Quán nhỏ nơi cuối ngõ
Ngõ nhỏ, quán xưa, chiều lặng lẽCó một người đàn ông chẳng nói bao giờ.Chỉ đứng sau quầy, lặng lẽ nhìn em chọn sách,Gió khẽ đưa qua vai - còn ánh mắt anh thì ở lại.Em đã từng đến đó chỉ để tìm một chốn ngồi yên,Và rời đi, chẳng nhớ nổi tên quán.Nhưng có lẽ là từ hôm ấy -Tim em đã để quên ở bên tách trà anh rót bằng đôi tay lặng thinh.Yêu một người không thể nóiHóa ra... lại ấm đến như vậy.Một quán nhỏ, một mùa không cũ,Và một người - chẳng cần hứa, vẫn chờ em về.___⚠️Thấy không hợp gu thì có thể dừng đọc.Tác giả không nhận những lời tiêu cực cho truyện.Xin cảm ơn💗…