trời ưu ái ban cho một cơ thể mạnh mẽ một cách bất thường. "Trống rỗng thật này kkk"Park Jong Gun nhìn vào đôi mắt tôi, cười to. Rồi sau đó gã lại cẩn thận quan sát tôi từ trên xuống dưới, giống hệt như đang xem một con vật trong sở thú. Tôi đứng yên không nhúc nhích, để mặc gã muốn làm gì thì làm. Không ngờ được gã liền trực tiếp túm lấy tóc tôi. Tôi bị nắm đến muốn bật tóc khỏi da đầu, ngước lên nhìn gã:"Đau!" Gun không dừng tay mà cứ thế lôi tôi vứt lên xe rồi gã ngay lập tức lái xe đi mất. "Tao sẽ biến mày thành tác phẩm tuyệt vời nhất của tao."Lưu ý: Treo đầu dê, bán thịt chó Bìa truyện: lụm đâu đó trên mạng, mn ai biết cre thì nhắn tui với…
Văn ánCô và hắn là thanh mai trúc mã.Đáng tiếc là cặp thanh mai trúc mã này chẳng bao giờ hòa hợp, hễ thấy mặt nhau là cãi nhau chí chóe._________"Trân Tiểu Ngọc, dỏng tai lên mà nghe bổn thiếu gia tỏ tình với em đây này! Trải qua trăm sông nghìn bể, sống đến 25 năm cuộc đời cuối cùng thì tôi vẫn không tìm được mẫu người mà tôi thích, ngược lại, tôi lại đi yêu em - cái cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Ngực không nở, eo không thon, hông không săn chắc. Khuôn mặt thuộc dạng quần chúng, IQ thì thấp lè tè, EQ thì không có, mồm mép thì lúc nào cũng như tép nhảy, mỗi khi cất tiếng hát là chả khác gì mấy bà bán rau ngoài chợ! Người như em ngoài tôi ra thì không thằng nào dám tỏ tình với em đâu! Cho nên khôn hồn thì nhận lời đi!"Tuôn xong một tràng, không để Tiểu Ngọc kịp ý thức, Hạo Thiên liền cầm lấy sợi dây chun cột tóc trên bàn lồng vào ngón áp út cô, sau đó nói tiếp:"Như thế này đủ lãng mạn chưa, đủ cổ tích chưa, độc nhất vô nhị chưa?"…
Truyện chỉ đăng trên wattpad của mình nên nếu đọc được truyện ở đâu thì đó là bọn up lậu đấy.Nếu cảm thấy truyện dịch lỗi hay có chỗ nào không ổn thì các bạn đừng ngần ngại comment nhé. Và mình muốn nói trước truyện sẽ chút khó đọc vì mình đã vận dụng hết khả năng để hiểu hoàn toàn câu đó, và mình sẽ không chắc chắc hoàn toàn sẽ dịch đúng ý mọi ngườiTruyện mình dịch có trong khoảng 50_60% nên mong mọi người thông cảmAi chịu đọc được thì ở lại không được thì hãy lặng lẽ ra ạ. Và truyện này mình sẽ có beta nên mọi người yên tâm nhưng nó sẽ lâuHán Việt: Bá tổng độc ngã tâm thanh hậu, sàm thượng liễu ngãTên truyện: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng, Bá Tổng Liền Thèm Muốn Tôi!!Tác giả: Nhuyễn Manh Giáo TửThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️ , Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Hài hước, Đô thị tình duyên, 1v1, Đọc tâmTình trạng bản dịch: Vẫn lết đều. (14/05/2025)…
Hố sẽ không đăng tải thêm bất cứ thứ gì nữa.- NOTP thì chạy ngay đi còn kịp.*Chưa bao giờ ủng hộ cũng như bình thường hoá tội ác của ĐQX nói riêng và PX nói chung. Cảm ơn.*Nếu có bất cứ vấn đề nào, cứ nói với mình ạ.…
Editor: Cúi đầu.Cảnh báo: Truyện không có tam quan, khẩu vị cực nặng.Hai tay Thang Gia Lệ vẫn ôm trước ngực, cầm chặt lấy đôi núm vụ mềm mại. Núm vú tuyết trắng vẫn bóng loáng và co giãn như thời con gái. Ở độ tuổi hai mươi sáu, nàng vẫn giữ được dáng người thon thả, nhưng đồng thời càng tăng thêm mị lực của nữ nhân có gia đình.Dù từng cho con gái bú trực tiếp nhưng núm vú vẫn xinh đẹp hồng hào như cánh hoa anh đào. Quầng vú khổng lồ xung quanh thì nhạt màu hơn chút. Ngực nàng vô cùng nhạy cảm, lúc vô tình đụng phải sẽ trở nên cương cứng.Trong bồn tắm, lớp âm mao (lông mu) màu đen như hải tảo chập chờn trong nước. Âm mao vừa phải, hình thành một hình tam giác ngược trên nền da trắng như tuyết.Thang Gia Lệ dùng ngón tay vỗ về chơi đùa âm mao, sau đó, đem mép lớn tiểu huyệt tách ra. Cánh hoa của cô đã trở lên lớn hơn nhiều so với khi chưa kết hôn, có lẽ thành quả của việc thường xuyên cùng chồng ân ái.Trong lòng vừa động, Thang Gia Lệ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy cánh hoa mềm mại, nhẹ nhàng kéo, nội tâm liền xuất hiện cảm giác ham muốn.Hoa viên của phụ nữ vừa mềm mại nhỏ bé lại vừa yếu ớt, đáng yêu đến thế, dễ dàng hiểu được tại sao đàn ông lại chết mê chết mệt như vậy.Lần đầu tiên nàng ở trong gương chứng kiến bộ dạng dâm đãng như này của mình đã kinh ngạc đến tự ghê tởm bản thân, hoàn toàn không muốn xem lại. Tuy nhiên từ sau khi được chồng khen ngợi rằng chỗ đó của nàng rất đáng yêu, xinh đẹp, nàng liền cảm thấy có lẽ thật sự như vậy, đến bây giờ trong mắt nàng chẳng có gì đáng…
"Hứa với tớ...cậu sẽ sống...vì tớ...Nhé?"Tưởng như đây sẽ là buổi đi chơi đầy hứa hẹn với nhiều niềm vui và tiếng cười sau quãng thời gian học tập vất vả, các thiếu niên lại bị cuốn vào một thảm kịch tàn khốc.Ai sẽ là người sống sót?--------------------Author's note:Nhân vật chính: aespa, NCT DreamCouple: tớ tập trung vào mỗi Jiminjeong để tránh bị loãng mạch truyện Thể loại: zombie, sinh tồn, lâu lâu có chút hài…
Đồng Lô - một ngọn núi lửa ngủ yên trong máu đỏ, đá nóng và tro bụi.Không ai sống ở đó.Không ai được sống sau khi bước vào.Thế mà Quân Ngô vẫn sống.Hắn từng là Đế Quân, thần uy lẫm liệt, một tay khuynh đảo thiên hạ.Sau trận bại chiến, hắn biến mất khỏi mọi tấm bia sử, không ai rõ hắn bị xử thế nào - chỉ có lời đồn rằng hắn được đưa đến Đồng Lô.Hắn mang thân thể rách nát, phép lực cạn khô, ánh mắt không còn ánh lửa.Không ai xích hắn.Chỉ có một người, từ đầu. Đã ở lại cạnh hắn.Mai Niệm Khanh, Quốc sư đương triều, kẻ mang áo ngoài tím nhạt, tóc đen dài, dáng đứng thanh lãnh như trăng đêm.Y không phải thị giả.Cũng không phải kẻ đền tội.Y chỉ là người, ở lại. Ban ngày, Quân Ngô im lặng nằm đó, lưng tựa đá, mắt nhắm hờ.Dù môi nứt toạc, hơi thở dồn dập, hắn chưa từng cầu xin lấy một lời."Ngươi đến làm gì?" - hắn từng hỏi, giọng khàn, không giận cũng chẳng mong chờ."Để chăm sóc ngươi," y đáp.Hắn cười, nhếch môi, cười như đứt mạch máu dưới cổ họng:"Thương hại?"Y không phủ nhận.Cũng không rời đi. Tới đêm, hắn sốt cao.Cơn mê sảng kéo dài như ngọn lửa nuốt thân.Thân thể run nhẹ, hai tay nắm lấy không khí, mồ hôi rịn khắp người, môi run:"Lạnh... đừng đi...""Đừng để ta một mình..."Giọng hắn, mềm như tro rơi, nhưng khàn đến vỡ vụn.Không ai ngoài Mai Niệm Khanh nghe thấy.Y ngồi xuống mép giường đá, đưa tay xoa lưng hắn, nhẹ nhàng như đang giữ một linh hồn bị lửa đốt cháy:"Điện hạ, người không một mình.""Ta luôn ở đây."----Lưu ý: OOC!!!…
bản trans đã được sự cho phép của author.author gốc: @blueberryhoontrans by milkncarrot fic gốc: strees reliever🧷 https://www.wattpad.com/story/302280820?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=milkncarrot&wp_originator=%2FMJLZQVdtw%2FDOYlSE2ZWgNd%2Fa2UE0qv1yD0WEpwDP2j64vTI6GwCRM0QsTBMeP%2BR7h5P0TEjl7wHVSYVP8CXXWAPE58kll0jPr6Bp9iUo2UenhcApSvKRUoBpAghHJcG…