"....Thanh xuân à! Mãi ở đấy nhé...."
Xem đi rồi biết:))))))…
Xem đi rồi biết:))))))…
Cô chính là Trần Thiên Hà. Một người phụ nữ thành công trong lĩnh vực thời trang, một người hàng tháng đều có mặt trong tấm bìa tạp trí thời trang, một nhà thiết kế đa tài. Nhưng ít ai biết rằng để có được thành công của hôm nay, cô đã đánh đổi bằng cả tình yêu mà tuôi thanh xuân cô vun đắp.Anh, Trương Quân Nghị, một công tử nhà giàu học giỏi được mọi người yêu mến nhưng người anh yêu chỉ có cô gái tên Thiên Hà.Nhưng cuộc đời đâu ai đoán được người mình yêu đâu hẵng là người bên mình suốt đời.Lần cuối cùng Trần Thiên Hà được ôm anh, từ sau này trở đi cô không thể làm điều đó nữa. Sau này anh không còn là của cô nữa, anh sẽ thuộc về một người con gái khác không phải là cô. Anh đã không còn cho cô thêm một cơ hội nữa. Anh đã buông tay...…
Thanh mai trúc mã là anh chú rể cũng là anhThể loại:Tiểu thuyết đô thị,thạnh mai trúc mã, ngọt sủng...Trạng thái: chưa hoànTác giả: An Dật ĐộngVăn án:Đối với nam thần Trần Mộng Sinh mà nói,việc tốt nhất trên đời không phải 'một đời chỉ yêu một người' mà là'trong mỗi giai đoạn trưởng thành của Ôn Niệm Ca,trước sau dùng thân phận khác nhau ở bên em ấy mỗi ngày'. Cho nên thanh mai trúc mã của cô ấy là anh ấy,bạn thân nam cũng là anh ấy,thầy giáo là anh ấy, chon thuê nhà cũng là anh ấy.....cho đến cuôí cùng, cha của bé con cũng là anh ấy.…
Người khác gia thanh mai trúc mã là hai nhỏ vô tư thân mật khăng khít, mà Ôn Tự gia tiểu thanh mai Việt Miên lại chết sống nhìn hắn không vừa mắt.Vị này khắp nơi cùng hắn đối lập thanh mai trừng phạt không được mắng không được hung không được còn dỗ không tốt, rất giống cái tiểu tổ tông.Có thể Ôn Tự nhưng lại cảm thấy --Vô luận là nàng hùng đứng lên, cố ý chọc giận hắn, vẫn là khóc to bộ dáng, đều đáng yêu đến hắn .Ôn Tự: Tính tính , tiểu tổ tông liền tiểu tổ tông đi.*Thanh xuân mỹ thiếu nữ Việt Miên từ nhỏ xuôi gió xuôi nước, duy nhất ngoài ý muốn, đại khái chính là cách vách gia tiểu ca ca hắn luôn là quản rất nghiêm, tựa như của nàng... Cái thứ hai cha.Việt Miên vạn vạn không nghĩ tới, này trúc mã sẽ tưởng cùng nàng yêu đương!Việt Miên: Này không tốt đi, ba ba, ta nghe lời còn không được sao?1v1 thanh mai trúc mã vườn trường tiểu bánh ngọtGỡ mìn: Nữ chủ kiều trong yếu ớt hùng hài tử ngây thơ quỷ tiểu công chúa tiểu làm tinh tiểu tính tình tiểu vóc dáng (? ), có thể hay không yêu nhìn lại nói bá.Nội dung nhãn hiệu: Hoa quý mùa mưa chuyên nhất tình thanh mai trúc mã ngọt vănTìm tòi chữ then chốt: Nhân vật chính: Việt Miên Ôn Tự ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
cô gái nhỏ luôn bị tổn thương từ môi trường xung quanh, ai cũng chế giễu cô cả, bảo cô là heo, bảo cô là khỉ, thứ dơ bẩn nào cũng được gán ghép bằng tên cô, từ đó cô ghét bỏ bản thân mình, và luôn có từ "nếu như" trong suy nghĩ, từ đây cô sống chui rúc trong một cái vỏ bọc hoàn hảoĐến khi cậu ấy xuất hiện dần khiến sự tự ti, mặc cảm của cô biến mất, cô có thể sống một cách chẳng cần phải nghĩ đến lời người khác…
Văn án: Nhấc lên Bình Nam hầu phủ tam công tử Tô Thừa, tất cả mọi người là nói như vậy:Nhan như Thuấn hoa, mới thắng tử xây, mặt ngọc lang quân, oai hùng phi phàm;Tô Du vỗ bộ ngực đắc ý: "Lợi hại a? Kia là ta ca, long phượng thai!"Chợt có một ngày, thánh thượng bệnh tình nguy kịch, ca ca của nàng đột nhiên đổi họ Ngụy bị tiếp vào hoàng cung.Lại về sau, Tô Du trông mong nhìn qua ngồi tại trên long ỷ tô ách, Ngụy Thừa: Đã nói long phượng thai đâu, lại là cái tên giả mạo...Ngụy Thừa: "Tô gia có nữ Tô Du, trẫm tâm chỗ yêu, từ hôm nay sắc phong hoàng hậu, không được sai sót!"Tô Du: "..." ╮(╯_╰)╭Nhìn văn tiểu thiếp sĩ:★★ nam chính thân phận chân thật là hoàng tử, cùng nữ chính không phải huynh muội, không có quan hệ máu mủ!★★ bài này giá không, hết thảy thiết lập đi theo tác giả ý nguyện, khảo chứng đảng miễn nhập; xin miễn hết thảy hình thức đào bảng!★★ tác giả Weibo: @ đêm tử tân ổ nhỏNội dung nhãn hiệu: Cung đình hầu tước ngọt vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tô Du ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Trước khi gặp gỡ Minh Huy, cuộc sống của Chiêu An vốn là hai màu trắng đen tẻ nhạt. Trong đôi mắt không có tia sáng của hi vọng, con đường về nhà không có trăng sao dẫn lối. Sống mà không có mục đích, ngày ngày trôi qua vô nghĩa. Minh Huy kiêu ngạo, từ gia cảnh tới học lực đều tốt đẹp. Con đường phía trước là ánh sáng dịu mắt, tự do và vô lo nghĩ. Hai con người tưởng chừng chẳng có chút liên quan nào lại từng chút một buộc chặt lại quấn lấy nhau. Minh Huy từ trên cao bước xuống để cứu rỗi người mình yêu. Chiêu An lạc lối được một người nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay, chạy trốn khỏi những niềm đau u uất. Cậu có nghe thấy không? Thanh âm nơi ngực trái. Tớ thấy thế giới này thật vô vị, nhưng vì còn có cậu mà sống trọn vẹn một đời.…
Để em giấu đi những kỉ niệm ở nơi đây nha anh !#còn nhiều thiếu sót mọi người góp ý nha 😅❤…
Đây là một cuốn nhật ký , trong đó chỉ có Tôi và AM.…
cloramphenicol 0,40gacid boric 1,1 gnatriborat 2,0gnatriclorid 0,2gnc vđ 100ml …
Đứng giữa những khoảng trời dài và rộng này, cái làm người ta mơ hồ nhất là bản thân mình cần gì?. Thực sự mà nói con người ta quá tham lam về cái tương lai xa xôi mà chẳng mảy may gì cái hiện tại , tôi cũng như thế.Tôi được sinh ra trong gia đình quá đầy đủ,không thực sự giàu có nhưng tôi vẫn có tất cả những gì tôi cần, bạn bè tôi có đủ để chơi ,để chia sẽ, đến một chút vấp ngã cuộc sống cũng không nỡ để tôi chịu đựng. tôi là như thế luôn ngang nhiên mà nghênh mặt với đời . và rồi có một ngày cuộc sống cho tôi gặp Quang,người làm tôi phải gở bỏ gương mặt ngơ ngơ đó mà bước ra với đời.…
"... Khi tâm tư nặng nề bởi những điều trống rỗng, chẳng ai còn quan tâm đến những câu nói quá ồn ào.."…
Thử cảm giác rung động mỗi ngày…
không biết ghi gì, mong độc giả tự đọc và cảm nhận. chân thành cảm ơn. tác giả : * cúi đầu góc 45 độ *…
Cả đời của Cung Vương chỉ đi tìm mãi một thứ, gọi là "hạnh phúc".Cung Vương:"Tôi muốn vẽ một bức tranh, mà trong đó chỉ toàn là hạnh phúc. Tiếc là tôi thực sự không biết hạnh phúc có hình dáng, màu sắc như thế nào. Chịu thôi, vì tôi trước giờ chưa từng trải qua nó, nên tôi thực sự không biết"Sống một đời người, đi tìm hạnh phúc, thế sống lại cuộc đời thứ hai, Cung Vương có định đi tìm thứ gọi là "hạnh phúc" nữa không?…
Thanh xuân có thể không đẹp, có thể không hoàn hảo như mọi người hằn mong muốn ,nhưng nó sẽ là một kỉ niệm là hồi ức khó có thể phai trong lòng một người nào đó" Thời gian có thể trôi qua nhưng kỉ niệm và hồi ức vẫn còn mãi đó"…
" Đừng cảm kích vì ai đó rời đi và quay trở lại, hãy cảm kích vì ai đó sẽ không bao giờ rời đi "Con người là một loại sinh vật sợ cô đơn , họ sợ kể cả khi đang trong cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Cô đơn như một loại axit gặm nhắm từng tế bào cho tới khi con người ta trần trụi nhất. Và bạn , chính bạn đấy , bạn đang thật sự sợ điều gì ? Là nỗi cô đơn ăn mòn tận xương tủy? Hay là sự lạc lõng trong cuộc trò chuyện với bạn bè ? Hay chỉ là, khi bạn buồn nhất lại chẳng có 1 ai bên cạnh bạn ?Đó là cảm nhận của tôi về nỗi cô đơn , tôi từng có bạn nhưng khi tôi gặp khó khăn lại chẳng người nào ở lại. Đến tận bây giờ, khi buồn tôi cũng chỉ có thể nằm trên giường chờ thời gian trôi qua, đôi khi lại khóc, đôi lúc lại buồn . Cảm xúc đến nhanh mà đi cũng nhanh, thứ còn tồn đọng lại chỉ là những giọt nước mắt chưa khô , hay những vết thương lòng chưa lành. Từ khi anh ấy xuất hiện, căn phòng trống dường như bớt lạnh hơn hẳn, trái tim ngoài những vết thương chưa lành cũng dần dần biết vui vẻ, nhưng cảm giác thiếu an toàn thì luôn ở đó , ngay cả khi anh ôm tôi trong vòng tay rộng lớn ấm áp ấy...Ở nơi đó thời gian như ngừng trôi - by "inurhurt"…
Bạn thân 7 năm , yêu cậu 5 năm . Vì sợ mất cậu , sợ cậu xa lánh, sợ cậu bỏ mặc.Tớ sợ.....Nên giờ đây cậu đã.....…
Vu vơ một chút mood buổi khuya thoi ~~…
Thể loại: võng du, thanh xuân vườn trường, nhất thụ nhất công.Tác giả: Tiếu Tiếu Lân…