𝘼𝙡𝙡 𝙤𝙛 𝙪𝙨 𝙖𝙧𝙚 𝙙𝙚𝙖𝙙 | 𝐈𝐬 𝐭𝐡𝐢𝐬 𝐭𝐡𝐞 𝐞𝐧𝐝? |
một chiếc fic ra đời vì sự luỵ phim cụa con au🤷🏽♀️…
một chiếc fic ra đời vì sự luỵ phim cụa con au🤷🏽♀️…
Mình trả cho nhau về đúng vị trí của số phậnĐã không thể bước chung hạnh phúc ở cuối đường…
Thể loại: truyện ngắnNội dung: đây là hồi ức của tôi khi còn là một học sinhchuyện viết dưới dạng kể…
Người cũ dám tới, em dám trụngAnh chú ý nó là em để bụng🐯🐿️…
Healing một chút nhé.…
bạn cùng bàn mới của jeong jihoon dễ thương lắm…
Hoa học trò số 1115…
Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần nhưng hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm thấy nao lòng chóng vánh. Đôi khi tớ tự hỏi, chúng ta, rút cuộc đâu phải là người dưng?…
Author: king1996Link: https://archiveofourown.org/works/54467719Translator: momoiWarning: truyện dưới góc nhìn của Sanghyeok, nhiều tình tiết khó hiểuSummary: một sáng tỉnh giấc, tôi cảm giác người bên mình bấy lâu nay biến thành người xa lạ…
TRÍCH ĐOẠN Dưới gốc cây là chàng thanh niên ngồi mệt lã, nhờ bóng mát để hít thở...tưởng chừng đã chết nhưng thật may vẫn còn thở được. Bỗng chiếc xe hơi sang trọng dừng lại, người bước trên xe xuống là một chàng trai giàu có. Cậu đi đến chỗ gốc cây hỏi anh.🌻 Mày không sao chứ? Vẫn còn thở à?Chàng trai nhìn cậu hít hơi thở đáp🌞 Mày...đến đây làm cái quái gì hả? Cảm ơn lòng tốt của thằng nhà giàu như mày. Có phải đến để xem tao chết chưa đúng không?🌻 Ờ...đúng như mày nói...tao đến xem mày chết chưa để lượm xác mày về chôn.Anh bật người dậy đứng đối diện với cậu thách thức🌞 Rất tiếc làm mày thất vọng rồi...tao vẫn còn sống và thở đều....ha...ha...thằng nhà giàu như mày mà cũng tốt bụng vậy sao? Khó tin thật á.Cậu nhìn thẳng mặt anh nói🌻 Tao đã nói với mày đừng có dùng cái mạng nhỏ bé của mày mà thác thức bọn nó...có ngày bọn nó dần mày ra nước thì có...đúng là không biết sợ trời sợ đất là gì mà.Anh cười to hơn lúc nãy mặt có vẻ kênh kiệu nói🌞 Tao đây không có gì ngoài cái mạng quèn này...nhưng muốn lấy cái mạng này của tao hơi bị khó nha.🌻 Tao chỉ có lòng tốt khuyên mày thôi nếu không nghe tùy mày...dù sao chúng ta cũng học chung một một lớp...coi như xem nhau là bạn bè...đừng để có ngày tao lượm xác mày đi chôn là được.🌞 🤣🤣🤣Mày xem tao là bạn sao????Có bị nhầm lẫn không đó? Có đứa nhà giàu nào mà thích làm bạn với người nghèo kiết sát sống ở khu ổ chuột như tao không? Chỉ có mày...đồ thần kinh. Lo đi khám đi ha.Cậu từ tốn nhìn anh bằng đôi mắt cảm thông vì trong…
hehe…
rồi chỉ khi cơn mưa tới , không thấy anh nữa , em chợt hững hờ ...…
Pov chatttt…
warning: ooc.mô tả: cậu có biết vì sao khoảng cách giữa chúng ta lại là distance không?…
Sunghoon nhìn Minju một lúc lâu, chẳng có lý do gì để từ chối người mà cậu chờ đợi bao nhiêu năm như vậy. Cậu kiên nhẫn kể ra:"Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, cho đến khi ba tôi thành đạt trong sự nghiệp. Ba ngoại tình...ả ta cùng ba...một tay tiếp mẹ tôi đến cái chết. Tôi bị mẹ kế hành hạ, thường xuyên bị đánh đập, thường xuyên đi ra ngoài cho khuất mắt bà ta. Cho đến một hôm, khi bỏ đi như bao ngày khác, tôi gặp một cô bé hồn nhiên, ngây thơ...đến mức phát ghét. Nhưng tôi không ghét cô bé đó, ngược lại cô ấy đó đã khiến cuộc sống của tôi khác xưa. Một cô bé có nụ cười vô tư, đẹp như tuyết...như mùa tuyết năm ấy. Cô bé đó cùng bà, hai bà cháu họ đã cứu rỗi lấy tâm hồn tôi. Cho đến khi...tôi suýt giết chết cô ấy. 13 năm, sống trong dằn vặt, tôi cuối cùng cũng gặp lại cô bé đó. Nụ cười của cô ấy...vẫn đẹp như thế, giống y hệt nụ cười của 13 năm trước, không vướng một chút bụi đời.Nhưng làm sao đây?? Cô ấy không thể nhận ra tôi...."Sunghoon không khóc...không thể khóc nổi, cậu chỉ cười. Minju thì im lặng, lát sau liền hỏi:" Vậy cô ấy giờ đâu rồi??"Sunghoon chỉ lắc đầu, cậu mỉm cười, một nụ cười đau khổ..cô ấy đang bên cạnh cậu, đang nói chuyện với cậu.…
heeseung x yn…
Một mối tình đầy ngang trái…
"Và anh đã vùi mặt vào sự ấm áp là bờ vai em mà nghĩ rằng, được thôi, miễn là em thì anh sẽ không sợ điều gì." Standard Ticket | Seat PN07Mong cho mọi cuộc gặp gỡ trên tàu đều là định mệnh sắp đặt.…