Sói Tiêu .. Dừng lại!!!
Anh cứ tiến đến gần hơn, tay thì lau mép với nụ cười nham hiểm... Và rồi.. " Sói , dừng lại mau!"…
Anh cứ tiến đến gần hơn, tay thì lau mép với nụ cười nham hiểm... Và rồi.. " Sói , dừng lại mau!"…
đây là một câu truyền có cái kết vừa bùn vừa vui ạ…
(Coming soon....)…
Boun Noppnut là sinh viên năm 2 đại học là một học sinh ưu tú, học giỏi, đẹp trai, anh luôn được các cô gái trong trường để ý vì Độ đẹp trai và giỏi thể thao của anhPrem Warut cũng là sinh viên năm nhất và mới vào trường, trong cậu đáng yêu và dễ thương cậu có tính cách rất lạnh lùng và khó gần_____________________________và một ngày nọ thì Boun gặp được Prem, và 2 người đụng trúng nhau, làm sách vở của Cậu rơi hết ra ngoài, anh giúp cậu luận lại,trong lúc đang lượm thì hai tay chạm nhau và bú mắt nhìn nhau rất sâu đậmmặt bên bắt đầu đỏ rực lên, sực nhớ nên hai người rút lại và luận tiếp, sau khi rửa xong thì anh hỏi cậu:B: Cho tôi xin lỗi nhaP: À không saobắt đầu thì anh hỏi thăm cậu cậuB: thế là cả hai trở về lớp_____________________________Vài ngày sau:trong một lần trong lớp của Ohm, Ohm Boun đi học nhóm cùng, Ohm và FlukeOhm: À, Boun, ra chơi xuống học bài chung với tao và Fluke ko?B: À, Okthế là ra chơi, Ohm, Và Boun và Fluke xuống đây học chung với nhauAnh liền gặp lại Cậu, bốn ánh mắt nhìn nhau khiến cho mọi người trong nhóm thế lạSammy: Prem có biết Boun hả?P: À bữa trước có gặpsau khi mọi người đến thì liền ngồi vào bàn lấy sách vở ra họctrong lúc đang học nhóm chị ánh mắt Anh luôn nhìn về phía cậu liên tục, cậu ngước nhìn lên thấy anh nhìn mình đắm đuối, cậu cảm thấy ngại và mặt đỏ ửng lênFluke Nguyên qua định hỏi mượn bút cậu thì thấy hai người đang nhìn nhau rất đắm đuối, Fluke hỏi:Fluke: PremPrem: HảFluke: Mượn bút á! mà sao mày và Boun nhìn nhau cười dữ vậy anh liền ngước mặt xuống vỡ rồi nhếch mép…
Hải Anh đoán người này cũng tầm tuổi cô. Dáng người cao ráo, gương mặt tuấn tú. Tóc mái để dài đến gần mi mắt.Điều mà ở cậu bạn đó hút Hải Anh có lẽ là cặp mắt, đôi mắt một mí hẹp dài sắc sảo, tĩnh lặng như hồ nước không chút gợn sóng, còn mang theo sự xa cách khó tả.Trên người cậu vận hoàn toàn một màu đen, ngay cả balo cũng thế.Lúc cậu đi ngang qua cô còn mang theo một làn gió nhẹ, phần vạt áo khẽ chạm vào mép bàn. Rất nhanh đã lướt qua. Hương nước xả vải dịu nhẹ thoang thoảng quanh quẩn nơi chóp mũi.Hải Anh khẽ nhíu mày, hình như cùng một loại mà cô dùng.Tiếng kéo ghế, sau đó là tiếng kéo khoá balo. Từng âm thanh vang lên rõ mồn một, thậm chí cô còn nghe thấy tiếng thở khẽ của cậu.Người này ngồi ngay phía sau Hải Anh.Cô không biết rằng, chính từ khoảnh khắc đó quỹ đạo cuộc sống của cô đã thay đổi.…
Ngày xưa có 1 cô gái đi vào 1 thành phố lạ tên là tử vì thành phố này bị nhiễm bệnh và khi cô gái vào thành phố cọ gái đã bị mắc bệnh nên đã chết.…
Cuộc sống của cặp chồng chồng nhà khủng long…
mãi mãi..?#yeochinteatimeproject #theweek2…
Vương Phong Bắc và Hạ Lưu Du liệu có nên duyên?…
Thể loại: Np - ngọt - xuyên không -.....T viết chơi chơi thôi, thích mấy bộ kiểu này á mà thấy hong có nhiều t thấy có 1 bộ hợp gu t à nên là t viết để thỏa mãn tính t :))Tóm tắt:Cô vốn là sát thủ hàng đầu ở thế giới ngầm. Danh tiếng quá nổi khiến nhiều người muốn ám sát cô nhưng không thành đường đường là cái danh sát thủ hàng đầu mà không lẽ chủ nhân nó không có sức mạnh. Nhưng có một ngày cô đã lơ là khiến cho việc người ta lợi dụng và giết cô.- Himaya Yuki,Ta cuối cùng ta đã giết được ngươi hahahaha!- cô ta cười điên loạn. Cô đang nằm thoi thóp nhếch mép cười. Cô ta thấy cô cười mà giật mình đe dọa hỏi cô.- Chị của ta mà biết thì ngươi chuẩn bị tinh thần đi- Cô cười nhẹ như đang thách thức. Cô ta hùng hực tức giận- Người biết Sát Thủ Hàng Đầu Himaya Yaku nắm giữ vị trí trước khi ta lên chức vị này chứ? - Cô vừa nói vừa híp mắt xoa xoa cằm. Cô ta khi nghe tới cái tên Himaya Yaku thì nằm bẹp xuống thở hổn hển.- Kh.. không lẽ ng.. ngươi…
Hán Việt: Tiên hiệp văn nữ phối giác tỉnh hậuTác giả: Tam Nhật Thành TinhTình trạng bản gốc: Hoàn thànhEditor: Manh ManhTình trạng edit: Đang lếchNguồn: wikidichThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Thị giác nữ chủVăn án:Lãnh Mộ Thi ngoài ý muốn thức tỉnh, biết được chính mình là một nữ phụ ác độc trong một quyển truyện tiên hiệp. Các pháp tắc trong quyển sách nói với nàng rằng sau khi hoàn thành câu chuyện trong quyển sách, nàng có thể tự do lựa chọn cuộc sống của mình.Lãnh Mộ Thi bắt đầu làm việc tận tâm với tư cách là một nữ phụ ác độc, hãm hại nữ chính theo phương pháp cực kỳ ngu xuẩn trong cốt truyện và ngày càng trở nên điên cuồng hơn để có được tình yêu của nam chính.Lãnh Mộ Thi đứng ở mép vách núi hoang điên cuồng hét lên: Tiêu ca ca, nếu ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi khuôn mặt nhăn nhó đứng ở mép vách núi hoang trong bí cảnh: Tiêu ca ca, nếu ngươi còn đi gặp nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Bên bờ vực thẳm của Ma giới, Lãnh Mộ Thi nước mắt nước mũi giàn giụa: Tiêu ca ca, nếu ngươi thành hôn với nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi tuyệt vọng rơi lệ bên rìa U Minh luyện ngục: Tại sao ngươi không yêu ta, tại sao lại không yêu ta, ngươi không yêu ta thì ta còn sống để làm gì! Ta sẽ từ đây nhảy xuống!Tiêu Miễn: ... Xuống đi, ta yêu ngươi.Lãnh Mộ Thi: Hả?#kịch bản nữ phụ độc ác diễn quá nhập tâm, lỡ bị nam chính yêu thì phải làm sao bây gi…
Chỉ là đơn giản là những shot đoản nhỏ…
Những mẫu truyện được viết bởi tác giả…
Chap1: Xin chào ta tên là Lâm Khuê Lợi, 23t là một nữ cảnh sát.... Nói không phải khoe chứ ở Hồng Kông này ta nỗi tiếng là bắt được những tên tội phạm rất nguy hiểm và còn là một nữ cảnh sát xinh đẹp nhất từ trước đến giờ nữa ke ke.... "Này Lâm Khuê Lợi cậu bị thần kinh sao mà ngồi đơ ra ro ròi cười một mình vậy??? '' Nữ nhân trên người mặc đồng phục cảnh sát lấy tay đánh một phát vào con người đang mơ mộng ấy. " Này Chu Gia Kỳ sao lại đánh tớ , đau lắm đấy... " Khuê Lợi bĩu môi tay thì xoa xoa chỗ vừa bị đánh. " Không đau đánh làm gì ... à mà có vụ mới nè... " Cô đưa sấp tài liệu cho Khuê Lợi rồi nói tiếp " Vụ lần này là có ai đó đã đột nhập vào lăng mộ cổ đễ trộm báu vật... "Nghe đến đó Khuê Lợi nhíu mày nhìn Gia Kỳ " Mộ cổ sao? Nhưng mộ ai vậy?? " Chu Gia Kỳ cười nhêt mép tiến lại gần giựt cây bút bi mà Khuê Lợi đang cầm rồi khum người xuống hí hoáy viết vài chữ.... Khuê Lợi khó hiểu cầm tờ giấy lên xem cái con người đó viết cái gì " mộ không tên của Võ Tắc Thiên "…
Yugyeom anh thích uống trà sữa không?....Có - Hắn nhếch mép lên....Ah!! Anh làm cái gì vậy!??!!!!Truyện có một số từ ngữ bậy bã!!!!…
tình yêu của lũ tôm cá, nma lạ lắm má :l *truyện xàm vl*…
Nguồn ảnh: PinterestĐây là ảnh Piu thu thập được trên Pinterest, muốn kiếm 1 chỗ xả ảnh.…
Dây dưa mãi chẳng dừng.…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…
Trong chuyện nói về một cặp tình nhân. Nam chính nhỏ tuổi hơn nữ chính 2 tuổi…