Bảo Bối À...!? Tôi Thích Cậu. Có Được Không...!?
- Tuy Đây hk pải là lần đầu Viết fic...nhưng Tài Nghệ viết của Vân Còn Rất kém....Mong M.n Thông Cảm Và Vote ủng hộ cho Vân để Vân có động Lực Viết Nhé ^^…
- Tuy Đây hk pải là lần đầu Viết fic...nhưng Tài Nghệ viết của Vân Còn Rất kém....Mong M.n Thông Cảm Và Vote ủng hộ cho Vân để Vân có động Lực Viết Nhé ^^…
Chạm nhẹ vào đôi mắt...Chạm nhẹ vào bờ vai...Chạm nhẹ vào đôi môi...Ngày mai...xa anh rồi...…
Tên truyện: Câu chuyện cổ tích của anh và emTác giả: Dương MạnThể loại: tình cảm, cổ tíchNguồn ảnh: design từ CanvaTình trạng: đang tiến hànhTrích đoạn:- Tại sao ngươi lại nghiên cứu nước hoa?- Hoa thì thơm, nếu chọn đúng những loại hoa phù hợp để tạo ra tinh dầu độc nhất thì cũng như con người, nếu chọn đúng người, đúng mùi hương mình thích thì đấy là tình yêu độc nhất.Author: NGHIÊM CẤM MANG TRUYỆN ĐI EVERYWHERE!!!!!!!!!!!…
Nàng ngồi đó, chân trần vắt chéo, tẩu thuốc kẹp hờ giữa những ngón tay thon dài. Làn khói bạc uốn lượn quanh nàng như một điệu múa lười biếng. Đôi mắt hổ phách ánh lên vẻ thích thú, lướt qua những con chữ như thể nhìn thấu kẻ đang đọc chúng."Ngươi nghĩ đây chỉ là một câu chuyện? Tệ thật, ngươi nhầm rồi. Đây chỉ là một trò chơi thôi."Giọng nói khác vang lên, cắt ngang dòng suy tư của nàng.Tác giả: "Ngươi không có lời cảnh báo nào sao?"Hồ Ly khẽ nghiêng đầu, đôi môi đỏ thẫm cong lên đầy vẻ thích thú."Cảnh báo à? Hừm... Ngươi sẽ mất tiền thôi. Vì câu chuyện này rất thú vị. Và nếu không cẩn thận... ngươi có thể mất cả chính mình."Nhưng nàng lại đặt tay lên môi, làm động tác nhỏ tiếng, nở nụ cười:"Nhưng thôi, ta sẽ không tiết lộ trước. Cứ thử xem!"---Văn ánGiữa màn sương mờ ảo, một linh hồn lạc lối mở mắt ở một thế giới xa lạ-nơi thần linh không chỉ là tín ngưỡng mà còn là quy luật. Ở nơi này, giấc mơ, ký ức và số phận đều bị ràng buộc bởi những điều không ai có thể lý giải.Cậu được trao cho một món quà-hoặc một lời nguyền. Một năng lực đặc biệt, cho phép vượt qua ranh giới giữa sống và chết. Nhưng mỗi lần quay lại, một thứ gì đó mất đi: một phần ký ức, một cảm xúc mơ hồ, hoặc có lẽ... một phần của chính mình.Những mảnh vỡ của thực tại đan xen, những cái chết không chỉ là dấu chấm hết mà còn là những cánh cửa dẫn đến những bí ẩn chưa từng được biết đến. Trong thế giới này, mọi thứ đều có quy luật... ngoại trừ một điều-cái chết không bao giờ thực s…
Hán Việt: [ ngạo mạn dữ thiên kiến ] ngã chân đích thị cá nữ vu aTác giả: Hạc PhiSersi là cái nữ vu, nhưng chưa từng có người nào phát hiện.Nàng có một đôi dị sắc đồng.Mọi người: Nhưng lớn lên quá bình thường, khẳng định không phải nữ vu.Nàng sẽ ở nhà ngao chế ma dược.Mọi người: Lucas tước sĩ gia tiểu nữ nhi nấu ăn phương diện không hề thiên phú, làm được đồ vật nhìn qua liền khó có thể nuốt xuống.Nàng thường thường ra cửa, hướng đi không rõ.Mọi người: Tuổi trẻ nữ sĩ luôn là sẽ trầm mê tình yêu, nàng nhất định là đi gặp lén tình lang.Thẳng đến Darcy tiên sinh hướng nàng cầu hôn.Mọi người: Nàng là nữ vu đi?! Khẳng định là dùng ma pháp mê hoặc Darcy tiên sinh.Sersi: Ta không phải, ta không có, lần này ta thật là vô tội.Chú:1.Ps nữ vu không đi hp giả thiết, cho nên không có tiểu gậy gỗ2. Nữ chủ mắt là tròng đen dị sắc chứng, tham khảo bổn ni mắt--------------------------------------------------------Kim bài đề cử đánh giá:"21 thế kỷ nữ vu Sersi ngoài ý muốn trọng sinh ở 19 thế kỷ Anh quốc, phong phú ma pháp tài liệu quả thực chính là nữ vu thiên đường! Nhưng là, thời đại này trừ bỏ quý hiếm tài liệu, còn có nữ vu thẩm phán! Vì sợ bị thiêu chết, Sersi vẫn luôn cẩn thận mà che dấu chính mình thân phận, điệu thấp mà tiến hành nàng nữ vu sự nghiệp. Ai biết lại bị Netherfield khách thuê Darcy tiên sinh cùng Vu sư gia tộc xuất thân bá tước thiếu gia đồng thời theo dõi. Đáng thương nàng cực cực khổ khổ che dấu nữ vu thân phận, như vậy nghênh đón lớn nhất nguy cơ......"…
Người ta có thể yêu một người nồng nàn, nhưng cảm giác ấy không thể trốn tránh thời gian mà bỗng dưng phai nhạt .Một người có thể là cả thế giới đối với ta lúc này nhưng cũng có thể trở thành vật cản của ta tại thời điểm khác, chuyện tình cảm giống như lòng người khi đầy - khi vơi rất khó đoán. Thế nên đừng trách thế gian này sao bội bạc chỉ tiếc cuộc đời lắm gian nan . -------------------------------------------------------------…
Ehetớ viết giống dạng one short có ooc hoặc yếu tố char x oc ạ…
Dịch: Yu YinĐây là phiên bản được Yu beta chỉnh sửa lại nhân dịp đổi nhà mới, chỉnh sửa từ từ xong tới đâu ấp tới đó nha___________________Giới thiệuMột nữ tử Phù Phong Phái luyện Sinh Tử Dược vì một nam nhân bạc tình, ai uống vào trăm phần trăm sẽ mang thai sinh nở.Nữ nhân vật lót nền cầm lọ thuốc, đắc ý công bố với mọi người.Mọi người xôn xao bàn tán: "Có thật không? Trước đây từng có chưa?"Không biết nữ nhân vật nền nghĩ tới thứ gì, mặt đột nhiên sa sầm xuống, chỉ về một góc, mọi người nhìn theo.Thập Thất ngẩng đầu nói trong hoang mang: "Nhưng mà ta là nam?" Mọi người nín lặng...Nói tóm lại, đây là một câu chuyện vui vẻ hạnh phúc về một vị bảo chủ dẫn theo ảnh vệ đang mang thai bánh bao tới tới lui lui trên giang hồ, vừa chăm bánh bao, vừa nhân tiện khanh khanh ta ta...…
Tổng hợp một số bài văn của 4 tác phẩm:- Chữ người tử tù- Chí phèo- Hạnh phúc của một tang gia- Hai đứa trẻ.…
‼️seonwoo x han maru chịch bôn lành . đớt ti tắc, dzú to loz múp đít bự doọ là sướng ngất ngây, ún water đéi, 4 lù.‼️[ SERIES TUYỂN TẬP ICHJ ICHJ CỦA SEONWOO EDEN X HAN MARU ],🔻Tổng đài bá đạo cu bự chym to đjt dai tinh nhiều nhà mặt phố bố làm to nhà đéo có gì ngoài tiền suốt ngày nuwngs sảng là vạch l0z vợ iu để bú, mỗi tội mỏ hỗn quá vợ không cho nên thẹn quá hoá giận mà vạch cu chjch đít đix vợ, " vợ không cho bú l0z mà, anh chỉ doọ đít thôi chứ có bú l0z vợ đâu? ".🔻Trai đẹp tổng đài Seonwoo và anh nhân viên nhà nước tội nghiệp Han Maru là người yêu của nhau ra đường thì mày tao đánh nhau chửi nhau là thế về nhà lại chồng chồng vợ vợ đù ra đẹ tới sáng, sáng dậy còn phải úp l0z múp vô mặt anh chồng đẹp trai mỏ hỗn cho ảnh bú để ảnh thức. Khổ thân anh nhân viên nhà nước ngày nào cũng bị anh chồng đẹp trai đù ra đẹ bôn lành 😭😭.Trích: 💬Seonwoo: " Nào, banh lồn ra cho chồng đụ lồn đĩ của vợ nào. 😍😍😋😋⨳゛LƯU Ý: 📌📌.-•× NOTP out giúp mình ạ. 📌. -•× Chuyện viết để thỏa mãn chỉ tưởng tượng của mình cũng như các đồng răm nên không thích có thể OUT.📌.-•× Truyện để thỏa mãn chỉ tưởng tượng nên LỆCH NGUYÊN TÁC HOÀN TOÀN .📌.-•× Từ ngữ thô tục không phù hợp xin hãy OUT.📌.-•× Nghiêm cấm REPOST hay chuyển VER.📌.-•× Chỉ đăng trên WATTPAD.📌.-•× Cấm chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào.📌.-•× Lần đầu viết truyện nên còn sai sót mong mọi người bỏ qua.…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…