[Đồng nhân văn Thử Miêu] - Nghìn năm duyên phận Tác giả: Vũ Quế Hương Chi (Dĩm)Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cường cường 1x1, đồng nhânSố chương: 20+2 PNChính: Bạch Ngọc Đường x Triển ChiêuPhụ: Trâu Lương x Lâm Dạ Hỏa, Ân Hậu x Thiên Tôn, Triệu Phổ x Công Tôn SáchLƯU Ý: Đây là đồng nhân của Long Đồ Án - Nhĩ Nhã Cho dù kí ức biến mất, người Bạch Ngọc Đường luôn nhớ tới là Triển Chiêu. Ngọc tàn gương vỡ, trăm năm vẫn là duyên, nghìn năm vẫn là phận. Đời đời kiếp kiếp, thương hải tang điền, nguyện ở bên nhau.Cảm ơn mọi người đã đọc!Vui lòng không reup hay mang đi nơi khác nếu không xin phép và ghi nguồn. Cảm ơn!…
TT Thích Thông Phương là môn đệ kiệt xuất nhất của HT Thượng Thanh Hạ Từ - Tông chủ Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử. Hiện tại TT Thích Thông Phương là phó ban quản trị Thiền phái Trúc Lâm , trụ trì các Thiền viện: Trúc Lâm Yên Tử , Trúc Lâm Phụng Hoàng , Trúc Lâm Chánh Giác…
không bê đi đâu trong tầm mắt các anh và người quen các anh, không bê đi đâu khỏi wattpad. nếu định recommend fic cho ai xin hãy ib kín.•anh đi làm ông giáo còn em mua bán chôm chôm.•oneshot, cảnh báo bối cảnh giả tưởng, ooc, lowercase, nội dung không thực tế, vui lòng không đem đi đâu.…
Tác giả: Dailyowl Thể loại: cung đình, cường cường bá đạo hoàng đế công,một chút ngược luyến, SM, HE.Văn án:Trường Lạc cung cất chứa một nô tài. Hắn là cẩu nô, là con khuyển bí mật của hoàng đế.Cẩu nô, súc vật không bằng, người càng không phải. Bị vu nhục đối đãi, bị hành hạ tra tấn, sống không ra sống, muốn chết không chết được. Cơ bản vị hoàng đế kia không cho hắn làm người. Uỷ khuất, nhưng không thể phản kháng. Tâm hắn mỗi ngày đều mong đòn roi có thể đưa hắn tới Cửu tuyền gặp vị tiền Thái hậu rất mực sủng hạnh hắn năm xưa.Đến một ngày, sau khi trải qua một trận thập tử nhất sinh, hắn dậy, và thấy thái độ của hoàng đế đối hắn hoàn toàn thay đổi.Là đang chơi trò mèo vờn chuột với hắn sao? Nhưng... hắn thực mong trò chơi này đừng sớm kết thúc, để hắn cảm nhận chút hơi ấm đi...…
không bê đi đâu trong tầm mắt các anh và người quen các anh, không bê đi đâu khỏi wattpad. nếu định recommend fic cho ai xin hãy ib kín.•con sư tử đội lốt thỏ và con mèo đội lốt hải ly.•oneshot, cảnh báo bối cảnh giả tưởng, ooc, lowercase, nội dung không thực tế, vui lòng không đem đi đâu.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trong suốt cuộc đời của mình, Thương Tế Nhụy đã biểu diễn vô số kịch bản khác nhau. Y đã đeo hàng ngàn khuôn mặt, trở thành vật chứa cho nhiều linh hồn khác nhau nên thường quên mất đâu thực sự là bản thân mình và đâu là nhân vật trên sân khấu. Y đã sống, yêu và chết qua từng vở kịch của mình, và điều y học được từ tất cả những thứ đó, chính là: Tình yêu đi đôi với bi kịch.Đó là lý do tại sao khi Trình Phượng Đài lùi lại, y đã tiến đến hôn hắn thêm một lần nữa.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
không bê đi đâu trong tầm mắt các anh và người quen các anh, không bê đi đâu khỏi wattpad. nếu định recommend fic cho ai xin hãy ib kín.•hoàng tử duy thuận và em người cá anh ta mới vợt được giữa đêm giông bão.•oneshot, cảnh báo bối cảnh giả tưởng, ooc, lowercase, nội dung không thực tế, vui lòng không đem đi đâu.…
Neko không nhớ được chính xác mình đã làm gì sau đó. Có thể anh đã đưa tay ra, và Tăng Phúc gục đầu vào. Cũng có thể là anh đã kéo quả cầu nước đó vào lòng trước, xoa xoa tay trên mái tóc nâu. Mà dù thế nào thì Neko cũng không tìm được lý do mình làm như thế. Nó diễn ra rất tự nhiên, Neko muốn làm vậy, và anh làm vậy.…
Duy Thuận và Tăng Phúc yêu nhau thời niên thiếu, những ngày ấy tràn ngập niềm vui và hy vọng. Đôi ta có nhau, có những buổi chiều đi dạo dưới hàng cây, có những lời hứa ngọt ngào về một tương lai bên nhau, không biết rằng rồi một ngày, tất cả sẽ chỉ còn lại trong ký ức.Ngày hôm nay, khi anh đã là một ông lão tóc bạc phơ, những bước đi đã không còn nhanh nhẹn như xưa, anh lại vô tình gặp lại bóng dáng của em. Nhưng em không thay đổi. Em vẫn là chàng thiếu niên năm ấy, vẫn đầy sức sống.Dưới bóng cây tùng, nơi chúng ta từng ngồi trò chuyện, em đứng đó, mỉm cười nhìn anh. Em không nói gì, nhưng ánh mắt em đầy ắp yêu thương, như thể muốn nói rằng: "Anh đã đến rồi, cuối cùng anh cũng tìm thấy em."Anh đứng đó, bất động, như thể thời gian đã quay lại, như thể mọi thứ quanh mình chỉ là ảo ảnh. Anh mỉm cười, một nụ cười nhè nhẹ, bởi vì trong giây phút này, anh biết rằng tình yêu này sẽ không bao giờ kết thúc.Em vẫn là em, mãi mãi, trong ký ức và trong trái tim anh.…
"Chuyện kể về một tên bác sĩ tâm lý đem lời tỏ tình cho bệnh nhân Để rồi tên bệnh nhân đêm ngày tương tư cậu " Couple : Xuân Trường x Công Phượng ( TPs ) ( 0610)Tuấn Anh x Văn Toàn ( 0809 ) Văn Thanh x Hồng Duy ( 1707)Author : MC Disclaimers : Các nhân vật trong đây đều không phải của mình và vui lòng tôn trọng các nhân vật vì họ đều là người thật . Notes : Đây là nam x nam nên mình mong bạn nào không thích thì nút trở ra ở bên trên xài máy tính và nút trở ra ở dưới khi xài điện thoại ạ . Không yêu xin đừng nói lời cay đắng ạ . Một Longfic thứ hai về Trường Phượng ENJOY AND SUPPORT MC BY VOTES AND COMMENTS!…
*Hán Việt: Ngô tà nhưng tại, y cựu thiên chân*Tác giả: Tiểu Tình Hề*Tình trạng: Hoàn thành*Mới nhất: Chương 104*Giới thiệu nội dung:Ta có thể tại trong thời gian rất ngắn ôn lại một lần lại một lần trộm mộ bút ký, lại bởi vì một câu kia "Ngô tà còn tại, không gặp ngây thơ" mà từ đầu tới cuối không dám nhìn biển cát, hoặc là nói, không dám nhìn tiếp.Nhưng là, nội tâm đủ kiểu xoắn xuýt sau ta vẫn là nhìn, nên đến kiểu gì cũng sẽ muốn tới 【 cái gì quỷ... 】, thế là sau khi xem xong, mặc dù bị ngược không nhẹ, nhưng là có nhiều chỗ để ta vẫn cảm thấy ấm lòng.Ta muốn nói, Ngô tà không thay đổi, vẫn như cũ ngây thơ, tồn tại thực chất bên trong thiên lương không phải dễ dàng như vậy liền bị mẫn diệt.Thế nhưng là, nếu như khả năng, ta không hi vọng Ngô tà thụ nhiều như vậy tổn thương mà không thể không đi thay đổi chính mình. Mang theo mặt nạ thời gian cũng không dễ vượtqua. Lê đám nói qua, Ngô tà là kẻ yếu, hắn hết thảy cường ngạnh đều là vì ẩn tàng ở bên trong nhu nhược. Lúc ấy nhìn thấy liền nước mắt chạy.Ta đã từng nói, ta nhất nhìn không thể không nhịn tâm chịu không được thậm chí ngẫm lại liền sẽ khóc ra thành tiếng chính là, bình tà mười năm tách rời, Ngô tà ngây thơ không còn, Trương Khởi Linh đau khổ mất trí nhớ, cùng, quan tâm người từng cái chết đi.Cho nên có cái này văn, « Ngô tà còn tại, vẫn như cũ ngây thơ ».Ta dụng tâm đi viết, ta hi vọng chí ít tại thế giới của ta bên trong, tác thành cho bọn hắn một thế hỉ nhạc bình an.*Nội dung nhãn hiệu : Sống lại nguyên tác hướng…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trình Phượng Đài trầm giọng: "Hôm nay em đã làm đúng. Em biết điều đó mà, phải không?"Thương Tế Nhụy trùng vai, vẫn dán mắt vào luồng nắng mờ ảo. "Em đã nói dối cô ấy.""Đúng, em đã làm vậy. Và với lời nói dối đó, em sẽ khiến bọn họ có một cuộc sống hạnh phúc vô cùng." Phượng Đài nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối y, một hành động gần như là vô thức, và Tế Nhụy có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ấy qua lớp trường sam. "Em biết đấy, ông chủ Thương, tôi nghĩ em tốt hơn rất nhiều so với những gì em tự đánh giá về bản thân mình."Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Tác giả : Chuế MộngVăn án :Nô bộc năm xưa ........Vương gia hôm nayLong Khiếu Thiên liếc mắt nhìn người thư sinh đang đứng phía dưới,gương mặt anh tuấn vẫn như năm xưa"Ngươi nghe kỹ ,bắt đầu từ ngày mai ta muốn mỗi đêm ngươi đến chỗ ta thị tẩm,cho đến ta ngán mới thôi.Ta biết ngươi là người sĩ diện,cho nên thị tẩm xong ngươi có thể trở về Ninh phủ,làm người chồng tốt của thê tử ngươi,làm người cha tốt của con ngươi."Nói xong hắn đẩy ngã Ninh Đan Hi xuống đất, "xoẹt" xé nát áo hắnThần Hằng...ngươi không còn là Thần Hằng của ta!!Ngươi là ác maĐêm đầu hắn cho y uống xuân dượcĐêm thứ hai y nằm như xác chết mặc hắn giày vò thân thểĐan Hi tim ta cũng bằng máu bằng thịt,ngươi đau chẳng lẽ ta không đau sao ???…