Đa cảm với tất cả mọi thứ hay vô cảm với bất cứ điều gì, thế nào sẽ tốt hơn?Sau vụ tai nạn xe hơi, Samantha Herring luôn cảm thấy đau đớn, không chỉ do chấn thương ở chân, mà còn từ cái chết của người mẹ khiến gia đình cô chìm vào trầm cảm và tuyệt vọng không lối thoát. Nhưng từ khi Sam gặp Eliot, một kẻ cô độc liều lĩnh học cùng trường và có một bí mật - cậu không thể cảm nhận được sự đau đớn, giữa hai người đã hình thành nên một "mối quan hệ kì lạ" khó có thể lí giải được....Author: Laura TimsNgười dịch theo Nhà xuất bản Thanh niên: Phi Yến…
Yêu nhau năm năm. Hắn tàn nhẫn nói lời chia tay với cô. Cô thề sẽ hận hắn cả đời. Một ngày, cô bước vào một ngõ nhỏ lại thấy hắn đang bị người ta ẩu đả. Cô như phát điên, nhặt lấy tảng đá, gậy gộc liều mạng đánh về phía mấy người kia. Mấy người kia bị kinh sợ, chạy trối chết. Bạn bè hỏi cô, đã thề căm thù đến tận xương tuỷ, vì sao lại ra tay cứu giúp hắn? Cô chạm khẽ trái tim vẫn đang run rẩy nói, bởi vì yêu nhiều hơn so với hận.…
Tất cả đều là hư cấu. Không liên quan đến đời thật. Xin đưng tin thật.Nhân vật:Anh ấy: boss HồTôi: AngelAnh quản lí: Mễ caVà nhiều nhân vật khác.Nguồn ảnh pinterestNội dung câu chuyện sẽ có phần nhạy cảm xin mọi người cân nhắc trước khi xem. Xin cảm ơn…
Hạ Nguyệt tôi lần đầu tiên gặp em đã định em là gà nhà của mình.Nhưng không biết tại sao tôi lại yêu con gà này được chứ.Hửm em thích tôi .Không tôi không thích em mà là tôi yêu em."Vậy lúc trước em là gà của chị à. "Thiên Cửu tức giận nói. "Làm gì có chị định em là phu nhân gà của chị mà. "Hạ Nguyệt nói. "Hừ dẻo miệng ra ngoài sân mà chăm sóc gà của chị đi tôi sẽ không quan tâm.Thiên Cửu nói rồi vứt cho Hạ Nguyệt một cái chăn rồi xoay người lại đóng cửa. Bỗng nhiên ta muốn rút lại tất cả lời nói trước đó. Mỗ nữ vừa nghĩ vừa ôm chăn khóc ròng đưa tay gõ cửa cầu xin.…
cô là một thiên thần được ra đời trong một hoàn cảnh khó khăn là khi mẹ cô đạ bị giam lại trong nhà lao do phạm tội lớn ! Đường đường là một Đại Mỹ Nhân mang trong mình sứ mệnh cai quản cả vương quốc thiên thần mà lại đi quyến rủ vua biển cả còn mamg thai nữa cơ chớ !? Còn cha cô thì là một vị vua của biển cả nên chẳng mấy để tâm đến người phụ nữ mà mình đã ra tay hảm hại để có được nên khi đứa bé ra đời một sự kiện đã ập tới chính là đại thần quái dưới sâu đại dương xuất hiện quậy khắp nơi do nghe được tiếng gọi của chủ nhân mới ! Còn ở ngự cung thiên thần thì bỗng các thiên thần nhận được tin từ trời cai quản ban xuống chính là đã có 2 vị cứu tinh đã xuất hiện ! Một chính là con trai của hoàng đế và hai là một cô gái vô cùng tài năng !Do chính điều này mà ai ai cũng bất ngờ và cố truy tìm cô gái ấy để có thể đối đầu với bên phe hắc ám để mai chóng hòa bình trở lại ! Bên phe hắc ám cũng nghe tin mà tìm người . Cô thì do được mẹ nuôi nấn để trả thù cho mẹ mình nên trở thành một thiên sứ có sức mạnh vô biên có thể xếp ngang hàng với các nhân vật lớn ! Cô càng lớn càng giống rõ cha của cô sức mạnh và tính cá mạnh mẽ có phần giống cha cô đặc biệt là đôi mắt xanh ngọc ấy chẳng lầm lẫn vào đâu được....! Sau gần ấy năm cô sắp trả thù được thì lại nhận ra chính mình cũng là kẻ xấu khi tiếp tay cho mẹ mình trả thù ! Cô như bị hám ám cuốn lấy mà rơi vào tội lỗi....nhưng mai là có chàng trai ấy bên cạnh ! Cô cũng vượt qua được rào cảng và đối mặt với sự thật ! Dù biết n…
- Đến nước này không thể giấu được nữa rồi..Phải nói ra thôi! Nếu không nói thì lũ quỷ kia sẽ không để yên cho chúng ta đâu, tớ không thể chịu nổi những ánh mắt đó trong giờ học nữa...- Được , chúng ta cùng nói, nói chuyện của chúng ta..- Phải, yêu nhau thì có gì sai đâu mà phải giấu giếm- Đúng, tớ yêu cậu...............…
Giữa cái nắng nóng bức ngày hè tháng tám, cả thành phố đều bị bao phủ bởi luồng nhiệt lớn, không một góc khuất nào có thể tránh được.Mãi tới đêm hôm qua mới trút xuống trận mưa đầu tiên của mùa hè.Kỷ Nhiễm cuộn mình trên sofa trước cửa sổ, tay cô cầm quyển sách song ánh mắt lại nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ sát sàn. Từ giữa trưa mưa lại bắt đầu rơi, mãi tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu tạnh đi.Khí trời oi bức bấy lâu nay đã bị cơn mưa lớn đẩy đi, nhiệt độ không khí dần giảm xuống.Dù có cách tầng cửa sổ, cô cũng có thể cảm nhận được sự mát mẻ ngoài kia.Trong lúc Kỷ Nhiễm say sưa ngắm nhìn, ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ.Vốn Kỷ Nhiễm không muốn đáp lại nhưng nghĩ tới chuyện hôm qua cô nằm trên sofa không trả lời thì ngay sau đó dì Triệu đã vội vã kêu lái xe trong nhà tới tính phá cửa phòng cô vào.Như thể, họ sợ cô nghĩ quẩn làm bậy...Vì tránh lặp lại chuyện cũ, cô nhẹ giọng nói: "Để ở cửa đi, lát nữa con ăn."Nghe cô nói vậy dì Triệu cũng thoáng yên tâm, đặt dĩa trái cây trên mặt đất.Chỉ là trước khi đi, dì Triệu lại quay đầu nhìn thoáng cửa phòng, vừa xót vừa thương lắc đầu.Nhà họ Kỷ vốn là gia đình giàu có, chỉ riêng ngôi nhà này thôi đã có giá trị mấy trăm triệu, theo lý thuyết thì không tới phiên một người lao động thấp bé như dì Triệu đồng cảm với Kỷ Nhiễm.Nhưng ba ngày trước Kỷ Nhiễm bị bệnh, sốt cao, ấy thế mà cha mẹ đều không về thăm cô, sau khi hết bệnh cô bé con cứ nhốt mình trong phòng mãi.Thật sự dì Triệu cảm thấy cô bé này rất tội.Cha không thương mẹ…
Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
Kana là một cô nàng diễn viên và là Idol của đất nước mặt trời mọc. Vì đang trong độ tuổi nổi loạn ngông cuồng, mà cô còn được làm bạn cùng 1 đám có gia thế khủng, thì cô đã bị lôi kéo theo đến xứ sở kim chi Hàn Quốc. Và rồi cô cũng đã gặp được định mệnh cuộc đời mình, nhờ kĩ năng đang có của cô nàng, Kana liệu có chinh phục được anh chồng Vinny tự xưng của các cô gái không ?…
"Giữa những cơn mưa Hà Nội, anh và tôi gặp nhau, thoáng qua như hai kẻ xa lạ giữa dòng đời tấp nập. Nhưng mùi hương bạc hà ấy, ánh mắt ấy... đã khắc sâu vào tâm trí tôi suốt 7 năm dài."Thảo Chi - cô gái sống khép kín với những tổn thương chẳng thể xóa nhòa. Ký ức về người mẹ đã mất trong một cơn tai nạn, và bóng hình một cậu bé năm xưa từng giúp cô thoát khỏi bóng tối, là tất cả những gì cô mang theo suốt những năm tháng trưởng thành.Và rồi, vào một chiều mưa se lạnh, khi cô chuẩn bị bước vào cánh cửa cấp 3, cậu lại xuất hiện - như định mệnh sắp đặt. Nhưng liệu đó có thật là người mà cô đã luôn khắc khoải tìm kiếm?Giữa những cơn mưa và ngày nắng, giữa tổn thương và hy vọng, câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc của hai con người với quá khứ không trọn vẹn sẽ dẫn lối họ về đâu?"Có lẽ, ai cũng cần một ngày nắng cho riêng mình - ngày mà mọi nỗi đau đều tan biến, chỉ còn lại hạnh phúc vẹn tròn."Ngày viết: 25/1/2025Tình trạng: Ongoing…
Có phải bạn đã sống quá vội vàng không ? Có bao giờ bạn thử dừng lại ngắm nhìn thời tiết và thiên nhiên ? Đôi lúc những thứ mà ta không để ý hằng ngày lại mang đến một câu chuyện ý nghĩa và sâu lắng. Một cậu thanh niên với lối sống và suy nghĩ đi ngược lại với số đông của xã hội, cậu đã luôn phải trải qua sự lạc lõng và cô đơn, nhưng ngược lại cậu rất yêu thiên nhiên và sự biến chuyển của thời tiết, và những cơn mưa tưởng chừng như đơn giản nhưng lại mang đến cho cậu những cảm xúc khó tả đầy màu sắc và cơn mưa hôm ấy cũng đã khởi đầu cho cậu một câu chuyện diệu kì đầy ý nghĩa...…
Năm 9 tuổi, sau cú sốc mất hết gia đình cô gặp anh. Ba năm sau cô gặp anh ở ngôi trường cấp 2. Từ lần gặp đầu, trở thành hàng xóm. Cô trót yêu thương anh, năm 13 tuổi cô nói lời yêu thương, năm 16 tuổi cô tỏ tình với anh. năm 18 tuổi cô được anh đáp lại bằng 4 từ "đợi anh 3 năm". Ba năm sau anh quay về nhưng cô đã không còn. Niềm yêu thương, sự hy vọng rồi tuyệt vọng ùa đến. Và...Cùng đọc nhé!!!!…
...._ Đối với tao, tình yêu xa vời lắm. Nếu mày sống ở gia đình tao, vợ mày sẽ do mẹ mày quyết định._ Không, giới tính mẹ tao bình thường. Không như mày nghĩ đâu. ╮(╯▽╰)╭...._ Đến đây làm gì? Nhà mẫu giáo ở bên kia cơ mà._ Đến rồi nhưng bị đuổi về. Trên đường đi thấy tờ giấy của viện tâm thần truy nã mày nên đến tìm.(⊙_⊙).... Nhìn anh hội trưởng đẹp troai cavat lới lỏng, áo khóac ngoài không cài để lộ áo sơ mi mở hai cúc, hai tay đút túi quần. _ Anh vừa ở nhà thương điên ra à? Khỏi chưa? ('・_・')....._ Đi pha cafe cho anh đi._ Em không phải culi của anh._ Anh đang suy nghĩ có nên tìm tình yêu mới cho em gái anh không? Mày cho ý kiến cái coi._ Cafe ở đâu để em pha cho....._ Nhìn gì mà nhìn? Giờ mới phát hiện anh là tình yêu đích thực của mày à?_ Không. Giới tính em bình thường, không gay không biến thái... chỉ là cốc cafe đó ở đấy được hai ngày rồi. _ Thằng điên kia, để anh mày uống hết rồi mới ẳng là sao????(~>__<~)…
Thanh xuân sở dĩ khiến người hoài niệm, luyến tiếc vì những thứ đẹp đẽ đó thường chỉ lưu giữ trọn vẹn nhất trong kí ức, khó mà thoát ra ngoài hiện thực và theo bạn cả đời.Chính vì vậy, "chàng trai ở bên bạn năm mười bảy tuổi, sẽ không thể mãi ở bên bạn được."Điều đó đúng, mà có khi lại chẳng đúng.Ai ở bên ai, chỉ có thời gian mới trả lời được.Ai ở bên ai, chỉ có thể tự mình trải qua để chứng minh.Nếu chỉ sợ hãi những điều chưa xảy ra, thì cả đời này, ai có thể ở bên ai?"Lập Hạ, hãy thử để mình ở bên cậu được không?"Mùa hạ năm đó, Tiểu Tư đã nói với Lập Hạ như thế.Để rồi tất cả chỉ như nước chảy kẽ tay.. những bền chặt hóa mong manh như mùi thơm cây rã hương năm nào.Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Lập Hạ có màu vẽ, có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Phó Tiểu Tư ẩn sâu trong vẻ lạnh lùng đôi chút bất cần là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niuThanh xuân của Thất Thất.. ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân..Thanh xuân ấy còn có Lục Chi Ngang, có Ngộ Kiến, có Đoạn Kiều..Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại..Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm…
Cũ kĩ vốn dĩ để cất đi Cất tận con tim, tận đáy lòng Để bước tiếp trên đường đời đầy chông gai, Để khi nhìn lại ta mỉm cười đầy nhẹ nhõm Tất cả đã NHẠT PHAI Dù ai ĐÚNG ai SAI Cũng chẳng thể QUAY LẠI…
Trong mỗi chàng trai đều có một cô gái mà bạn không được đụng đến. Cô gái ấy mang tên Mối tình đầu." Cậu biết không, với tớ mỗi ngày đi học là mỗi ngày vui, vì mỗi ngày tớ có thể ngắm cậu, nhìn cậu cười thật tươi." #iloveu…