Bad Boy Sa Lưới
Hai trùm trường từ quan hệ kỳ phùng địch thủ sao lại có thể yêu nhau rồi????…
Hai trùm trường từ quan hệ kỳ phùng địch thủ sao lại có thể yêu nhau rồi????…
Thể loại : đam mỹ, vườn trường.Nhân vật : Trần Giang Vũ × Đỗ Trường An Trần Giang Vũ tựa người vào cột đèn, ánh đèn đường hắt lên mặt hắn thành những vệt sáng loang lổ. Đôi mắt hắn sâu thẳm như hòa vào đêm đen, cất lên giọng nói không rõ cảm xúc:- Trường An...Trường An...Trường An, tao muốn ôm mày, có được không?Đối diện với yêu cầu kì lạ này, cậu vẫn giữ im lặng, cất bước đến đối diện người kia, rồi lại nhẹ nhàng dang hai tay, môi mấp máy một từ gì đó không rõ. Nhưng hắn biết, cậu nói : " Được."Đêm tối, dưới ánh đèn vàng lờ mờ, là chiếc bóng đen của hai người hòa quyện vào nhau. Thật tốt nếu thời gian vĩnh viễn ngừng lại ở thời khắc này.…
Hà My là một thiếu nữ xinh đẹp , dễ thương và trong sáng; cô đem lòng yêu thầm Minh Quân-anh học trưởng lớp trên đa tài, tuấn tú. Cô nàng Hà My luôn quấn lấy anh chàng như hình với bóng; để cho chàng trai của chúng ta tự lạnh lùng vô cảm cũng trở nên hiền lành, dịu dàng trước người con gái nhỏ đáng yêu.…
Cậu là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng giám chung đường.…
Thanh xuân của em giống như một cơn mưa đầu mùa, lất phất đắm say lòng người, và khi đó em đã vô tư, mơ mộng và sống hết mình.Còn anh.... chính là toàn bộ thanh xuân của em, người em từng tin sẽ yêu em hết cuộc đời. -Hạ Vy-Thanh xuân của anh như một chiếc cầu vồng rực rỡ, được tạo nên sau những cơn mưa đầu mùa, không có mưa sẽ không có cầu vồng.Còn em.... giống như thuốc phiện, dính vào một lần là mãi mãi không dứt ra được, đợi anh, anh sẽ khiến em tin tưởng lần nữa- người con gái mà anh yêu suốt cuộc đời. -Hàm Dương-..............................Họ không phải hai mảnh ghép bù trừ cho nhau, mà họ là những tinh thể sống cộng sinh cộng diệt, dựa dẫm, quấn lấy nhau mãi mãi không xa rời.---------Lời tác giảĐây căn bản là câu chuyện của một đại sắc lang và một tiểu bạch thỏ cố gắng giả trang thành hồ ly nhưng luôn thất bại, cuối cùng bị ăn sạch sẽ.…
Ta giao nhau ở ngôi trường năm ấy, Ta là bạn cùng bàn của nhau, Ta dành tình cảm đặc biệt cho nhau chỉ là ta không biết mà thôi...P/s: Người viết vốn đang nghe nhạc nổi hứng viết…
Thể loại:Đam mỹNgọt-hài-ngượcĐinh Lục Nam-Tô Tiểu LâmẢnh bìa:Cre: "rosy" trên Pinterest…
"Cuộc đời em vốn như vực thăm, nhưng vì có anh nó bỗng trở nên tươi sáng"Mặc dù tia sáng đó không tồn tại mãi...…
Kiều Kiều cô gái ngọt ngào từ ngoại hình lẫn trong tâm hồn. Với độ tuổi hồn nhiên với thanh xuân bao hy vong nhưng phải lấy một người con trai nhà cao giáo có địa vị trong xã hội đã có giao kèo là thanh mai trúc mã. Và rồi cô nhận ra mình đã có tình cảm với H. Long từ lúc nào không biết.Cùng đón xem thanh xuân của Kiều Kiều nầ tui nhé 💗…
Ngẫm mà ra…
1 thời thanh xuân đẹp của cả 4 người.....…
"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…
Văn án: Thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Người ta hay nói thanh xuân là gặp gỡ của bảy cái tôi: tươi sáng, đau buồn, đẹp đẽ, mạo hiểm, quật cường, yếu mềm và quan trọng nhất là đang trưởng thành. Thanh xuân của tôi có lẽ cũng không ngoại lệ nhưng nó đau buồn nhiều hơn là đẹp đẽ. Những năm tháng về sau khi ngồi ngẫm lại, tôi nhận ra rằng, thanh xuân của tôi gần như là lãng phí vì cứ cố lấy một thứ mà có lẽ cả đời này tôi cũng không có được. Vì nó mà thanh xuân của tôi nhiều lần phải đau khổ. Đó chính là Vương Hi Thần.…
Tên truyện: Thanh xuân của tôi là...anhTác giả: Hanmi♡♡Thể loại: tình cảm cho thêm lãng mạn, trộn chút hài hước, thêm chút bi thương.~~~~~Thanh xuân của con người luôn đáng trân trọng và đầy hồi ức . Thanh xuân nhờ sự ghé ngang của anh mà trở nên tươi sáng, tạo nên một hồi ức đẹp.Thanh xuân cũng vì sự ra đi của anh mà như rơi vào vực thẳm, không lối thoát. Chỉ cần một người lướt qua cũng ngỡ đó chính là anhThanh xuân là quãng thời gian biết cách yêu một người lại cũng phải học cách quên một người. Thanh xuân có anh như một thói quen...một thói quen không thể từ bỏ."Có người hỏi em, dành cả thanh xuân này cho anh, liệu có đáng không? Em mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu. Chỉ cần đó là anh, đều đáng cả. Có thể cuộc sống có những điều khiến em cảm thấy hối hận, nhưng...Yêu anh là quyết định đúng nhất . Cảm ơn Anh - người đã tô sắc cho thanh xuân của em"…
nam nữ chính là thanh mai trúc mã, nam chính đi xa không thông báo, nữ chính giận, nam chính quay về bắt đầu theo đuổi nữ chính. Cuối cùng hai người hạnh phúc bên nhau…
Tình yêu của tôi mang hương vị của socola đen, mới ăn vào điều đầu tiên cảm nhận là vị đắng nếu cố chịu chút đắng này thì sau đó ta sẽ cảm nhận trọn vẹn sự ngọt ngào hết thảy, đến cuối cùng dì đã ăn hết socola nhưng chút đắng chút ngọt chút thơm sẽ còn vương mãi ở đầu lưỡi khó có thể quên được.…
Hàn Tĩnh Anh! Năm nay mới lên cao trung. Là một người đã trải qua nhiều tổn thương, trong đó có cả tình cảm. Sau khi bước vào năm học mới, gặp được những người bạn mới thì liệu cuộc sống của cô có khác hơn không ?...…
Đọc đi gùi biết hhii…