Tình yêu
Mỗi con người ai củng có tình yêu,hi vọng,...Chúng ta yêu một người thik một người quan tâm một người ..đề xuêt phát từ trái tim cũng có thể tình cảm của chúng ta không được đối phương chấp nhận....…
Mỗi con người ai củng có tình yêu,hi vọng,...Chúng ta yêu một người thik một người quan tâm một người ..đề xuêt phát từ trái tim cũng có thể tình cảm của chúng ta không được đối phương chấp nhận....…
Rhyder cứng nhắc đến mấy thì cũng phải có ngoại lệ.…
truyện nhẹ nhàng chữa lành…
"You know that feeling you suddenly getWhen you feel like the person in the mirror isn't you"…
nó luôn bị cô lập và bắt nạt bởi đàn anh.…
- OOC , không theo cốt truyện…
Tác giả : Phong Lộng (风弄)Thể loại : cổ trang, nhất thụ nhất công, cảnh báo rating: 18+, H~~ dày đặcDịch : Ngọc Vân + Ca caNhân vật : Thụy Thanh x Trương Nguyệt Lãng…
c-cungz có H =))) Taekook mãi keoo…
" Jeon ! Anh yêu em. Làm bồ anh nhé ? "..." Jeon yêu anh nhất, chỉ có anh thôi ! "" Coi kìa, em học đâu ra cái kiểu nói chuyện như trẻ con thế hả ? "" Jeon không biết gì hết a, Jeon yêu Kim nhất ! "..._______- Anhon, tui là wiindy, là au của chiếc fic mang tên Hạnh Phúc này. Đây là lần đầu tui viết fic nên có gì sai thì mấy bà cứ nói để tui sửa nhé. - Cốt truyện là do trăm phần trăm ý tưởng của mình viết và tạo dựng chúng lên nên mong mọi người đừng lấy fic mình và đăng lại khi chưa có sự đồng ý nhé ! Cảm ơn.- Nhỏ au bận nen có thể sẽ chỉ ra thêm chap vào kì nghỉ Hè thôi, mong mấy bà thông cảm nè.…
Cậu là Katsuno Kenji, một thành viên của clus tâm linh....( đọc truyện đi sẽ biết)…
một lần nữa tôi mơ màng bước vào giấc ngủtôi mơ thấy bản thân đang đứng giữa khoảng sân trong góc bị che khuất của sân trường, bầu trời lúc này cũng đang giăng kín mây, mắt tôi nhìn lên sân thượng, nơi có một nữ sinh đang đứng trên lan canđây chắc hẳn là lần thứ 3 tôi nhìn thấy cô bé ấy, một cô bé có mái tóc ngắn đen dài đến vai, cùng khuôn mặt khá xinh xắn và dễ nhìnnhưng khuôn mặt ấy lại tựa hồ như mặt nước hồ tĩnh lặng, không có một biểu cảm nào rõ rệt mà tôi có thể nhìn ra, hoặc có thể vì tôi không thể đoán được biểu cảm của cô bétôi nhìn thấy mắt con bé hướng về phía xa xăm, lúc này nó đang đứng trên sân thượng dãy E của trường, cùng với đôi chân trần đang rươm rướm máu, tôi đoán chắc là chân con bé vì bị thương bởi các mảnh thủy tỉnh của cửa kính phòng thư viện khi nó chạy lên đócó lẽ cho khi gió nổi lên, ánh mắt nó dừng lại ở tôi, trước khi nở một nụ cười méo mó đến đáng sợ, nhưng nụ cười ấy dần bị thay thế bởi vẻ mặt đau đớn khi con bé nhảy từ trên sân thượng xuốnghai mắt tôi mở to, gương mặt phút chốc cứng đờ, hai bên tai cũng vọng lại tiếng ong ong, tôi chỉ cảm thấy khó thở ngay lúc nàytuy biết là mơ, nhưng nó chân thật đến mức đáng sợthi thể con bé rơi xuống cách không xa chỗ tôi đang đứng, đầu của nó nát nhừ, bê bết máu, khuôn mặt của con bé cũng đã bị phần tóc che khuất mất, một khoảng đất xung quanh cũng dần bị nhuộm màu đỏ thẫm…
Tôi,Nguyễn Gia Linh.Học sinh mới vừa đến,dính liền là tin đồn hẹn hò với tên hội trưởng.Liệu đó có phải là thật?Hãy đoán."Gia Linh,anh thích em.""Gia Linh của anh."…
Truyện vẫn đang trong thời gian chỉnh bản thảo. Nếu như tui viết xong thì tui sẽ đăng, khum có lịch đăng đâu nha.Câu chuyện của bạn nhỏ mãnh nữ xuyên vào cơ thể tiểu mĩ nhân. 1vs1, ngọt ngào tấu hài là chính:3…
-Cố Gia Ưng: nhà kinh doanh lớn. -Cố Mặc Tử: con trai duy nhất của tập đoàn Cố thị, tính tình: hiền lành, ôn hoà nhưng một khi lên giường thì...khỏi phải nói nhỉ :)) -Cố Thiên Ân: con nuôi của Cố Gia Ưng, vì một số vấn đề nên được Cố Gia Ưng nhận nuôi, thân phận: chưa rõ.…
Nếu như ngày đó tôi không đến, thì có lẽ tình yêu đơn phương của tôi sẽ chẳng chấm dứt... như thế! ỪM! Tôi yêu đơn phương cậu, chàng trai có đôi mắt của sóng biển yên bình, giọng ca du dương và sức sống mãnh liệt, nhiệt huyết của chàng trên sân bóng rổ đầy nắng, đầy yêu thương.…
Nơi đây có một cô gái, một mẩu chuyện đời ta thật muốn viết hơn bao giờ hết. Về cuộc đời của một người phụ nữ giỏi giang, tần tảo, cô ấy chống chọi với mọi thứ đổ bể và vẫn cố đi tiếp nơi con đường người khác đã tạo ra rồi bắt cô gánh lấy. Từ thuở bé đến khi lưng đã còng, mái tóc xanh đến khi thời gian điểm bạc chúng._________ Viết theo sở thích, kiến thức hạn hẹp, văn phong và logic chưa được chặt chẽ, sẽ không có thời gian ra chương cụ thể, thông cảm nhé Tự biên tự diễn, đừng tin vào bất kỳ thứ gì, đọc và cảm nhận thôi…
gnnq…
Mô Tả Truyện …
Truyện thường nhật của Nó và Nhỏ. Học sinh cuối cấp hai ở trường nam sinh.Có thể sử dụng từ ngữ không hay hoặc không phù hợp lắm ... tui chỉ viết ra những gì tui nghĩ, truyền đạt suy nghĩ vào truyện. I hope u like my mind. <3…