Sống trong tình cảnh không tình không nghĩa, sức chịu đựng của Han Wang-ho về tình yêu cũng thật tuyệt vời. Để rồi chính cậu là người níu kéo anh lại, yêu anh và khiến anh phải yêu lại mình. Mọi sự kiện đều trong truyện Cảm ơn vì đã đọc ! Truyện có yếu tố 18+. Lưu ý trước khi đọc...…
" Hoàng Đức Duy, chả có mafia nào nhõng nhẽo như anh cả!" "Ơ? em hết yêu anh rồi..."Là thế đấy ai mà tinh chủ tịch công ty kiêm luôn mafia lại có bộ mặt nhõng nhẽo nũng nịu với bé cưng của mình vậy chứ?Đúng thật là đời Hoàng Đức Duy aka Captain boy chỉ chịu thua mỗi bé ngoan xinh yêu Nguyễn Quang Anh aka RHYDER.˚⋆𐙚。 𖦹.ᡣ𐭩˚Only CaprhyNếu quá mệt mỏi cần một chút ngọt ngào để xoa dịu tâm hồn thì vâng, con fic này ngọt đến tiểu đường đó. Đường trộn thủy tinhHewo mn mình là tác giả của fic đây, cảm ơn mn đã đọc fic của 1 con newbie nàyy mong các cậu sẽ góp ý nhẹ nhàng.…
Người trong giới không ai dám động vào Hyeonjoon. Họ không biết cậu là ai - chỉ biết rằng cậu là người duy nhất khiến "ông trùm Jeong" sẵn sàng lật cả thành phố chỉ vì một vết xước trên tay em nhỏ.Ai hỏi Jihoon tại sao lại chiều chuộng một người đến thế, anh chỉ khẽ cười:"Vì em ấy không biết thế giới bẩn đến mức nào."…
Han Wang Ho là chồng hợp pháp của Park Dohyeon.Hắn tự nhủ như vậy vô số lần, đặc biệt nhất mạnh hai chữ "hợp pháp", chỉ để níu giữ thân xác của bạn đời. Bởi vì, người vốn dĩ nên đứng cạnh anh trong ảnh cưới không phải là hắn, mà người trong lòng anh, lại càng không phải là hắn.---tag: ABO, cưới trước yêu sau (chắc thế)…
-Hải Đăng nó đâu rồi? -Đi tìm anh Hiếu của nó rồi. ✮⋆˙ -Anh Hiếu thơm Đăng, một cái nữa nha. Bạn Đăng níu lấy áo đồng phục của anh Hiếu thỏ thẻ từng chữ. Gò má và hai tai đã đỏ ửng hết lên, đôi mắt long lanh ánh nước; cứ như rằng nếu anh Hiếu mà không thơm em Đăng sẽ khóc luôn cho coi. -Sao mà em đòi hỏi thế nhỉ? "Chụt" Môi anh chạm má em, tiếng "chụt" vang lên rõ to giữa hành lang vắng người. Em Đăng cười bẽn lẽn giấu mình vào ngực anh Hiếu. -Em yêu anh Hiếu nhất.…
GIỚI THIỆUMột mình cậu đơn phương anh rất nhiều năm, thậm chí hai người còn có hôn ước, nhưng anh chưa từng quay lại nhìn cậu và tình yêu của cậu một lần.Anh vì người khác mà không do dự tổn thương cậu hết lần này tới lần khác. Anh dùng tất cả tâm tư để bảo vệ người đó. Còn cậu chỉ có thể âm thầm ở bên anh chịu bao đau đớn.Cho tới một ngày, cậu nhận ra anh đã chán ghét cậu nhiều tới mức nào. Cậu nhận ra dù cậu có yêu anh nhiều đến đâu, anh cũng sẽ không bao giờ yêu cậu. Ngày đó, cậu quyết định rời khỏi anh, trả anh về cuộc sống hạnh phúc mà anh muốn, triệt để đem toàn bộ hình bóng của cậu biến mất khỏi cuộc đời anh.Nhưng tới khi cậu có thể buông tay anh, anh lại hoảng hốt chạy tới níu lấy bàn tay cậu, dành cho cậu sự dịu dàng mà cậu luôn mong ước. "Tình yêu của anh lớn lắm, em sợ mình không nhận nổi đâu. Em chấp nhận buông tay anh rồi. Em đã làm theo yêu cầu của anh, không làm phiền cuộc sống của anh nữa. Nên xin anh hãy... ... buông tha cho em đi."…
Cuối cùng của một đoạn tình yêu đã từng rất đẹp. Một người níu kéo. Một người chỉ còn lại một chút yêu thương, với một mảnh kí ức mờ nhạt. Liệu, một lần nữa, ta có thể yêu nhau ?…
Chuyện tào lao của đôi người yêu cũ có gan đấm vào mồm nhau nhưng không có gan thừa nhận mình còn yêu người kia thấy mẹ.(Cùng một đám nhân vật khách mời có mặt chủ yếu để làm hề và cười vào mặt hai đứa kia thôi, chứ giúp đỡ hai đứa kia giải quyết mớ hỗn độn tình cảm và quay lại với nhau thậm chí còn không có trong to-do-list, bởi vì thôi nào, như thế thì còn gì vui?)…