Nhớ Người Chưa Gặp Bao Giờ ( Nhật Kí )
"Ngày hôm này rất tốt, chỉ là, tớ hơi nhớ cậu thôi...!"…
"Ngày hôm này rất tốt, chỉ là, tớ hơi nhớ cậu thôi...!"…
Thanh xuân của em nay đã có anh. Từ khi anh đến em bắt đầu thay đổi, thế giới của em thay đổi. Cả thế giới quay lưng với em nhưng anh thì không... Xem đi rồi biết…
Đây là tác phẩm đầu tay của Ameo tui, vẫn còn non tay, có nhiều chi tiết chưa được chỉn chu mong mọi người góp ý nhẹ nhàng aaa!!!!…
Hoàng Phong × Vũ Anh " Có lẽ, cậu là thanh xuân của tôi..."( đây là tác phẩm đầu tay của tớ, mong mọi người thông cảm, tớ sẽ cố gắng)…
Nói xa nói gầnTất nhiên tôi cần có em…
Tên: Vọng Tưởng Xa VờiTác giả: NaJu…
Một con quái vật đội lốt con người thì sao? Quái vật cũng sẽ có cảm xúc sao?- Cậu là ai? Sao cậu lại xen vào cuộc sống của tôi ? - Không cần biết cậu là ai, cậu là tất cả của tôi.…
My love, her love, him love and your love. Welcome to my world.…
Yêu đi yêu lại một ngườiXây đi xây lại một niềm tin…
Giang Ý và Lục Nhược sẽ đến để mở chương đầu cho bộ truyện. Giống như một đoạn nhạc đệm, hai người họ ở bên nhau có được kết tinh là Giang Dật, cũng chính là nam chính trong câu truyện. Giang Dật không phải kiểu người âm thầm làm mọi thứ, hi sinh lặng lẽ không ai biết. Tiểu Kiều Gia hỏi đến cậu ấy sẽ thẳng thắn thừa nhận. Giang Dật cũng không gắt gao chiếm hữu nữ chính. Cậu ấy là dùng từng lần bảo vệ che chở cho Tiểu Kiều Gia dần dần chiếm được trái tim của cô ấy. Về sau này Tiểu Kiều Gia rất tò mò, Giang Dật trong mắt cô giống như một gã cà lơ phất phơ đội lốt học bá, thích vung tay hành hiệp trượng nghĩa chứ nửa phân cũng không thấy có dính dáng gì đến việc cậu ấy tất cả đều là vì bảo vệ cô. Giang Dật khi ấy mỉm cười, hôn lên tay Tiểu Kiều Gia giống như cách kỵ sĩ tôn thờ công chúa của hắn. Đoàn Kiều Gia có cá tính mạnh mẽ, trong các mối quan hệ bạn bè đều đối đãi hết mình. Cô ấy có con mắt nhìn người để kết giao, cũng là người có thù tất báo. Cô sống một đời đến năm 18 tuổi, từ một đứa trẻ được thương yêu nhận ra bản thân chỉ đang sống trong sự lừa dối. Trọng sinh sống lại năm 16 tuổi, Tiểu Kiều Gia trở thành đứa trẻ không ai thương. Đoàn Kiều Gia dẫu sao cả hai đời sống lại đều chưa thực sự trưởng thành, cô ấy còn nông nổi, ngông cuồng nhiều khi suy nghĩ thiếu chín chắn. Làm nhiều điều phản nghịch nhưng sau cùng những thứ mắt thấy chưa chắc đã đúng cũng đến ngày phơi bày. Cô ấy có Giang Dật luôn bảo vệ che chở, có một người dùng cả đời để chăm sóc yêu thương,…
Cut:"Bình thường thì những người bạn thanh mai trúc mã sẽ thành 1 cặp đúng không?" "Ò, sao?"Phúc Anh nhìn về phía người con gái xinh đẹp trước mặt rồi nở nụ cười dịu dàng tựa nhưng nhưng ngôi sao trên bầu trời ngoài kia. Cơn gió mang theo hương của biển khẽ thổi qua. Và cũng là khi câu nói mang theo tình cảm chất chứa bấy lâu nay khiến cho mối quan hệ của cặp đôi thanh mai trúc mã khác dần đi:"Chúng ta cũng vậy! Làm người yêu tôi nhé?"Linh Lan khẽ rung động, nước mắt rưng rưng nhìn người mình thích tỏ tình. Lòng cô như tan chảy theo giọng nói ngọt ngào ấy."Được! Cảm ơn...cảm ơn vì đã thích em"Bắt đầu: Vinh, ngày 16 tháng 6 năm 2024| 13:30End:?…
"Quân Ngôn cậu đã từng yêu tớ một lần nào chưa?""...Tôi ước là vậy nhưng chưa từng. Dù chỉ một lần. Đừng theo đuổi tôi nữa. Người đau khổ mãi mãi là cậu""Ừ, tớ sai rồi. Tớ cũng đã ước đó chỉ là một câu nói đùa...Giờ thì tạm biệt cậu, tớ sẽ rời khỏi đây và không bao giờ gặp lại cậu nữa đâu"" ..." Nhược Hạ yêu thầm Quân Ngôn nhưng cậu ta không đáp lại tình cảm. 2 năm sau họ lại vì duyên mà tìm thấy nhau. Cứ ngỡ vì lời từ chối của Quân Ngôn, Nhược Hạ sẽ tránh mặt nhưng cô vẫn hằng ngày theo đuổi anh. Rồi đến một ngày, một chút yếu lòng, Quân Ngôn nhận lời tỏ tình của Nhược Hạ. Nhưng sau đó, thân phận của anh đã khiến hai người càng trở nên xa cách..."Xin lỗi vì đã tiếp tục tin anh lần nữa nhưng chúng ta vốn dĩ đã là một sự sai lầm"*ĐoàngMột phát súng vang lên từ người đứng trước mặt Nhược Hạ..."Xin lỗi vì đã rất yêu em..."Không ai khác, người đó chính là Chu Quân Ngôn, người Nhược Hạ yêu thầm suốt 7 năm. Liệu 2 mảnh ghép ấy có tiếp tục tìm nhau mà trở nên hoàn thiện hay không?…
Lúc nhỏ, đã không biết bao lần tôi đòi mẹ sinh ra cho tôi thêm một người anh trai. Nghe kì lạ nhỉ, tôi là con một trong gia đình giờ làm sao lấy đâu ra một người anh trai được. Lúc đó tôi cũng chưa nhận thức được cái việc đòi hỏi của mình hơi sai sai. Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, mong muốn của tôi đã thành hiện thực. Một ngày nọ, tôi gặp Khánh An, người "anh trai" mà tôi hằng mong ngóng. Kể từ ngày hôm ấy, một trái tim nhỏ đã bị đánh cắp để rồi sau nhiều năm, thứ tình cảm ấy vẫn luôn đau đáu trong tim...."Vợ ơi, ôm anh đi""Anh trai xin tự trọng, lời hứa trẻ con lúc đó không tính""Nhưng em vẫn còn giữ tín vật định tình của anh mà...'"Lâu rồi không còn nhớ nữa""Vậy bây giờ anh cầu hôn lại có được tính không?""..."…
- Thì ra cậu thích cậu ấy à, Sở Thiên....- Ừm- Tiếc thật nhỉ, tôi thích cậu như thế mà cậu không nhận ra...- Nhưng mà, người tớ thích, thích người thương cậu mất rồi....- Phải, người cậu thích là em gái tớ mà...Cp chính: Sở Thiên x Thanh HàCp phụ: Thanh Thanh x Ngô Mặc LâmCuộc tình xoay quay giữa bốn người, rốt cuộc sẽ đi về đâu?- Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngôn tình, đô thịTác giả: LYAN…
Nam Khoa một học sinh bình thường, một ngày có đi ngang hành lang rồi tần gần ở đó cậu bị một quả bóng rổ bay cao sượt qua mặt từ lúc đấy mà gặp cô gái trong đời…
Ninh Trạch đời trước vì về điểm này tình ý, ngu xuẩn buông tha cho chính thê vị, đồng nhân bỏ trốn, cuối cùng còn bị nhân hại chết .Kiếp này quay về mới phát hiện bỏ trốn chính là một hồi âm mưu, nàng một đường tìm nơi nương tựa dì gia, cuối cùng nơm nớp lo sợ gả cho người, lại phát hiện này đời trước loạn thần tặc tử không giống nàng suy nghĩ, lại có điểm ngọt. Lệ nóng doanh tròng, rốt cục gả đúng rồi.Ngụy Quốc Công thế tử, Lại bộ thượng thư Thẩm đại nhân, năm năm trước bản thân cấp bản thân định rồi cọc việc hôn nhân. Ở tất cả mọi người cho rằng hắn quên cửa này việc hôn nhân thời điểm, hắn tới cửa đi hạ sính .Nhưng mà cưới về cô nương, tựa hồ nhớ được kia khúc chiết quanh co kiếp trước.Đây là ném cho nhân cô nương một căn cà rốt, nàng liền nâng lên đến "Hào phóng" điệu quang sở hữu corset chuyện xưa.Nhập hố nêu lên1 luận bỏ trốn cô nương như thế nào nghịch tập? Chỉ có trùng sinh!2 Thẩm đại nhân tỏ vẻ ngô thê bỏ trốn hai lần, hạnh ngô rộng lượng, bất kể tiền ngại cưới nàng. Ninh Trạch tỏ vẻ trước kia tiêu hết, phải làm chỉ luận sáng nay3 Thẩm đại nhân gia có khỏa lựu thụ, hai đời rốt cục nở hoa kết quả4 nữ chính chân chất, thẳng tắp cầu, không là ôn nhu hiền lành trinh tĩnh hình, vẫn là hội phạm sai lầm, trùng sinh sẽ không làm cho nàng thế sự hiểu rõ, ngược lại làm cho nàng càng thẳng tiến, lớn nhất ưu điểm là có thể thanh tỉnh buông nhất vài thứ, trải qua quá hết thảy lớn nhất ý nghĩa là làm cho nàng có gan tranh thủ một phần nhân duyên. Vẫn là câu nói …
Với tôi, cậu ấy là những rung động đầu đời, là viên kẹo ngọt tôi muốn ích kỷ giấu đi, là món báu vật quý giá mà ông trời đã ban cho tôi nhưng cậu ấy cũng là nỗi đau, là nhân vật chính trong vở kích đơn phương của tôi. Còn với cậu ấy... có lẽ tôi chỉ đơn giản là cô bạn thanh mai trúc mã cùng lớn lên với cậu, hay chỉ đơn giản là một kẻ tạm thời chung đường."Con người ta đó, một khi tích đủ thất vọng rồi sẽ tự khắc rời đi. Tạm biệt cậu mối tình đầu của tớ."…
Diệp Tiểu Mộc và Ngô Vũ là thanh mai trúc mã. Cả 2 cùng sống ở một chung cư. Tiểu Mộc là con nhà giàu có, vì một vài lý do nên sống ở chung cư. Ngô Vũ thì hoàn cảnh khá giả, sống cùng bà nội. Cô thích cậu, nhưng cậu đối với tình cảm của cô không có chút gì gọi là quan tâm. Sau này 2 người cùng nhau hẹn hò nhưng vì gia đình của cô mà phải chia tay. Cô đi du học, 4năm sau trở về, tình cảnh thay đổi, cô thành người không chốn dung thân, trở nên nghèo khó. Còn anh trở thành 1 CEO nổi tiếng và vô cùng giàu có...…
Mọi người xung quanh nhìn tôi một cách bình thường như bao người khác, nhưng họ không biết rằng tôi rất khác họ. Lần đầu tiên chạm ngõ cuộc đời, không cần biết ngày mai sẽ ra sao, chỉ biết rằng những năm qua đã là quá sức chịu đựng với một người trẻ. Tôi sinh ra để thuộc về nơi này, hay ở một nơi khác nữa, nơi nào đó xa hơn Trường Học. Đây mới chính là nơi tôi thực sự được học hỏi, một trường học đúng nghĩa hay có chăng là nơi người ta thực sự cảm thấy thoải mái và gắn kết, nhà.…
Ngày mưa hôm ấy..... Định mệnh đưa anh và em tới gặp nhau..... Ta đã cùng nhau lạc vào một thế giới của tiếng cười trong trẻo, của những cây phượng chứng kiến kỉ niệm của đôi ta. Và nơi đó cùng là thế giới của tình yêu mà ta đã dành cho đối phương- một tình yêu tươi đẹp nhất, đơn thuần nhất cả tuổi thanh xuân tươi đẹp....... Nhưng..... Thời gian đã đưa ta rời xa nhau...... Để rồi, khi những hạt mưa rơi xuống đưa ta về những dòng kí ức, của tiếng cười trong trẻo và kí ức ngây thơ, đẹp đẽ. Khoảnh khắc đó, anh và em mới nhận ra rằng: Ta đã yêu bằng cả thanh xuân.....…