Buổi tối tuyệt vời của Musa (Scan)
Ngân Hà dịch…
Ngân Hà dịch…
Ừ...thanh xuân của tôi đẹp đến vậy còn bạn thì sao?…
Một từ thôi "Điên"…
text fic…
Anh là gió, đi khắp bốn phương trời mang theo mình hơi lạnh đó.Những cơn gió luôn kéo những đám mây đi theo mình, có thể từ những cơn gió trở thành cơn bão,Em là nắng, trải khắp đất trời mang theo màu vàng của sự ấm áp,Những tia nắng xuyên qua khe lá nhỏ, đi theo sát bên anh mỗi ngàvy như thế. Nếu như anh là cơn gió lạnh thoáng qua đó thì em sẽ là tia nắng nhỏ luôn bên anh chỉ sợ anh thổi mây che mất em mà thôi. Và những tia nắng đó sẽ tắt và hoàng hôn đến, đêm đêm một mình anh chơi với án trăng. Khi bình minh đến những tia nắng đó sẽ trở lại và em sẽ cố gắng bên anh dù anh có thổi mây che em đi.ĐÂY LÀ BẢN CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢCOUPLE GỐC : MEWGULFTÁC GIẢ GỐC : _02Yzl03_LINK TÁC PHẨM GỐC : https://www.wattpad.com/story/239167805?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=purpleblue_taeguk&wp_originator=NcxSNbrp1ej3Y0h7PGCOQFYyxchAdA92qMdWjULCbRUID%2FBe9lU18mxFNpIRopJ76RWXOudUrI5NAx1HPHp56HudlGaOYssyCGGp0QK2u%2BdaWINNbEsvG%2BzZc7ylOjcm…
Thể loại: 1x1,TÌNH TRAI, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, đời thường, từ niên thiếu đến trưởng thànhNhân vật chính: Bảo Ngọc x Nam KhaVăn án: Bảo Ngọc, một cậu chàng mắc " chứng ghét mưa", mỗi lần trời đổ mưa là cậu lại bực dọc đâu đâu như hội chị em đến tháng vậy. Cứ ngỡ cuộc sống sẽ mãi bị ông trời đọa đày như thế, nhưng, tất cả đã đổi khác, khi cũng chính từ cơn mưa, cậu đã tìm ra và chạm đến những hạt nắng ấm áp nhất nhân gian... " Tớ mượn cậu một cơn mưa, được không? Đừng lo, không để cậu thiệt đâu... Lấy cả cuộc đời tớ trả nhé?"Chủ đề: Không có ngày mưa nào là không tạnh. Yêu những ngày nắng và đừng ghét những ngày mưaCá có lời muốn nói: Đứa con tinh thần đầu tay, mong người có duyên đến sẽ ở lại. Tiếp nhận mọi góp ý, không tiếp lời miệt thị, công kích. Mong mọi người có trải nghiệm vui vẻ…
12 con người với 12 tính cách khác biệt nhưng họ đã góp vào nhau những hồi ức đẹp nhất. Thanh xuân của tớ là một màu xanh nhưng yên vui hay khổ đau thì chẳng ai biết được và dù cho có bước qua thanh xuân hay là dừng lại thì tớ vẫn trân quý nó. "Le lói le lói đóm lửa nhỏ Ai thắp khi nào chẳng biết đâu Nơi giấc mộng xanh xanh đó, Mắt ướt nhoè, lời ca thì dở dang."Author: Trái Chanh Pụng Pự.Status: Updating.Cập nhật vào Thứ Ba hàng tuần.Mong các bạn hãy COMT và VOTE cho tớ, đó là động lực để tớ viết tiếp!^^…
Sưu tầm lại để đọc…
Tình cảm thầm kín của một cô gái theo đuổi chàng chàng trai mà mình theo đuổi từ khi còn là học sinh cho đến khi thành đạt trong cuộc sống.Ở trong thành phố ở trong bệnh việc có một khoa ngoại thần kinh lại có một vị bác sĩ trẻ tuổi mới tới tên là Thẩm Quyến, hời hợt khách sáo, lạnh nhạt cao quý, đối xử với phụ nữ như đồng nghiệp, duy nhất chỉ với một "bệnh nhân" Tô Dạng Nhiên là hơi khác."Bác sĩ Thẩm, có phải não tôi bị chấn động rồi không?""Bác sĩ Thẩm, trong đầu tôi hình như có gì đó, đau lắm.""Bác sĩ Thẩm..."Sau đó Tô Dạng Nhiên bị bác sĩ Thẩm quát.Thẩm Quyến: "Vậy có cần tôi mổ óc cô ra xem thử ở trong đó có cái gì không?"Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười tươi rói: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."Nội dung 2:Lúc Tô Dạng Nhiên học lớp 10 có bám theo một thiếu niên tên là Thẩm Quyến một thời gian thật lâu, tỏ tình thất bại vô số lần, trong một lần tỏ tình thất bại thì nổi cơn tức giận, cứng rắn cưỡng hôn người ta.Một ngày nào đó ở năm nào đó, bọn họ gặp nhau lần nữa. Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hứng thú bừng bừng hỏi Thẩm Quyến."Bác sĩ Thẩm, em nghe nói bác sĩ ngoại khoa nào thể lực cũng tốt là thiệt hay giả vậy?"Thẩm Quyến liếc cô một cái, "Có tốt hay không trong lòng em tự biết mà."Bác sĩ khoa ngoại thần kinh ít nói lãnh đạm x đại tác giả xinh đẹp lười biếng viết truyện…
Có lẽ trong năm tháng học trò của Cao Đỗ Xuân không thể thiếu hình bóng Hoàng Duy Nam . Hình bóng đó là một phần thanh xuân tuổi trẻ và là nửa cuộc đời còn lại của cô. .... Cao Đỗ Xuân ngẩng đầu lên nhìn đập vào mắt cô là đôi mắt hồ ly thật đẹp Hoàng Duy Nam,mái tóc của cậu thiếu niên đầy sức sống được tỉa ngắn gọn gàng đầy sức sống.Mũi thơm nước xả vải Comfort cứ thế bay vào mũi Cao Đỗ Xuân,cô cúi đầu nhặt sách lên bên tai nghe thấy âm thanh trầm ấm được phát ra cổ họng nam giới. "Xin lỗi,cậu không sao chứ?" Cao Đỗ Xuân lắc đầu rồi nhặt sách tiếp,Hoàng Duy Nam cúi xuống nhặt giúp nhưng cô bé nhỏ nhắn đã nhanh chóng nhặt xong mà cất bước .Anh đứng nhìn tấm lưng Cao Đỗ Xuân mà cau mày , quay đi.…
Đầu đội vương miện. Uy quyền. Lộng lẫy…
#chương_1 mở đầu Sự mở đầu tất cả…
Tìm hiểu về dòng sơn giao thông Joton Joline màu vàng 20% hạt phảnquang Sơn giao thông Joton Joline màu vàng 20% hạt phản quang là một loạisơn giao thông nhiệt dẻo, dùng nhiệt đốt nóng, được dùng để kẻ vạch choxa lộ, cao tốc, đường giao thông công cộng, bãi đậu xe, nền nhà xưởng, vớinhững ưu điểm:+ Chịu được nhiệt và ổn định+ Chịu được thời tiết khắc nghiệt+ Không chứa dung môi, an toàn người sử dụng, thân thiện môi trường + Vạch sơn có phản quang nên dễ nhận biết trong tối…
Lục Tâm Nhi - đại tiểu thư của Lục gia , xinh đẹp tài năng là mẫu người lý tưởng mà bất cứ gia tộc nào cũng muốn cô làm con dâu . Cô tựa như một vị nữ chủ nhân mà không ai dám chạm tới .Âu Diệp Hy - anh là sinh viên nghèo , trong tay chẳng có bất cứ gì , tiền không có nhà cũng không , anh chỉ được danh xưng là học sinh danh dự mà người ta gọi .Anh vô vị tầm thường , cô thì kiêu sa xinh đẹp , nhưng không hiểu vì sao ... khi gặp anh cô lại không cầm được lòng mà yêu phải anh.. Cô không mang dáng vẻ của một tiểu thư để gặp anh mà chỉ là một học muội muốn thỉnh giáo anh . Cô không mang danh phận của mình ra để có thể sai khiến mà chỉ ở bên anh găm gắp nghe theo . Cô không mặc những bộ váy hàng hiệu ăn ở những nhà hàng sang trọng mà chỉ khoác lên kình những chiếc váy đơn giản rẻ tiền rồi cùng anh đi ăn uống ven đường . Cô không tham dự những party sôi nổi ở những quán bar như thường nữa mà lại cùng anh đi bán thuốc lá hay cùng anh làm phục vụ ở quán cà phê ... dường như vì anh mà cô không cần bất cứ thứ gì nữa nhưng nhận lại chỉ là sự hờ hững lạnh nhạt.Nhưng Tâm Nhi nào biết , anh yêu cô còn hơn cô yêu anh , anh không ngại người ta dèm pha , anh không ngại người khác buông lời ra tiếng vào , mà anh sợ rằng ... không có gì trong tay thì sao có thể lo cho cô , không có sự nghiệp tiền đồ thì sao có thể bảo vệ cho cô ... cô quá hoàn hảo , anh thì lại khác , thế giới của hai người hoàn toàn khác nhau .. nên khoảnh khắc mà Tâm Nhi được chạm đến Diệp Hy là khoảnh khắc vui nhất của cuộc đời cô.…