2,662 Truyện
Thỏa Thuận Kết Hôn Không Làm Phiền Lẫn Nhau

Thỏa Thuận Kết Hôn Không Làm Phiền Lẫn Nhau

113 13 10

Bắc Tinh Nhiên vốn là tiểu thiếu gia vô ưu vô lo, ai ngờ nhà đột nhiên bị phá sản, cha mẹ ly hôn, trở thành tiểu đáng thương không ai muốn.Khi cậu vô gia cư, người hàng xóm lớn tuổi Du Gia Xuyên luôn nhìn không vừa mắt tìm đến cậu.Du Gia Xuyên: Cậu đã không ai muốn, vậy không bằng gả cho tôi đi, tôi vừa lúc thiếu một người vợ.Bắc Tinh Nhiên: Bệnh tâm thần, tôi không cần sự đáng thương của anh.Du Gia Xuyên: Là hiệp ước kết hôn, chờ sau này thời cơ thích hợp, chúng ta lại ly hôn, về sau ai cũng không quấy rầy ai.Anh cười: Nhà tôi em cũng quen thuộc, đến nhà tôi sinh hoạt, dù sao cũng tốt hơn lưu lạc đầu đường.Bắc Tinh Nhiên: Hình như quả thật không chịu thiệt?Bắc Tinh Nhiên vì thế liền kết hôn với Du Gia Xuyên.Sau khi kết hôn, Du Gia Xuyên: Chúng ta bây giờ là vợ chồng, ra ngoài ngay cả thắt lưng cũng được không ôm em không thấy kỳ cục sao?Bắc Tinh Nhiên: Được rồi. Ôm eo đi.Du Gia Xuyên: Bạn tôi tới rồi, không thể để cậu ấy thấy chúng tôi chia phòng ngủ chứ?Bắc Tinh Nhiên: Được rồi, nhưng ngươi không được chạm vào tôi!Chồng giả một thời gian sau, một ngày nào đó Du Gia Xuyên có việc đi công tác, không ở nhà.Bắc Tinh Nhiên:...Ngủ không được.Trong chốc lát, Du Gia Xuyên gửi tin nhắn cho cậu: Sao nửa đêm rồi mà em còn đăng bài lên nhóm bạn bè, ngoan, mau đi ngủ.Bắc Tinh Nhiên hừ hừ chít, đỏ mặt viết: Du Gia Xuyên anh khi nào thì trở về? Em nhớ anh.Bắc Tinh Nhiên vẫn cho rằng, Du Gia Xuyên đề nghị kết hôn với cậu, là bởi vì đồng tình với cảnh ngộ của cậu, chờ hai năm sau hiệp ước hết hạn, liền tự động ly hôn, không nợ…

"Trọng sinh" Quay trở lại yêu người

0 0 1

Năm mười bảy tuổi, Giang Tịnh Nghiên một lần nữa mở mắt giữa phòng học quen thuộc, sau khi đã trải qua cả một kiếp đời đau đớn và bi kịch.Ở kiếp trước, cô từng là thiên kim đại tiểu thư, sống trong nhung lụa, có tình yêu, có gia đình, có tương lai rộng mở. Nhưng tất cả sụp đổ chỉ trong chớp mắt.Người con trai cô yêu nhất—Thẩm Mặc Dương—chỉ vì một vụ cá cược vô nghĩa mà biến tình yêu của cô thành trò cười cho thiên hạ. Anh ta rũ bỏ cô để đến bên "bạch nguyệt quang", còn cô, bị phản bội, bị chế giễu, bị ruồng bỏ. Gia đình phá sản trong một đêm. Cô từ tiểu thư cao quý trở thành kẻ lang thang nơi xó chợ, bị nhục mạ, bị đánh đập… cho đến khi chết đi trong đói rét và tủi nhục.Linh hồn cô không siêu thoát. Cô lang thang nơi trần thế, chờ mong cha mẹ sẽ tìm đến mình, nhưng chờ mãi, chờ mãi… chỉ thấy họ bỏ đi không chút do dự. Cô tưởng rằng dù họ không yêu cô, ít nhất cũng có chút tình máu mủ. Nhưng hóa ra, cô vẫn quá ngây thơ.Khi trái tim đã chết lặng, trong đêm đông tuyết phủ, có một người đàn ông xuất hiện. Anh mặc vest đen, ánh mắt lạnh lùng nhưng thẳm sâu, nhẹ nhàng phủi tuyết trên thi thể cô, cẩn thận ôm lấy, rồi khoác áo mình lên xác cô.Anh đưa cô về, an táng tử tế. Rồi ngày ngày đến mộ cô, im lặng đứng dưới mưa như kẻ hóa đá.Cô mới biết tên anh là Lục Trầm Dạ—người nổi tiếng bất hảo ở trường, trốn học, đánh nhau, hút thuốc… một kẻ mà cả đời cô chưa từng để mắt đến.Nhưng chính người ấy, lại là người duy nhất ở lại sau cùng, khi tất cả đã rời bỏ cô.…