CapRhy - Quang Anh mãi thôi
'người yêu cũ tao'…
'người yêu cũ tao'…
Renjun gửi một phiếu khảo sát cho những crush cũ của mình, và chỉ có một người trong số đó trả lời là "Có" đối với một câu hỏi cụ thể.Writer: @jenocentric_Link truyện gốc: chimxanh/jenocentric_/status/1328333712480632833?t=ddngNm2GVbKtv0eAOKqa5Q&s=19Tên au do người dịch tự đặt.…
nguyên sang / nam nam / hiện đại / cao H / khôi hài / vườn trường / nhẹ nhàngDoanh ngọc khe ở 18 tuổi sinh nhật khi, yên lặng ưng thuận sinh nhật nguyện vọng, là có thể có soái ca thích hắn. Nhưng hắn run run trên bụng thịt mỡ, thực mau ý thức đến nguyện vọng này có điểm khó, vì thế hắn sửa sửa: Liền tính không thích cũng đúng, có thể cùng hắn làm một lần ái là được.Buổi sáng hôm sau, hắn ở một trận đau nhức trung tỉnh lại.Hắn cho rằng chính mình muốn mù, lại phát hiện chính mình bên trái kia con mắt tròng đen, biến thành đỏ như máu, đen nhánh đồng tử trung gian giống như có cái gì loang loáng đồ vật tồn tại.Doanh ngọc khe nhìn chằm chằm nhìn một hồi, phát hiện......【 doanh ngọc khe ( 18 ) 】【 Ma Vương huyết mạch LV.1】【 lâm thời năng lực: Thời gian đình chỉ 】Doanh ngọc khe:???Hàng phía trước báo động trước: Tổng chịu NP! Làm tình sẽ nói thô tục! Chịu sẽ biến thành thịt dục giàn giụa ( hơi nhũ phì mông? ) tiểu manh nam, nhưng ngay từ đầu thực xấu rất béo còn đáng khinh! Là cái sắc tâm siêu cường sắc đảm tặc đại người xấu! Giai đoạn trước đơn tính, hậu kỳ bị năng lực cải tạo thành đôi tính! Cốt truyện bao gồm ngủ gian, luân gian , cầm tù, điều giáo, thôi miên, loạn luân , người ngoại, bị bắt sinh con, thời gian mang thai tính giao từ từ! Công rất tuấn tú cũng rất nhiều, khả năng >10…
NGHE CHO RÕ ĐÂY! NGƯƠI KHÔNG LÀ GÌ CẢ NGOÀI KẺ VÔ DANH!NGƯƠI THỰC SỰ TIN TƯỞNG RẰNG MÌNH LÀ 1 NGƯỜI TỐT CHO DÙ NGƯƠI CÒN KHÔNG THỂ NHỚ "TA" LÀ AI?NGƯƠI THỰC SỰ NGHĨ RẰNG MỌI NGƯỜI NGƯƠI YÊU QUÝ NGƯƠI SAO? 1 KẺ NHƯ NGƯƠI?TẤT NHIÊN LÀ KHÔNG RỒI! HỌ CHỈ ĐANG DIỄN THÔI!HỌ DIỄN ĐỂ QUÊN ĐI QUÁ KHỨ, DIỄN ĐỂ QUÊN ĐI NGƯƠI THỰC SỰ LÀ AI?ĐỂ TA NÓI RÕ! NGƯƠI CHỈ LÀ 1 BẢN SAO! 1 KẺ THAY THẾ VÔ DỤNG!NGƯƠI YẾU ĐUỐI, KÉM CỎI VÀ KHÔNG CÓ THAM VỌNG!DÙ NGƯƠI CÓ TRỐN CHẠY ĐI ĐÂU NỮA CŨNG KHÔNG THỂ CHỐI BỎ SỰ THẬTNGƯƠI LÀ "TA" VÀ "TA" LÀ NGƯƠINGƯƠI LÀ KẺ MANG TỚI CHIẾN TRANHNGƯƠI LÀ NGƯỜI MUỐN NHÌN THẾ GIỚI ĐỔ NÁT NÀY CHÁY RỤINGƯƠI LÀ QUỶ VƯƠNG VÀ NGƯƠI SẼ MANG CÁI CHẾT ĐẾN VỚI THẾ GIỚI NÀYHÃY TẬN HƯỞNG ĐI KHI NGƯƠI CÒN CÓ THỂbởi nó sẽ không được lâu đâu…
- Mày cười lên xem nào!- Bakugou- Cười ra tiền tớ mới cười!Muốn tôi đây cười không dễ đâu.- Này! Bỗng Bakugou xòe ra mấy tờ 10 000, phe phẩy trước mặt tôi. Thề là tôi không bị tiền dụ đâu!- Haha! Buồn cười quá!Nhưng mà tiền nó cứ quyến rũ tôi, không còn cách nào tôi đành cười :)))- ...- Vậy xin nhé!- Nói rồi tôi cầm số tiền đó đi luôn- Mẹ nó! Haruko, mau đứng lại! Mày gọi đó là cười hả?- Bakugou nổi khùng đuổi theo, ai đời có người nào cười mà mặt vẫn đơ như vậy không?…
Bá đạo tổng tài công x dương quang thụChâu Kha Vũ x Lưu Chương"Kẻ khôn ngoan không sa vào lưới tình. Nhưng Lưu Chương là kẻ ngốc.""Vinh hạnh cả đời của Châu Kha Vũ là được cùng em yêu đương."📌OOCTình tiết trong truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả không liên quan đến người thật, vui lòng không reup khi chưa có sự cho phép và đừng mang đi nơi khác.…
Khi thời gian đi qua, chúng ta mãi mãi vẫn ở đây, đúng không ?Tác giả : TammyPLEASE DO NOT RE-UPLOAD !!!Truyện chỉ được đăng trên Wattpad duy nhất tại acc này của mình.…
Sau 2 năm Sasuke rời làng Naruto cũng đã theo chân ngài Jiraiya luyện tập, tất cả mọi thứ đều tiếp tục phát triển theo đúng quỹ đạo của riêng mình. Haruno Sakura cũng thế cô luôn nỗ lực cố gắng từng ngày để trở nên tốt hơn dưới sự chỉ dạy vô cùng tận tình từ phía đương kim Hokage đệ Ngũ Senju Tsunade thuộc gia tộc Senju. Ninja nếu muốn thăng tiến thì phải trải qua rất nhiều thứ nhiều nhiệm vụ đủ cấp bật Naruto và Sakura cũng có nhiệm vụ cho riêng mình một nhiệm vụ quan trọng hơn bất cứ thứ gì...Đó là...…
Châu Kha Vũ x Lưu ChươngNơi đây có tất cả các câu chuyện em viết vào lúc rảnh mong mọi người ủng hộ và enjoy những cái moment này 🐶🦆…
❤️ Tác giả : TammyPLEASE DO NOT RE-UPLOAD !!!Truyện chỉ được đăng trên Wattpad duy nhất tại acc này của mình.…
Lần đầu gặp anh tôi thấy anh lấp lánh trên bục nhận giải Nhiều năm sau gặp lại chúng ta đi dạo phố Hợp Phương…
Thị trấn nhỏ nép mình dưới triền đồi, nơi sương mai buông như dải lụa mỏng và thời gian trôi chậm đến dịu dàng. Một người đến vào buổi sáng lành lạnh, mang theo ánh nhìn trầm mặc và khoảng lặng trong tim. Người kia đã ở đó tự bao giờ như một phần của nơi này, như hương thơm dịu nhẹ trong căn bếp sáng đèn mỗi sớm mai.Họ chẳng nói nhiều. Chỉ là những ánh nhìn chạm khẽ, một nụ cười ấm hơn cả ánh nắng muộn chiều. Và rồi, giữa không gian bình yên ấy, điều gì đó đã nhen lên - lặng lẽ, chậm rãi, nhưng đủ để sưởi ấm những vùng tim lạnh nhất.…
Phan Nguyễn Hoàng Dương là một kẻ chỉ biết vùi đầu vào công việc. Sự thờ ơ, vô cảm đã khiến cậu trở nên cô độc, xa cách với mọi người. Một ngày, được đồng nghiệp gợi ý, Dương đã đến Tiệm cà phê ký ức - nơi được cho là sẽ lấy lại thanh xuân của con người.Liệu thanh xuân mà Dương đã đánh mất là gì? Và cậu sẽ giành lại nó như thế nào?…
- Dương Thiên An, tình yêu của cô đối với tôi không đáng một xu- Cô đừng tưởng đặt chân được vào làm thiếu phu nhân nhà họ Hoàng, lấy được lòng bố mẹ tôi thì tôi sẽ coi cô là vợ- Cô nghe cho rõ đây, Hoàng Nam Dương tôi sẽ không bao giờ yêu cô, người tôi yêu chỉ có mình Trang Anh...Cứ thế anh dằn vặt, hành hạ cô. Anh thường bỏ mặc cô một mình, anh dẫn một người phụ nữ về nhà và làm tình với cô ta ngay trước mặt cô, anh đưa người anh yêu về rồi bắt cô hầu hạ cô ấy. Anh vì cô ấy mà đẩy cô ngã xuống cầu thang, từng bậc, từng bậc, lạnh ngắt, khiến cho đứa bé trong bụng cô còn chưa kịp thành hình đã bỏ cô mà đi...Và, cô chọn rời xa anh, rời khỏi thế giới của anh... Để đến khi anh nhận ra thì đã muộn mất rồi...Tác giả: Nguyễn Diễm Quỳnh…
Ở đây chỉ có Goge or Satosugu or Chatoru và Chuguru…
Kỳ thi trên toàn cầu tính nguy hiểm cao như thi đại học, gọi tắt là thi đại học toàn cầu.Vượt qua đề thi, giữ được mạng sống.Quy chế thi cứ một tháng thì cải cách, được lựa chọn ngẫu nhiên.Tổng kết: Show ân ái mù mắt độc giả của hai ông boss.…
"đừng có phá nữa lũ giặc con ơi.""hong liu liu."…
Thời gian sẽ là phương thuốc tốt giúp phục hồi tất cả, rồi chúng ta sẽ chỉ nhớ rằng lúc đó bản thân đã rất đau, nhưng không còn nhớ cơn đau đó như thế nào nữa rồi.------------------------------------người viết: kimtruyện mang hơi hướng hiện thực, một chút slice of life, tất nhiên là không yếu tố thực nào xuất hiện trong đây cả trừ tên những người được nhắc đến. dòng thời gian không xác định, đan xen giữa thực và ảo, giữa hiện tại, quá khứ và tương lai. cp guriaa, fakenut (maybe)viết cho những ngày không làm gì của mình. cảm ơn vì đã ghé qua.…