(EstWilliam - WilliamEst) Em và Anh
do tưởng tượng…
do tưởng tượng…
Câu chuyện về nữ vương phúc hắc công (tự cho mình là thẳng) thích ăn bánh tráng trộn (do bạn loli thụ mua) và một Loli đáng yêu ngây ngô thụ (cũng tự cho mình là gái thẳng) thích được trêu ghẹo (dĩ nhiên là chỉ cho phép bạn công trêu) gặp nhau. Gái cong yêu nhau sao? Xưa rồi Diễm! Giờ là lúc gái thẳng tự cong vì nhau mà không cần ai bẻ!…
Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa... sẽ kiềm chế sự chiếm hữu của mình lại. Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em. Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có. Chỉ cần đó là em, không phải em là không được! Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi. 2022---Tên bản gốc: Lão nam nhân hào môn lần thứ hai kết hôn với vợ namTác giả gốc: Quất Tử ChuBản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm mục đích thỏa mãn con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
Tác giả: Đại Quả Lạp Thể loại: Ngôn tình, song khiết, xuyên không, ngọt sủng, cung đình hầu tước Người dịch: Hồ Ly Thuần Khiết Bìa: Trịnh Châu Anh Tiêu Hề Hề xuyên về thời cổ đại, trở thành một trong những cô vợ bé của Thái tử. Vốn nên bắt đầu một màn cung đấu, nhưng nàng chỉ muốn làm con cá muối. Tranh sủng? Không đời nào! Cá muối mới là đạo sinh tồn, ăn no chờ chết mới là chân lý cuộc sống! Trớ trêu thay, Thái tử lại thích điểm này của nàng. ...... Cha Tiêu: Con gái à, con phải tranh sủng chứ, cả nhà ta chỉ trông cậy vào con để bám rồng dựa phượng thôi! Tiêu Hề Hề: Không, con chỉ muốn làm cá muối. Cung nữ: Tiểu chủ, người phải phấn đấu lên, nhất định phải đánh bại mấy ả trà xanh, trở thành Thái tử phi! Tiêu Hề Hề: Không, ta chỉ muốn làm cá muối. Thái tử: Ái phi, nàng phải gắng lên, ta chỉ trông cậy vào nàng để nối dõi tông đường thôi! Tiêu Hề Hề: Không, thiếp chỉ muốn làm cá muối. Thái tử: Không sao, cá muối ta cũng có thể.…
‼️ Mỗi chương là một oneshot ‼️ Only WilliamEst - no switch…
"Không phải anh ta già và xuống dốc rồi sao? Hừ! Sớm muộn gì em cũng hạ gục được anh ta thôi!""Đúng là anh ta có già nhưng không hề xuống dốc, cái dốc mà anh ta đang đứng đó chính là sườn dốc của đỉnh núi Everest đó em gái ạ!""Vậy thì sao? Cái danh hiệu Quỷ Vương bất tử ấy sớm muộn gì cũng thuộc về tay em mà thôi, anh cứ chờ mà xem, thời thế thay đổi, anh ta sẽ không thể ngự trị trên ngai vàng đó mãi được đâu!"_____________________________________"Với thân phận đội trưởng đội antifan, tao rất lấy làm vui khi có đứa hạ gục được mày. Còn với thân phận của một người bạn thì tao thật lấy làm tiếc khi cái danh hiệu Quỷ Vương bất tử của mày sắp bị người khác thế chỗ rồi đó Faker ạ!"Lee Sang Hyeok nhếch mép nói : "Chỉ với một ván game thua mà còn đòi thế chỗ tao? Nằm mơ à?""Ái chà chà! Khẩu khí lớn đấy!" - Lee Jae Wan khoác vai anh cười khà nói, nhưng rồi Wolf khẽ dừng lại rồi nhìn anh bằng ánh mắt chứa đầy sự ẩn ý " Vậy để rồi xem, rồi ai mới là người phải khóc sau cơn mưa ngâu này!"…
phước thịnh: bộ anh nghĩ anh ngon lắm hả, sơn?thành an: ngon!hồng sơn: hôm nay thịnh lại bao ăn trưa, dư tiền, có nên mua thêm 1 tờ vé số nữa không ta?char: sơn k - a peacock vô tri, jaysonlei black cat tsundere, negav capybara đến đâu hay đến đóviết vội hong beta…
"thật đáng tiếc, em chỉ là phụ nữ."…
Có người từng hỏi Minh An:"Rốt cuộc thì crush mày có thích mày không ?"Cái An chỉ mỉm cười, chua chát như cắn trái ổ qua nói :"Tao đơn phương nó mà. "Đơn phương là một kiểu tình yêu cực có hại cho cơ thể vật chủ.Đem đến những cảm giác rung rinh đầu đời như là :Cơn mưa lướt ngang đôi bạn đi học về, cái cảnh đi chung ô tưởng như chỉ xuất hiện trên phim nay thật đến lạ.Là cái kiểu tay chạm tay nhìn nhau rồi cười ngốc.Là hơn chục tin nhắn mỗi ngày mà chẳng tin nào đủ rõ để nóbiết mình đang là gì trong lòng người ta.Là từng câu chữ mập mờ đến lạ.Cũng từng hỏi cậu ấy :"Rốt cuộc thì tao với mày là gì ?"Cậu ấy chỉ cười :"Bạn trên bạn ." Khoảng cách không gần mà cũng chẳng xa.Ồ bạn trên bạn, là kiểu ánh mắt trao nhau mỗi khi gặp mặt. Là sự trêu chọc của người ngoài.Nguyễn Minh An khi còn là một đứa nhóc tiểu học đã nói rằng :"Thứ không đáng quan tâm nhất chính là tình yêu."Đến giờ thật muốn vả một cái, mày trồng cây si người ta hơn một năm rồi đó An nhỏ ơi."Ngồi với tao đi mà."Ok, I'm fine .Linh Giang nhếch mép : "Đến cái giá cũng rơi ."…
Tác giả : Quất Tử Chu.Thể loại: Hào môn thế gia, trọng sinh, tình yêu và hôn nhân, ngọt vănEditor: Tư Hạ (antuha)Beta: ĐậuTình trạng: Hoàn (86 chương + 2 phiên ngoại)Do tui khá thích truyện này nhưng trên trang của editor bị bay mất tiêu.Nên tui reup lại với mục đích đọc off. Nên nếu editor khong muốn người khác reup truyện của mình thì vui lòng nhắn với tui , tui sẽ gỡ xuống nhe.…
Tác giả: Tận thế năm trăm ác nhân + ngày mai hoa rơi Giới thiệu vắn tắt: Lý Bân thấy rõ ràng, cô em vợ Ôn Lam tinh xảo mỹ lệ khuôn mặt tràn đầy phẫn nộ cùng kinh ngạc. Mà chính mình, thân thể trần truồng thượng còn lưu lại chính mình dâm uế tinh dịch, như trước còn bảo trì nhồi máu trạng thái côn thịt phía trên treo dính dính cô em vợ quần lót cùng tất chân.…
Truyện lấy bối cảnh Nam Kỳ Lục tỉnh cuối thế kỷ XIX với làng quê miền Nam có nhà ông hội đồng.Trích:Đêm động phòng, căn phòng ấm cúng hắt lên ánh đèn dầu vàng vọt, khói hương nhè nhẹ quyện trong gió, đỏ cả không gian.Thôi Phạm Khuê ngồi nơi mép giường, đầu cúi thấp, bàn tay căng thẳng siết chặt vạt áo. Trái tim nhỏ trong lồng ngực đập thình thịch, từng nhịp nặng nề đến mức chính em cũng nghe rõ.Khương Thái Hiền đứng nhìn dáng vẻ co ro ấy mà trong lòng lại vừa thương vừa xót. Anh ngồi xuống, bàn tay thô ráp nâng cằm vợ lên. Gương mặt nhỏ nhắn kia, đôi mắt ươn ướt mà long lanh, như muốn chạy trốn nhưng vẫn không dám.- Khuê, bây giờ em là vợ anh rồi. Đêm nay... cứ để anh yêu thương em..Có tối, khi cả hai ở trong phòng, Phạm Khuê rụt rè lại gần, vòng tay ôm lấy vai chồng từ phía sau rồi nhỏ giọng hỏi:- Anh Hiền này... anh mệt à? Em thấy dạo này anh ít nói chuyện với em quá...Khương Thái Hiền khựng lại một thoáng, bàn tay vốn đang lật giấy tờ cũng ngừng lại. Nhưng thay vì quay sang ôm lấy em như mọi khi, hắn chỉ khẽ gỡ tay em ra, giọng trầm xuống:- Anh bận, em đi ngủ trước đi!."Anh có đang giận em không? Hay là... trong tim anh đã có ai khác rồi?"bìa: @eyarnken…
Apo trước kia chắc hẳn sẽ không dám nghĩ tới, cuộc sống hôn nhân của mình lại thành ra thế này !!! -------Tổng hợp những oneshot vui vui yêu yêu về cuộc sống của MileApo sau hôn nhân. Không chuyển ver !…
✨ Giới thiệu bộ truyện"Đây Khoảng Sao Trời, Kia Khoảng Biển"Bộ truyện xoay quanh tuổi học trò của ba cô gái Hà Miên - Huyền Diệu - Linh Lan, vừa nằm trong "top đầu" của trường, vừa nổi tiếng với sự mồm mép, lầy lội không ai sánh kịp.Ngày tháng lớp 10A3 không chỉ có những buổi học chan hòa tiếng cười, những lần tranh cãi "trên trời dưới đất", mà còn đầy ắp những khoảnh khắc hồn nhiên, trong trẻo - nơi tình bạn, ước mơ và tuổi trẻ hòa vào nhau như sao trời với biển cả, rộng lớn và bất tận.…
Tác giả: Ái Cáp Cáp Đích Tiểu ĐaoPhuwin mỗi tháng phải tiêu hết 10.000 baht, nếu không, hình phạt cực kỳ khủng khiếp-bị Pond vuốt ve mặt.Phuwin cười gượng: "Thực ra, tôi cũng không trong sáng gì cho lắm. Hay là... chúng ta làm một lần rồi xóa nợ?"Pond đứng bên mép giường, cúi mắt nhìn anh: "Xin lỗi, tôi không ngủ với bạn trai cũ. Tôi có cách phát tiết của riêng mình."Phuwin hỏi: "Cách gì?".Pond vuốt ve khuôn mặt anh, giọng điệu nguy hiểm: "Mỗi tháng tiêu hết 100.000 baht."Phuwin: "..."Nguồn: truyenfull.vision…
Tổ chức bị đánh bại và bị phá hủy hoàn toàn. Bất chấp như thế, cơ thể của Kudou Shinichi đã sản sinh ra kháng thể, tệ hơn, những thành phần độc của viên thuốc đã ảnh hưởng đến hệ thần kinh làm chàng thám tử mất hết kí ức về cuộc đời của Shinichi. Khả năng trở lại làm Kudou Shinichi chính thức trở thành con số 0. Giờ đây, Conan sẽ thật sự sống cuộc đời của chính mình, ko còn là thân phận tạm thời của Kudou Shinichi. Ngày mưa hôm đó, Edogawa Conan được chính thức sinh ra. Lưu ý: Truyện không thuộc thể loại trinh thám mà thiên về thể thao và đời thường nhiều hơn, đa số bản quyền nhân vật đều thuộc về Gosho Aoyama, độc giả xin lưu ý khi đọc truyện…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…